Đại Thiên Vương Triều chiến hạm, hình dạng một con cự quy khổng lồ to bằng Châu đại dương.
Đỉnh một tòa tháp lớn trên chiến hạm.
“ Rô, em nghĩ chuyện này rồi sẽ như thế nào? “
Một gương mặt thanh tú, rung động lòng người, ngồi trên ngai vàng, ngai vàng này có hai cái. Một trái một phải
Bên phải ngồi chính là người phát ra tiếng.
“ Ca, ngươi nghĩ tại sao lão cha lại mang chúng ta đến đây, tất nhiên là để xem cho biết rồi. Chúng ta chỉ cần nhìn xem phim là được “ Bên trái người nam tên Rô trả lời
Bên trái người kia nghe câu trả lời, khẽ cười :
“ Ra xem việc đời là tốt, nhưng mà lão cha còn muốn chúng ta đạt được một chút canh đâu. Người thấy đấy, chúng ta vẫn chưa hề có Hỗn Độn cấp bảo vật đâu, lần này không phải cơ hội tốt “
Bên trái Rô lắc đầu, nghiêm mặt nói :
“ Có bảo vật, cũng cần có mạng mới dùng được. Ca, đừng đánh động tâm lí của ta, ta còn muốn sống thật tốt đâu “
“ Hắc, như thế can tâm từ bỏ đồ tốt “ Bên trái tiếp tục cười nói.
Rô trầm tĩnh lại, bắt hắn từ bỏ, hắn cam tâm sao. Thế nhưng hắn biết dù nắm trong tay quyền điều hành chiến hạm, hắn cũng chỉ đánh ngang đôi với mấy lão cự đầu , mà còn thiệt hại thảm trọng. Huống chi, bây giờ đã xấp xỉ xuất hiện hơn mấy vạn cự đầu đâu này.
Thêm vào vũng nước này, sẽ chết sớm.
Căn phòng yên tĩnh lại, không ai tiếp lời.
Cách đỉnh tòa tháp một đoạn, bên trong căn phòng có ngồi hai người đàn ông ngồi đánh cờ.
“ Lão cẩu, ngươi nghĩ ai trong hai thái tử có thể kế thừa tốt nhất “
Một bên, đây chính là vua hiện tại của Đại Thiên Vương Triều, Ninh Hiến.
“ Bẩm, lão thần nghĩ nhị thái tử làm việc ôn hoà thỏa đáng, có thể duy trì cơ nghiệp ngày nay “ Bên cạnh đánh cờ với Ninh Hiến là người phụ trách công việc, tên gọi Kim Mục.
“ Còn Hoàng Nhi đâu này? “ Ninh Hiển mỉm cười hỏi
“ Bẩm, hoàng thái tử làm việc thông minh, quả quyết, có mưu mẹo nhưng quá cương liệt, biết tiến không biết lùi , thế nhưng giống như vậy, khó kiểm soát, khó làm đại sự “ Kim mục mìm cười đáp lại.
Ninh Hiến chăm chú nhìn thế cờ, tay nhấc lên lại không lên, miệng mở ra hỏi : “ Vương triều ta cái gì cũng đã đạt được, ngươi không nghĩ cần mở rộng thêm. Xưng bá thiên bạ, đứng trên vạn người gì gì đó “
Kim Mục nhìn Ninh Hiến mỉm cười hiền lành : “ bệ hạ, vương triều ta vẫn còn quá non trẻ, mà các cổ lão quái vật lại giấu kín sâu. Nếu một bước sai, vạn kiếp bất phục. “
“ Bệ ha, ngài cờ đã thua rồi, đừng lôi mấy chuyện này ra câu thời gian nữa, cũng lân thứ trăm, ngàn rồi “
“ Ván này, ta lại thắng . Bệ hạ, ngươi lại thua “
Kim mục tay vuốt bộ râu dài bạch kim của mình, mỉm cười nhìn về phía Ninh Hiến.
Ninh Hiến tay cầm quân cờ, bỗng nhiên đứng dậy, chạy ra khỏi gian phòng, ngoải cổ về phía Kim Mục lớn nói :
“ Lão cẩu, ái thê đang gọi ta, nói có việc quan trọng. Trận này, cứ thế mà hòa đi nha “
Kim Mục mặt nổi gân, tay run bật lên, định đuổi theo nhưng thấy Ninh Hiến đã không thấy bóng dác, chỉ đành hét lớn:
“ Bệ hạ, ta đã thu lại ván cờ rồi, chúng ta lúc nào muốn cũng đánh tiếp được. Nếu muốn hòa, bệ hạ nên đáp ứng yêu cầu của ta đi “
Không nghe thấy Ninh Hiến đáp lại, Kim Mục chỉ đành lắc đầu thở dài. Lúc sau, lão lẩm bẩm : “ Cỗ máy đó cũng đã hoàn thành, lần này có lẽ sẽ là một quá trình thử nghiệp rất tốt “
---------------------------
“ BANG BANG BANG “
Một phía nào đó, xuất hiện một vòng tròn đồ án khổng lồ màu bạch kim. Nó từng bước, từng bước hiện lên từng đạo hoa văn hoa mĩ của mình, dần dần xuất hiện một trương vòng đẹp đẹp mĩ miều, không thể miêu tả bằng lời.
Có người nhìn thấy đồ án, không khỏi kinh ngạc : “ Phù thủy công hội cũng tới sao ? “
Phù thủy công hội cũng là thế lực mới xuất hiện trong khoảng 2 kỉ nguyên trở lại đây, nó sinh ra giống như là một kẻ ngoại tộc. Bởi vì, trong một thế giới người người sử dụng linh khí để hấp thu, tăng lên cảnh giới của mình. Phù thủy lại là những người không thể hấp thu linh khí, giống như, linh khí đang bài xích họ.
Phù thủy sử dụng các đồ án ma trận cưỡng ép linh khí để cho mình sử dụng, có thể khắc trên cơ thể hoặc dùng các lá bùa vẽ lên tùy thời sử dụng.
Phù thủy chia làm các cấp bậc : Tập sự, học đồ, sơ cấp, trung cấp, cao cấp. Phía trên còn hai đại cấp bậc là Hắc Bạch phù thủy và Khởi Nguyên Phù Thủy. Tuy nhiên, hai cấp này dường như không ai biết có thật tồn tại hay không.
Cao cấp phù thủy chỉ có sức đánh ngang tay với tầm trung toàn bộ đại thiên thế giới. Vì thế, vị thế của giới phù thủy rất thấp, không được tôn trọng trong địa vị xã hội, dù sao xã hội này cường giả mới được tôn trọng.
Thế nhưng bây giờ đây, một vòng tròn truyền tống trận xuất hiện nơi này, điều đáng nói là nó xuất hiện ở trong vòng hai thiên khoảng cách.
Phải biết rằng, khoảng cách hai thiên chỉ những chí cao vô thượng tồn tại kia, những người nắm trong tay quyền lực đứng đầu nhất Thiên Không, mà phù thủy giới, chỉ nằm trong hàng ngũ trung thượng lưu mà thôi.
Mà trong lúc này, mọi người đang vui vẻ chờ đợi, chờ cho chí tôn nào ra tay giải quyết cái thứ không biết vị trí của mình ở đâu, chờ cho giới phù thủy lại mất mặt trong cái thế giới cường giả vi tôn này.
Vòng tròn đồ án kết thúc chu kì luân chuyển, điều đó có nghĩa là truyền tống đã hoàn thành.
Xuất hiện trong tầm mắt mọi người là một người đàn ông trẻ tuổi, thân hình khoác lên một áo khoác cũ kĩ, tay cầm một cây trượng mục, có cảm giác chỉ cần một tác động cây trượng sẽ chia làm hai. Người đàn ông khuôn mặt sáng ngời, nếu nhìn kĩ, mắt của hắn ta cũng mang một đồ án luân chuyển ở giữa tròng mắt, đồ án này, không người nhận biết được.
Hắn ta đứng đó, đầu tiên nhìn về phía giao tranh khu vực Vương Hoàng, sau đó lại liếc mắt nhìn toàn trường, khuôn mặt sáng ngời chất phác không thể nghi ngờ là mang cho người khác sự hào cảm.
Những người hắn nhìn qua, là những chí tôn, lão tổ, những người có chiến lực cao nhất nằm trong khu vực này.
Những người hắn liếc qua, không người nào toát ra vẻ kì lạ, thế nhưng trong thâm tâm, bọn hắn đã thành một mảnh hỗn loạn. Sau cùng, bọn hắn thở dài một câu:
“ Thế giới này, sau này có một phần về Phù thủy giới “
Lời bọn hắn nhỏ bé, chỉ như tiếng lẩm bẩm, nhưng dường như có ma lực quanh quảnh truyền ra bốn phía, xung quanh những đại tướng, quân thành, cấp dưới, trợ thủ của những người này lại trở nên kinh ngạc, sau cùng rùng mình.
Một phần này nói thì có vẻ nhỏ bé, nhưng thực sự tính ra, đó là 1/47 Thiên Không thế giới đấy. Bây giờ, Thiên Không chia làm 47 khu vực, trong đó có 36 khu vực đã có chủ nhân, 11 khu vực còn lại là thuộc vùng kinh doanh chung toàn Thiên Không.
Bây giờ khu vực đã có chủ nhân đã lên 37, đừng nghĩ đó là chuyện nhỏ nhặt, thế nhưng khi phù phủy giới tiếp quản khu vực đó, mặc dù không bị sự phản đối của 36 chủ nhân khu vực còn lại, thế nhưng những cá thể kinh doanh trên khu vực thứ 37 tất nhiên sẽ vùng lên chiến đấu, có trời mới biết sẽ đổ bao nhiêu biển máu.
Thế nhưng, đây chính là chuyện sau này.
----------------------
Theo dòng cốt truyện chính, bây giờ ở xung quanh bán kính 20 thiên khoảng cách đã chi chít không đếm xuể.
Phía ngoài cùng là các tông môn, các tinh chủ, vực chủ,.. Những người nắm giữ chiến lực tương đương với bước 3 theo hệ thống tu luyện chung của Thiên Không.
Tiến vào trong 5 thiên khoảng cách, đó là các đại năng, những sinh vật đứng đầu các khu vực Thiên Không. Họ là người thống trị, là lãnh tụ của các chủng tộc có trên toàn Thiên Không.
Tiến vào nữa 5 thiên, chân chính chủ nhân của toàn Thiên Không, những người có quyền sinh sát, có quyền lực tối cao nhất toàn Thiên Không.
Họ là những chúa tể, những vô thượng khủng bố có sức mạnh mà chỉ cần một trong bọn họ xuất thủ, toàn Thiên Không sẽ biến mất nửa phần..nếu..có ai đó xuất hiện ngăn cản. Còn không có ai, thì hủy diệt toàn Thiên Không sẽ cực kì đơn giản.
Bây giờ họ đang trong thời gian tích súc, để phát huy một kích tất sát, bởi vì họ biết, quãng thời gian cao điểm sắp đến .
Thiên địa băng, đại đạo diệt, hết thảy đều hóa thành tro bụi, đây là một trận diệt thế chi chiến, chiến tranh uy lực vượt xa bất luận tồn tại gì tưởng tượng.
Đáng sợ như vậy lực uy áp khủng bố, nếu như phát sinh ở 3000 đại thế giới bất kỳ một thế giới nào, đều sẽ toàn bộ thế giới lập tức tan thành mây khói, thậm chí có khả năng ngay cả toàn bộ 3000 thế giới cũng sẽ ở trong đáng sợ như vậy thành tro phế tích.
Đây là một cái khu vực bị hủy điệt cân bằng, tại phía xa bên ngoài, không có Ngũ Hành, tứ cảnh nơi này là một cái đã triệt để hủy diệt khu vực thế giới, chỉ còn lại có một cái xác không
Mặc dù là như vậy, tại trong lực uy áp khủng bố như thế, thế giới tĩnh mịch này cũng giống vậy một lần lại một lần bị uy áp này tác động không chịu nổi, sẽ cho vỡ nát, ở chỗ này, không có không gian, không có thời gian , bất luận sinh linh gì thân nơi tại một thế giới như vậy, đều sẽ trong nháy mắt mất mạng.
Chỉ có vô thượng khủng bố loại tồn tại này, lúc này mới có thể còn sống ở trong thế giới như vậy.
Lúc này, bọn họ đứng sừng sững ở chỗ đó, nhưng là, bọn hắn biết, quãng thời gian này cũng sắp mau qua đi
Mà lại ở trong quãng thời gian này, từng cái vô thượng khủng bố, lần lượt hiện thân, xuất hiện trong đó từng hình người vô thượng khủng bố.
Xuất hiện đầu tiên gần với khu vực 3 thiên khoảng cách với Vương Hoàng, Vô thượng khủng bố này thoạt nhìn là một cái lão giả, lão giả này mặc một thân áo đay, hắn một thân áo đay vừa cũ lại phá, nhìn thấy trên người hắn áo đay này, người không biết chuyện, còn tưởng rằng hắn là bên đường xin cơm đâu.
Lão giả này gầy đến cùng da lông xương một dạng, vừa nhìn liền biết là nhiều năm dinh dưỡng không đầy đủ, để cho người ta cảm thấy là thuộc về ăn một bữa không có bữa tiếp theo nghèo lão đầu.
Lão giả này hắn một đôi mắt thật sâu lõm xuống dưới, có thể nhìn thấy hốc mắt xương, như vậy da bọc xương bộ dáng, hắn nhìn có điểm giống là thật lâu không có ăn uống gì .
Nhưng là, khi thỉnh thoảng, lão giả này hai con mắt hãm sâu đi xuống kia sẽ có một đạo quang mang chợt lóe lên, quang mang như vậy chợt lóe lên thời điểm, đó là thôn thiên phệ địa, cái gì Tiên Đế, cái gì Thủy Tổ, cái gì vô địch, tại hắn dưới ánh mắt này, đều sẽ trong nháy mắt bị thôn phệ đến không còn một mảnh.
Ở thời điểm này, lão giả này đứng ở đó, sau lung lại xuất hiện 3 vô thượng khủng bố, 3 vô thượng khủng bố này có chi uy vô địch của mình, thế nhưng vẫn đứng sau lão già, cách sau lung lão già chừng khoảng nửa bàn chân.
"Răng rắc" thanh âm vang lên, lúc này có một trong ba tôn vô thượng khủng bố trong đang nhấm nuốt lấy một khối gỗ nhìn như bình thường, nói ra: "Ăn ngon, mỹ vị!" Nói, ánh mắt của hắn đáng sợ không gì sánh được, nhìn chằm chặp Cây Bút Hỗn Độn.
Không sai, hắn chính là để ý cây bút, bởi vì hắn thấy đó quả thật là thứ ngon không gì sánh bằng.
"Ta muốn ăn thanh gỗ đó!" Vô thượng khủng bố này quát to một tiếng, mặt khác vô thượng khủng bố cũng đều ánh mắt dâng trào, nhìn chằm chặp khu vực, ở thời điểm này, có thể hết sức rõ ràng nghe được bọn hắn tiếng nuốt nước miếng.
"Ta muốn gốc Thanh Thiên!" Có vô thượng khủng bố gắt gao nhìn chằm chằm Thanh Liên nói ra.
Cũng có vô thượng khủng bố nuốt nước miếng một cái, nói ra: "Ta muốn cây sắt kia!"
"Ta chỉ cần Vận Mệnh của tên kia ——" Tên lão già Vô Thượng Khủng Bố trầm ngâm nói ra.
Lão đầu nhẹ nhàng nói, ở đây vô thượng khủng bố đều lập tức dừng âm thanh, không hề nghi ngờ, ở trước mắt trong những vô thượng khủng bố này, hắn là có được rất cao quyền uy cùng địa vị.
"Vận Mệnh tên kia có chỗ hữu ích ư." Một trong ba vô thượng khủng bố sâu kín nói ra: "Thật sự không có gì đặc sắc a?"
Tại lão đầu này nhìn qua Vương Hoàng thời điểm, thật giống như nhìn xem trân bảo một dạng, có lẽ nói, lúc này trong mắt hắn, Vương Hoàng chính là vật trong tay hắn.
"Ăn nhiều không sợ nuốt không trôi ." Lúc này, có một tiếng nhàn nhạt cười, phong khinh vân đạm, thần thái tự nhiên, nói ra: "Chỉ tiếc, ta cũng để ý tên kia đây."
Khi một tên Vô Thượng Khủng Bố nhắc tới Vương Hoàng thời điểm, ở đây có từng vô thượng khủng bố đều lập tức an tĩnh, bọn hắn đều ánh mắt ngưng tụ, ánh mắt của bọn hắn đều hơi nhúc nhích một chút.
Có thể nói, bọn hắn đến bây giờ mới chịu tập trung chủ yếu vào Vương Hoàng, nhìn một cách chăm chú
Chính là lão đầu này, hắn cũng ánh mắt hơi nhúc nhích một chút, nhẹ nhàng nhíu mày, cuối cùng hắn ngắm nhìn Vương Hoàng, chầm chậm nói ra: "Hắn ta tương lai là một mảnh Hỗn Độn!"
Mặt khác vô thượng khủng bố không nói gì, chỉ là nhìn chằm chằm Vương Hoàng mà thôi.
"Thật sự không nhìn ra tương lại, chỉ có một mãnh hỗn độn." Có Vô Thượng Khủng Bố nhàn nhạt nói ra: "Hắn vẫn chỉ là bước một nhỏ nhoi ". Nói , ánh mắt quét một chút.
"Có lẽ là" Lão đầu này trầm ngâm một chút, cuối cùng chầm chậm nói ra: "Có lẽ, hắn chính là người trong lời tiên tri " Nói đến đây, hắn là dừng một chút, không phải rất khẳng định, thần thái có chút kỳ quái.
"18 năm, người trong lời tiên tri vẫn chỉ là bước một nhỏ nhoi " Có Vô Thượng Khủng Bố cười cười, chầm chậm nói ra: "Các ngươi nhìn, thật sự có thể là hắn ta sao ? "
Vô Thượng Khủng Bố vấn đề này, cũng làm cho ở đây vô thượng khủng bố cũng không khỏi nhìn nhau một chút.
Trước mắt những này vô thượng khủng bố, bọn hắn có thể xem hết thảy làm sâu kiến, có thể không đem hết thảy để ở trong mắt, có thể không quan tâm hết thảy, nhưng là, nâng lên lời tiên tri kia, bọn hắn không thể không cẩn thận.Ở thời điểm này, bọn hắn đều nhìn nhau một chút, tựa hồ bọn hắn đều tự hỏi thật sự có thể là người đang đứng kia là người trong lời tiên tri sao.
"Tương Lai hắn ta là một mảnh hỗn độn, không phải rất rõ ràng." Lão đầu kia này đều nhẹ nhàng lắc đầu phát, không phải mười phần khẳng định.
" Các ngươi, nếu hắn ta là người trong lời tiên tri, các ngươi có ai có muốn bảo vệ hắn ta không ?" Một tôn vô thượng khủng bố nói ra, nhìn xem mặt khác vô thượng khủng bố.