" BANGGGGG....." Một vòng khí lưu lấy cả hai làm trung tâm quét ra " rào...." "Oanh....lạch cạch ...lạch cạch ..." "ẦM....." Cả mặt đất nức toác ra , xung quanh khí lưu cuồng động , nổ ra nhiều hố nhỏ . "Phanh...phanh..." Kim Luân Pháp Vương gương mặt dữ tợn gầm thét : ----NGƯƠI....CHẾTTTTT! Một luồng lực kinh khủng được rót vào , có thể nói Long Tượng Bàn Nhược Công thiên sinh thần lực , thức thứ mười ba có thể kinh khủng đến bực nào không cần phải nói . Kim Luân cảnh giới không cao bằng Quý Nhiên nhưng lực lượng hoàn toàn vượt bên trên , sức chiệu đựng cũng bỏ xa tên kia .
La Thừa cắn răng : ---GRAAAAA....NGƯỜI ...CHẾT ...LÀ ...NGƯƠI ! " Bùm ....lạch cạch...." " Răng rắc..." Kim Chung Tráo xuất hiện vết nứt , Kim Luân Pháp Vương điên cuồng : ---CHẾT ĐI ...AAAA! "Phanh...." Một luồng lực khổng lồ quét ra , lấy hai người làm trung tâm , nhà cửa trong thành sụp đổ . "Bùm....Ầmmmmmmm!" " Roẹt ...." Chính giửa nơi cả hai va chạm nổ lên một hố sâu , đại địa xung quanh rạn nứt , Kim Luân hai chân hãm sâu vào mặt đất , văng xa mấy chục mét , để lại một đường kéo lê , nhưng vẫn đứng vững . Kim Chung Tráo vỡ nát , khoé miệng tràn ra một tia máu tơi . Ánh mắt hắn bất khả tư nghị .
Bụi mù dần tản đi , La Thừa đứng bên trong hố sâu , hai chân hãm trong mặt đất đến gối . Khoé môi chảy ra một tia huyết . Bất ngờ .... " Roẹt ..." Mọi vật như chiếu chậm , lão giả lấy tốc độ kinh người , một chưởng vào sau lưng hắn . Trừng mắt lớn , một luồng đau đớn dồn ép từ phía sau đánh tới . " Oanh....phanh...ầm ..ầm ...ầm ..." Cả thân người La Thừa bay vút , không biết đã đụng sập bao nhiêu bức tường , chỉ biết là cả trăm mét xa đi . Cả người chôn vùi trong phế tích . Phía xa xa tam nữ cùng Quách Tương hô lớn , nước mắt tràn mi , nhưng biết làm sao bây giờ . Bọn họ quá yếu . Giữa cường giả tranh đoạt , họ cũng giống như sinh vật nhỏ bé , sinh mệnh quá nhỏ bé . Tam nữ nguyện chết thay hắn . Chết thay La Thừa , nhưng nên nhớ , mệnh không nằm trong tay kẻ yếu , kể cả thời phong kiến hay xã hội pháp trị cũng vậy . Vận mệnh chỉ nằm trong tay kẻ mạnh mà thôi .
Lão giả lấy tay quét trên môi một tia huyết , nhẹ dùng lưỡi liếm láp lấy : ---Khúc khích ...khúc khích ..tiểu bằng hữu , nhận mệnh đi ! " Vèo ..." Một tảng đá lớn quăng về phía hắn . " Hừ .." " Xoẹt..." Né qua tảng đá đập vào nơi khác. La Thừa từ trong đống phế tích bước ra . Ánh mắt chăm chú nhìn Quý Nhiên : ---Lão gia hỏa , mụ mụ ngươi không dạy đánh lén người khác là không lễ phép sao ! Nói xong La Thừa dựng thẳng ngón giửa từ từ giơ lên . Lão công công thủ thế , hắn tưởng tượng La Thừa chuẩn bị xuất ra bí chiêu : ---Ngươi muốn làm gì ? La Thừa từ từ bước tới : ---Cái này là F * K YOU ! Lão giả nhíu mày : ---F*K YOU là cái gì ? " Phanh..." La Thừa đạp mặt đất bay thẳng về phía hắn :
]
---LÀ ĐỜ CỜ MỜ MỜ ! " Phanh ...phanh ..phanh ..." Quyền chưởng liên miên không dứt , Quý Nhiên bị ép chật vật quay qua hét lớn Kim Luân : ---Kim Quốc Sư ngươi đi trước , chúng ta sẽ còn gặp mặt , hôm nay tạm tha tiểu tử này một mạng !
Nhìn lão công công đón đỡ quyền phong La Thừa , Kim Luân ánh mắt âm trầm , mười sáu năm , mười sáu năm gặp lại .... Hắn tự nói bản thân mình có thể đã có sức cùng Ma Quân một trận chiến , nhưng hôm nay hắn biết , hiện tại cũng không phải là . ---Ân , bần đạo đi trước , công công bảo trọng ! " Phanh..." Dẫm mặt đất Kim Luân bay vụt lên không trung đạp không mà đi . La Thừa một cánh tay quét ngang đẩy lùi lão giả ra xa . " Oanh ..." Chân đạp mặt đất lấy tốc độ kinh người bay về phía Kim Luân gầm thét . ---CHẠY ĐI ĐÂU , NGƯU MA THẦN QUYỀN , NGƯU MA CHI LỰC !
Một quyền cực kì khủng bố đập về phía Kim Luân . Nói thì lâu nhưng thực sự chỉ trong vài giây đồng hồ. Kim Luân vận công hai tay bắt chéo hình thành lồng tráo Kim Chung . " Ầmmmmm..." Lồng Tráo vỡ nát , Kim Luân bị chấn văng ra xa hãm sâu vào tường thành bên trong . Quý Nhiên ánh mắt hiếp thành một đoàn , khí tức biến mất . Dùng tốc độ kinh người rời đi . " Ầm ..." Tường thành thủng một lỗ lớn , Kim Luân miệng tràn máu tươi , nhưng vẫn chấn vỡ tường thành rời đi .
La Thừa triệt để mộng , cm nó hai con hàng này quá ăn ý đi chứ . Trên không trung nhìn xuống bên dưới , một mảnh phế tích tàn phá không chiệu nỗi . Người chết có mười mấy người . Chắc có lẽ khi biết những người khác cũng rời xa nơi này đi .
Đáp xuống mặt đất , thu hồi lồng chim . Một đám lão bà chạy lại ôm chầm lấy hắn . ---Thừa Lang ngươi có làm sao hay không ... Có thương hay không ! Bất chấp ở nơi đây đông người hay không , hắn đều ôm chầm lấy ba lão bà của mình vỗ về : ---Ta không sao ! Không sao ! Quách Tương đứng một bên nhìn , ngượng ngừng đỏ mặt , nhưng vẫn nhu nhu hỏi : ---La Thừa ca ca , ngươi không sao chứ hả ? La Thừa cười trực tiếp đi đến xoa đầu nàng ôn nhu : ---Ta không sao đây tiểu cô nương , thật tiếc sinh nhật của mụi bây giờ lại trở thành một mảnh phế tích như thế này ! Quách Tương khoát tay : ---Không sao , không sao mà có ca ở đây bảo vệ ta , ta rất vui đây ( le lưỡi nhỏ )!
Dương Quá đi đến gần La Thừa chắp tay : ---Ân công , mười sáu năm trôi qua , không nghĩ lại được gặp ngươi ! Doãn Thiên Nhi cũng theo đó chắp tay : ---Ân công ! La Thừa cười , tháo ngân sắc mặt nạ xuống , để lộ ra gương mặt tuấn mĩ . Quách Tương si ngốc gương mặt mê gái nhìn chăm chăm hắn . Lục Ngạc thấy vậy bèn tằn hắn : ---E Hèm e e ...! Dương Quá , Doãn Thiên Nhi và nhân sĩ võ lâm kinh ngạc : ---Chuyện này ....cũng quá trẻ đi chớ ! Quách Tĩnh đi đến chắp tay : ---Ma Quân các hạ , cảm ơn các hạ đã đẩy lui cường địch , mười sáu năm gặp lại , dung nhan không lão , thực là tiên nhân vậy , nói các hạ ma đạo Quách mỗ cũng thực không dám tin , cũng xin các hạ xuất một phần lực bảo vệ bá tánh Tương Dương vậy !
La Thừa khoát tay : ---Quách đại hiệp , tại hạ không dám nhận , còn về việc bảo vệ Tương Dương hay là thôi đi vậy , có những việc đã rồi hay kết cục là như vậy , có cố cũng như thế mà thôi . Vả lại tại hạ không phải người ở thế giới này , rồi cũng sẽ rời đi mà thôi ! Quách Tĩnh gương mặt buồn bã , hắn suy nghĩ nếu mà có một người như La Thừa chiệu ra tay , thì thật là bá tánh Tương Dương an an ổn ổn vậy .
La Thừa quay sang nhìn tam nữ : ---Các lão bà , có phải hay không có quà cho Tương Nhi mụi mụi mau lấy ra a ! Tam nữ nhìn nhau cười cợt rồi đi về phía Quách Tương tặng hữu lễ vật . Tiểu cô nương vui vẻ cũng nhí nha nhí nhảnh . Chỉ thấy nàng chu chu miệng nhỏ : ---La Thừa ca ca lễ vật của ngươi đâu , đừng bảo ngươi không chuẩn bị lễ vật cho Tương Nhi ! Nhìn tiểu cô nương hiếp ánh mắt nhìn hắn , La Thừa cười cười : ---Có là có bây giờ ta lấy ra .
Trong tay hắn xuất hiện một tờ giấy bảy màu . Nhìn trông rất đẹp mắt , chính là cái kia Pháo Hoa Thời Không . Nhẹ nhàng cầm tờ giấy đưa cho Quách Tương , ta tặng cho mụi . Tiểu cô nương tiếp nhận rồi trong tay tờ giấy , vẫn không hiểu lật qua lật lại nhìn xem , lại quay qua nhìn hắn , La Thừa mỉm cười : ---Xé nó ! " Xoạch ..." Nghe theo lời hắn Quách Tương xé đi tờ giấy rồi . Mọi người trố mắt ngoác mồm . Xung quanh là một mảnh tối tăm . Không biết bản thân ở nơi nào .
Bắt đầu xuất hiện hồ điệp , những con hồ điệp phát sáng , nhiều rất nhiều , các loài chim thi nhau vờn quanh thân thể , dưới chân bắt đầu xuất hiện những đám mây . Quách Tương reo lên : ---WOA ha ha đẹp quá , đẹp quá ! Mọi người bắt đầu say mê nhìn ngắm , một lúc sau cảnh vật biến mất tất cả trở lại như bình thường .
Quách Tương chạy đến ôm lấy La Thừa : ---La Thừa ca ca cảm ơn a ! " Bẹp..." Nói xong đoạn đặt môi thơm lên Má hắn . Chỉ thấy La Thừa cảm nhận được một luồn lạnh băng . Quay lại thì thấy ba lão bà đang vẻ mặt ăn dấm nhìn hắn . La Thừa cười cợt qua loa cho qua chuyện . Vẫn thấy ba người nhìn mình chăm chăm : ---Thôi thôi được rồi lão công ta nhận sai ! Rồi lão công sẽ kiếm quà cho các ngươi !
La Thừa suy nghĩ chuyến này trở về hiện thực phải mua quà cho ba cái lão bà , không thôi bị cấm cửa a , làm sao mà sống . Long Nữ quay sang nhìn La Thừa : ---La Lang chút ta về sao ? La Thừa quay sang nhìn Lục Ngạc cùng Mạc Sầu . Hai nữ cũng gật đầu . Quách Tương nắm vạt áo La Thừa : ---Ca ca ngươi phải đi sao ? Hắn ôn nhu nhìn nàng : ---Ngày khác lại đến thăm ngươi! Quách Tương nước mắt lưng tròng nhưng cũng không giử hắn lại nữa rồi . Sau một phen Bái biệt , La Thừa cùng ba cái lão bà đằng không bay lên trời .
Mặc niệm hệ thống La Thừa nhìn nội dung cốt truyện độ lệch 89% , vẫn còn thiếu một chút nữa . ---Hệ thống nếu ta thủ Tương Dương cốt truyện sẽ lệch đi bao nhiêu % ! ---Tích kí chủ quyết định thủ Tương Dương cốt truyện sẽ lệch đi 99%, thậm chí đời sau tiểu thuyết Ỷ Thiên Đồ Long cũng thật khó sinh ra rồi . La Thừa vò đầu bức tai . ---Hệ thống còn một % đạt tiêu chuẩn ngươi có thể gợi ý cho ta sao ! ---Tích , hệ thống không tiến hành trợ giúp nhiệm vụ .
Nhưng La Thừa bỗng nhiên nghe âm thanh Hoài Linh vang lên : ---Thu thêm cái lão bà , La đệ không cần phải suy nghĩ nhiều đi ! Ánh mắt La Thừa sáng lên . ---Linh ca , cạc...cạc chỉ có huynh hiểu ta mà thôi ! Thực vậy 1% một tấm chân tình của Quách Tương ...