Tiêu Diêu Du (Dịch Fulll)

Chương 384 - Chương 357: Nhà Trọ Quy Lai

Chương 357: Nhà trọ Quy Lai
Chương 357: Nhà trọ Quy Lai

Chương 384: Cầm tay nhìn nhau

Cảnh tượng vừa rồi tất cả tiểu nhị trong điếm đều nhìn thấy, thấy Thường Kiếm Nam cung kính tín phục như thế thì đều kinh ngạc, chen nhau đến. Một tiểu nhị nói:

- Ông mù, ông đoán mệnh thật sự chuẩn lắm à?

Lý Ngư mỉm cười nói:

- Hà hà, ai mà tự đập chân mình, nói mình đoán tướng số không chính xác chứ? Ngươi hỏi ta, ta đương nhiên nói tin rồi.

Hắn chỉ nói như thế, mấy tiểu nhị càng tin. Một tiểu nhị khác vội trách tiểu nhị kia vô lễ, cười xòa nói:

- Mù tiên sinh, chúng tôi đều là tiểu nhị cực khổ, chả có bao nhiêu tiền, nhưng nếu đã gặp tiên sinh, thì không muốn bỏ qua. Có thể phiền tiên sinh tính toán cho chúng tôi được không?

Gã quay đầu lại nhìn chưởng quầy ở đại sảnh, hạ thấp giọng xuống nói:

- Lát chúng tôi tặng tiên sinh một bình rượu, xem như tạ ơn.

Lý Ngư đang lo không thể gặp Đệ Ngũ Lăng Nhược, đang nghĩ biện pháp, nhưng chẳng ra được biện pháp nào cả, bèn cười khà khà đồng ý, theo thứ tự đoán mệnh cho họ, nói một số điều như thật mà là giả, cũng chẳng thể chứng thực, cũng dọa cho mấy tiểu nhị bán tín bán nghi.

Một tiểu nhị trong đó không tin mấy thứ này lắm, lại đoán mệnh của gã không tốt, gã nói:

- Tính toán này của tiên sinh đều phải mười năm tám năm mới nghiệm chứng, ai biết trong đó thật giả thế nào. Nếu tiên sinh có bản lĩnh thật, vậy đoán chuyện hôm nay linh nghiệm, ta sẽ tin ngài ngay.

- Chuyện hiện nay à?

Lý Ngư nhẹ nhàng vuốt vuốt chòm râu giả dưới cằm, bỗng than khẽ một tiếng:

- À, trong tiệm này của các ngươi có một quý nhân đấy.

Hắn lại bấm đốt ngón tay một hồi, gật đầu nói:

- Đúng vậy, người này đứng hàng thiếu âm, chính là nữ, tuổi trẻ, tuy nhiên mệnh cách rất tốt. Ừ…các ngươi hầu hạ cho tốt đi, hôm nay sẽ nhận được một khoản tiền thưởng đấy. Khà khà, ai cũng đều có phần.

Vài tiểu nhị nhìn nhau, có người thì thầm:

- Nói mơ hồ như thế, là thật hay giả?

Tiểu nhị khác nghi hoặc:

- Nữ tử trẻ tuổi, chẳng lẽ là thiếp mà Tào lão đại sắp nạp hay sao?

Tiểu nhị lớn tuổi hơn lắc đầu, nói:

- Không thể nào, thiếp thứ mười ba, có tính là quý nhân gì, chẳng qua chỉ thêm một thiếp trong phủ Tào lão Đại thôi, chỉ hơn thị tỳ trong phủ có chút ít.

- Cũng không thể nói như vậy, Tào lão Đại nạp thiếp, lần này phô trương lớn nhất, có thể thấy được thật sự sủng ái cô nương kia đấy. Qua cửa rồi, là Thập tam di nương, ai có thể bảo đảm qua ba năm năm nữa có thể trở thành gia của Tào lão Đại chứ?

- Cấm nói! Ngươi nói như vậy, làm như Tào phu nhân và mười một vị phu nhân kia chết không bằng ấy. Cẩn thận họa là từ miệng mà ra.

- Ta nói này…Tào gia ai làm đương gia, chẳng liên quan đếch gì đến chúng ta cả. Tiên sinh nói chúng ta chỉ cần ân cần hầu hạ tốt, hôm nay ai cũng đều có thưởng, các ngươi đã quên rồi à?

Một câu nói kia, đã kéo sự chú ý của mọi người về đề tài bói toán lại.

"Két.. !"

Căn phòng lầu hai mở ra, Đệ Ngũ tiên sinh đi ra, kéo cái lưng mỏi nhừ, nhưng ngay sau đó cái lưng vẫn giữ nguyên, tay cứng ở trong không trung.

Cái ngáp của ông ta cũng há được một nửa, cứng tại đó.

Dưới lầu, sáu bảy tiểu nhị đều quay đầu nhìn lên trên lầu, vẻ mặt rất quỷ dị.

Đệ Ngũ tiên sinh sợ hãi, tình huống gì thế?

Bỗng nhiên, sáu bảy tiểu nhị lao lên lầu, tươi cười.

- Ôi, Đệ Ngũ tiên sinh, ngươi muốn gì cứ sai tiểu nhân là được rồi.

- Đệ Ngũ tiên sinh muốn tắm rửa à, để tiểu nhân múc nước.

- Đệ Ngũ tiên sinh cần rượu và đồ ăn à, cá hôm nay làm ngon lắm.

Đám tiểu nhị quá nhiệt tình làm cho Đệ Ngũ tiên sinh hết hồn, sau một hồi, có người nói được thưởng tiền, thì mới hiểu là do vị thầy bói dưới lầu nói.

Đệ Ngũ tiên sinh nghe xong lập tức động tâm.

Vội vã gả con gái, dĩ nhiên là vì ông coi trọng tiền mua thiếp của Tào Vi Đà đưa đến, còn có một nguyên nhân khác là lo lắng lời đồn ác ý của Trương gia sẽ lan rộng ảnh hưởng đến chung thân cả đời của con gái, khi đó sẽ không còn giá nữa. Bởi thế, mới nhanh chóng đồng ý gả con cho Tào Vi Đà.

Nhưng, con gái làm thiếp thứ mười ba, trong lòng ông vẫn không thoải mái. Trong mắt Đệ Ngũ tiên sinh, dựa vào tư sắc và trí thông minh của con gái mình, tiền đồ hẳn rộng lớn hơn nhiều. Nay nghe tiểu nhị nói thầy bói kia nói con gái mình có mệnh cao quý, dĩ nhiên là khẩn trương.

Đệ Ngũ tiên sinh vội vàng xuống lầu, tới trước mặt Lý Ngư.

Lý Ngư mừng rỡ, một ý tưởng lóe lên trong đầu.

Hắn trước tiên hỏi ngày sinh tháng đẻ của Đệ Ngũ Lăng Nhược, sau đó bày ra thái độ khó coi.

Đệ Ngũ tiên sinh vội hỏi:

- Tiên sinh, như thế nào?

Lý Ngư chậm rãi nói:

- Lệnh viện mệnh cách rất kỳ lạ, rất ti tiện, nhưng cũng rất quý.

Đệ Ngũ tiên sinh nghĩ thầm, làm thiếp người ta, còn là thiếp thứ mười ba, vậy mà còn không ti tiện à? Nhưng còn quý…

Trong lòng ông ngứa ngáy khó chịu, vội hỏi:

- Xin tiên sinh nói rõ hơn ạ.

Lý Ngư ho khan một tiếng nói:

- Không dối gạt túc hạ, tại hạ đoán mệnh, sở trường là sờ cốt...

Đệ Ngũ tiên sinh lập tức nói:

- Tiểu nữ không tiện xuống lầu, vậy làm phiền tiên sinh lên trên. Để ta đỡ tiên sinh.

Trong lòng Lý Ngư mừng như điên, sờ sờ cây cờ phướn và gậy trúc. Đệ Ngũ tiên sinh ân cần đỡ hắn dắt hắn lên lầu.

Trong phòng ngủ, Đệ Ngũ phu nhân vừa mới tiếp tục khuyên bảo con gái, nói thì đã nói hết rồi, đang ở nhà chính uống trà. Trong nội thất, Đệ Ngũ Lăng Nhược không hề đáp lại bà một câu, lòng đã chết, đó chính là dáng vẻ nàng lúc này. Bị người thân nhất bán đứng và phản bội, khiến một cô nương đang độ thanh xuân tràn đầy nhựa sống tràn ngập đau khổ và tuyệt vọng.

Lúc này, Đệ Ngũ tiên sinh Lý Ngư đi vào. Đệ Ngũ phu nhân kinh ngạc, vội vàng đứng lên:

- Đương gia, đây là...

Đệ Ngũ tiên sinh nói:

- Vị này chính là thần tướng, ta mời đến để xem cốt cho con gái, mau vén rèm lên.

Ông ra hiệu cho nương tử. Đệ Ngũ phu nhân không biết, còn tưởng là ông ta tìm thầy bói đến giúp khuyên bảo con gái. Nếu thầy bói cũng nói con gái nên theo Tào Vi Đà, vậy con gái chẳng phải sẽ chấp nhận số mệnh hay sao?

- Vẫn là đương gia tinh tế tỉ mỉ.

Đệ Ngũ phu nhân hiếm khi thấy trượng phu thuận mắt vội vã đẩy mảnh rèm ra, Đệ Ngũ tiên sinh đỡ Lý Ngư đi vào.

Đệ Ngũ Lăng Nhược nằm ở trên giường, khí sắc xám xịt, tóc tai hỗn độn, đôi mắt giống như sao nay vô cùng ảm đảm.

Nàng bị hạ độc, hiện tại cả người không có sức lực, chẳng những không cử động người được, mà ngay cả nói cũng không nói được, chỉ có đôi mắt miễn cưỡng có thể chuyển động.

Lý Ngư được đỡ vào, Đệ Ngũ Lăng Nhược nghe được tiếng động căn bản không nhìn sang, nàng ngơ ngác nhìn đỉnh màn, như muốn xuyên qua đó nhìn bầu trời, tận đến khi Lý Ngư ngồi xuống mép giường nàng cũng không đảo con ngươi lấy một lần.

Đệ Ngũ tiên sinh nói:

- Con à, vị tiên sinh này tướng thuật cao thâm, cha mời tiên sinh đến, để sờ cốt đoán mệnh cho con.

Nói xong, ông cầm tay mềm nhũn của con gái lên, đặt vào tay Lý Ngư.

Đệ Ngũ Lăng Nhược hơi chuyển con ngươi, liếc nhìn Lý Ngư, hai mắt chợt mở to, lộ ra ánh sáng của niềm vui.

Lý Ngư cố nhiên đã ngụy trang, vợ chồng Đệ Ngũ và bao gồm tiểu nhị trong điếm chỉ nhìn một lần nên không nhận ra, nhưng Đệ Ngũ Lăng Nhược sao lại không nhận ra được.

Đệ Ngũ Lăng Nhược giờ khắc này vui đến độ nước mắt như muốn trào ra, nàng nghe phụ thân nói mới nhìn Lý Ngư biết hắn hóa trang, nhưng vẫn không đoán được hắn vào bằng cách nào. Có điều, nàng không nói ra được, cũng không thể cử động, chỉ chớp ánh mắt, truyền đạt niềm vui sướng vô tận của mình.

Lý Ngư dùng hai tay nhẹ nhàng hợp tay nàng, con ngươi cũng chuyển sang. Dù sao vợ chồng Đệ Ngũ đang đứng bên cạnh phía sau, nhìn không thấy. Hai người cầm tay nhìn nhau, bốn mắt nhìn nhau, giờ khắc này, tình đưa tình, ý kéo dài, hai trái tìm hòa hợp với nhau.

Bình Luận (0)
Comment