Chương 508: Lý tướng quân.
Bên dưới là quyết định trung thư thị lang, trung thư xá nhân, Tùy tùng, thêm ấn Hoàng môn thị lang. Hoàng đế tuần du Trung Châu, bộ sậu đều mang đầy đủ hết.
Đại thái giám nói xong, cưới híp mắt đưa thánh chỉ giao cho Lý Ngư, nói:
- Chúc mừng tiểu Lý tướng quân.
Thánh chỉ thường không viết bằng giấy lụa vàng, hiện tại thánh chỉ bình thường được viết làm ba loại, nếu lập Hoàng hậu Thái Tử thân vương và quan tam phẩm trở lên gọi là chế thư, viết trên thẻ tre. A… thời đại này sẽ không ai dùng thẻ tre, tuy nhiên trường hợp long trọng như vậy sẽ theo khuôn phép xưa.
Một loại nữa chính là giống như trường hợp của Lý Ngư, loại này dùng giấy lụa vàng để viết, loại thứ ba là loại thánh chỉ trao thưởng, chất liệu này giống với thánh chỉ. Thời đại này người luyện võ còn chưa bị văn nhân lấn át, hơn nữa Đại Đường thượng võ, lúc này đang là sơ kỳ Đại Đường, địa vị võ thần không thấp như văn thần, thậm chí kiến công lập nghiệp còn có cơ hội phong tước nhiều hơn văn thần, vì vậy Lý Ngư từ công bộ lang trung tòng ngũ phẩm hạ từ tòng ngũ phẩm lên Du Kỵ tướng quân thượng, đại thái giám nói rất vui mừng.
Huống chi, Lý Thế Dân chỉ định hắn đi đảm nhiệm Đồn vệ. Đồn vệ là vị trí bậc nào chứ. Là quan dẫn đầu lục vệ cấm quân, lục vệ cấm quân là bách kỵ tinh nhuệ, ra thì theo giá, vào thì bảo vệ quanh Huyền Vũ Môn, trực tiếp phụ trách công tác bảo vệ Hoàng Đế.
Ở đây vài năm đưa ra ngoài chắc chắn sẽ là một viên đại tướng, chỉ cần không quá vô năng, lập nên công lao, tiền đồ khó có thể đo lường được. Võ tướng chấp chưởng binh quyền, hơn nữa võ tướng mà Hoàng để đặc biệt bổ nhiệm, ngươi lại là thiếp thân thị vệ của Hoàng đế, mỗi ngày đều lắc lư trước mặt Hoàng đế, lúc ngươi được đưa ra ngoài trở thành tướng quân lập được công lao, Hoàng đế nhìn vào tấu chương, là hắn, đương nhiên có mấy phần thân cận hơn tướng lĩnh xa lạ bên ngoài khác, cũng khá yên tâm để hắn chưởng binh.
Lý Ngư tỉnh tỉnh mê mê tiếp thánh chỉ, hắn cũng không biết thời đại này thái giám có thói quen thu lễ không, nghĩ rằng cầm quà thì không bị trách, nên lấy đại ít tiền lì xì, sau khi khách khí, Đại thái giám tiện tay nhận lấy, cười híp mắt với bốn trung quan đi theo nói:
- Còn không tạ ơn tiểu Lý tướng quân?
Nhận tiền của người ta rồi, thì càng thân cận hơn chút ít. Đại thái giám cười híp mắt tiết lộ vài câu:
- Lý tướng quân nhậm chức ở công bộ, theo lý mà nói chuyển vào trong quân có chút không hợp quy chế, cũng may Lý tướng quân vốn có chút võ công, lại không xuất thân khoa đồ, Đại Đường ta lập quốc chưa lâu, hai đồ văn võ cũng chia không rõ ràng, trung thư môn hạ cũng không dị nghị gì.
…
- Còn nữa, Bắc nha lục vệ là thân quân của Thiên Tử, Thiên Tử đặc biệt bổ nhiệm, các thần tử cũng không thể nói gì hơn. Hiện nay, Bách kỵ do Trung lang tướng Lý Đại Khí quản lý, ngươi tới đó làm trợ thủ cho hắn. Ha ha, Bách kỵ chính là tâm phúc của Thiên Tử, ngươi đi tới đó là phụ tá của Trung Lang tướng, đủ để thấy Thiên Tử rất coi trọng ngươi.
Đại thái giám cười híp mắt rời đi rồi, Lý Ngư thầm nghĩ:
- Khó trách ông ta gọi ta là tiểu Lý tướng quân, hóa ra chính ấn quan Bách kỵ cũng họ Lý, chính là Đại Lý tướng quân. Xem ra hai lần cứu giá ở Long Thủ Nguyên và đại đê Hoàng Hà, thái độ trung dũng đã nhập thánh tâm, đây là đã được lão Lý tín nhiệm rồi.
Trực tiếp làm thân vệ của thiên tử, mang binh, mình có thể cả ngày mang đao lắc lư trước mặt thiên tử, tiêu chuẩn quan trọng nhất chính là trung, thiên tử phải yên tâm về ngươi mới được. Vì lẽ đó mỗi người trong bách kỵ đều là ngàn chọn vạn tuyển, thân thủ xuất chúng là điều kiện cơ bản nhất.
Có thể suy ra, một chi đội ngũ, trong đó mỗi người đều phải có lai lịch lớn, ít nhiều cũng phải có thân phận có bối cảnh, vị Trung Lang Tướng Lý Đại Khí kia không chừng thuộc dòng họ hoàng tộc, Lý Ngư ở một nơi như vậy, có thể ngay lập tức trở thành người đứng thứ hai, phần ân sủng này thực không nhỏ.
Khi Lý Ngư tiếp chỉ, Thâm Thâm và Tĩnh Tĩnh không có tư cách ở hiện trường, thế nhưng hai người đứng núp ở cửa nghe lén, đương nhiên khi người truyền chỉ đi, hai tỷ muội đều vui mừng lao ra.
Theo hai nàng, làm một Đại tướng quân mang binh oai phong lẫm lẫm, uy phong hơn rất nhiều so với làm ở công bộ hết tạo lầu lại xây phòng, trên thực tế… cũng quả thực uy phong hơn.
- Lang quân làm Đại tướng quân… thật đáng mừng.
- Du kỵ tướng quân, nghe đã thấy uy phong rồi, chúc mừng lang quân, chúc mừng lang quân.
Lý Ngư gật đầu, nhất thời vẫn còn hơi mơ hồ, làm sao lại tới trong quân chứ? Hắn đã nhiều lần thấy Bách kị, đó là quân đội không rời Hoàng đế một tấc, khi ở trên đê Hoàng Hà, trong lúc cấp bách chính là chi quân đội này hộ vệ an toàn của Hoàng đế.
Ngựa bọn họ cưỡi chính là ngựa lục sắc, sĩ tốt mặc da hổ, Lý Ngư là Du Kỵ tướng quân, áo giáp cũng không cần thiết phải mặc trang phục giống như báo văn lang tự. Khụ! Đây không phải chuyện đùa. Người trong Bách kỵ, không chỉ xuất thân tốt, võ nghệ cao, tướng mạo cũng phải tốt, hỡn nữa mỗi người đều rất trẻ trung tuấn tú, anh tư hiên ngang, lại là cận vệ, Hoàng đế vừa ra hành, vô số bách tính vây xem, kỳ thực xem nhiết nhất chính là tán che vàng của Hoàng đế, căn bản không nhìn thấy người Hoàng đế đâu.
Bơi vậy vây quanh xa giá của Hoàng đế đều phải là võ sĩ rất đẹp trai, oai hùng, phong độ.
Tuy nói không ai dám ném dưa và hoa tươi trái cây, nhưng cũng thành đối tượng để nữ tử bình phẩm từ đầu tới chân.
Thời gian qua một lúc lâu, người trong quán dịch đều biết, chạy tới chúc mừng, có điều chỉ có Dịch thừa tới, qua đi theo giá cũng không ít đều là chức quan lớn, không cần tự hạ thân phận tới chức mừng Lý Ngư.
Chỉ có Chử Long Tướng, viên mãnh tướng này chính là tướng lĩnh cao cấp của Bắc Nha, là nhân vật số hai trong Bắc Nha cấm quân, lệ thuộc trực tiếp vào Thiên Tử, không chịu sự quản hạt của Nam nha, là nhân vật mà Tể tướng cũng không thể can thiệp điều nhiệm chức vụ, quân vụ hàng ngày.
Mà Bắc nha cấm quân bao gồm Đại tướng quân của Lục vệ, kỳ thực đều là hư chức, do hoàng tộc chủ yếu là Hoàng tử kiêm nhiệm, chức danh treo chứ không thể nào thật sự đi lĩnh quân, cho nên Chử Long Tướng là nhân vật số hai, trên thực tế là đại tướng số 1 của Bắc nha cấm quân.
Lý Ngư có quan hệ tốt với nhân vật thuộc hệ thống quyền lực số 1, vậy tiền đồ này sẽ sớm có. Mà quan hệ của hắn và Chử Long Tướng thì Hoàng đế hoàn toàn có thể điều tra rõ ràng, thế nhưng vẫn không hề kiêng kị, chứng tỏ đối với hắn là tuyệt đối tín nhiệm.
Chử Long Tướng phụ trách phòng ngự cụ thể Hoàng đế, đã không chỉ là phòng ngự bên người Hoàng đế, mà là lấy Bồ Châu làm trung tâm, mà an bài phòng ngự của toàn bộ khu vực. Vị trí chỗ ở của Hoàng đế thay đổi thì trung tâm chính trị cũng đồng bộ thay đổi, những tin tức quân sự ở địa phương khác cũng được đưa tới nơi này. Lý Đại Khí là trọng thần trong quân theo giá, công việc hàng này này không thể không quản, vì lẽ đó Chử Long Tướng bận rộn quân vụ, bình thường Lý Ngư khó gặp được ông ta. Bây giờ Lý Ngư thành thuộc hạ trực thuộc ông ta, vốn nên tìm cơ hội gặp ông ta một chút, kéo lập quan hệ, kết quả Chử Long Tướng lại tới đây.
- Ha ha ha…
Chử Long Tướng còn chưa vào sân đã có tiếng cười sảng khoái truyền vào.
- Lý tiên sinh à Lý tiên sinh, ngươi và bản tướng quân thực sự là có duyên, mới qua bao lâu mà chúng ta đã làm cộng sự của nhau rồi.
Lý Ngư nghe nói Chử Long Tướng tới đây, vội ra ngoài đón:
- Học sinh… hạ quan hiện giờ nhậm chức Đồn vệ, vốn nên tới bái kiến tướng quân, nào dám phiền Đại tướng quân tới đây, Đại tướng quân coi trọng như thế, mạt tướng sợ …
- Được rồi, đừng khách sáo, lão Chử ta dang muốn tuần doanh tây thành, tra xem ở đâu còn có dân chạy nạn nữa không không thuận đường tới coi ngươi, nghĩ nhiều cái gì.
Chử Long Tướng không hề nể mặt hắn, ông ta đến nhanh quá nên Thâm Thâm và Tĩnh Tĩnh không kịp tránh mặt, hai nàng không nhịn được cười cắn môi, mặt đỏ lên. Chử Long Tướng cũng không để ý, vuốt roi ngựa trong lòng bàn tay, vừa đi vừa dương dương tự đắc:
- Trưởng Tôn Vô Kỵ thật không biết xấu hổ, còn Quốc cữu gia cái gì, hắn không làm gì được ta. Ta tính toán, hắn không làm gì được ta đành phải nghĩ cách gài ngươi, lão tiểu tử kia giỏi nhất là lòng dạ hẹp hòi, ngươi biết không? Người này là kẻ có thù tất báo, ta ở trước mặt bệ hạ đề cập không chỉ một lần, lần này bệ hạ điều ngươi về Bắc nha, ở vị trí tể tướng như ông ta cũng không thể quản được ngươi, mà muốn quản cũng không dám quản, ngươi phải cảm ơn lão Chử ta đấy.
Lý Ngư nghe xong buồn cười, thì ra vị này tới đây là để khoe thành tích. Thế nhưng đối với tính tình sảng khoái của người này, một đại tướng quân không chút tâm cơ nào, Lý Ngư lại vô cùng có thiện cảm, bước lên phía trước trịnh trọng thi lễ tạ ơn ông ta. Chử Long Tướng rất đắc ý.
Lý Ngư nói:
- Lần này tướng quân đi tây thành, hẳn còn có chút việc đúng không ạ? Ngài quân vụ trong người, không dám mời ngài uống rượu, chúng ta có thể…
Chử Long Tướng trợn mắt quát:
- Không uống rượu là có ý gì? Trở về Trường An, ngươi mời ta uống rượu là được, giờ cũng đừng có khách sáo gì, ta cũng rất bận rộn, vậy thì…
Ông mới nói tới đây, thấy một sĩ tốt vội vã chạy tới, vẻ mặt hoảng loạn.
Chử Long Tướng không đợi gã nói gì, trợn mắt nói:
- Gấp cái gì, lão tử đi ngay bây giờ.
Quân sĩ kia nói:
- Không phải, Đại tướng quân, có quân tình cấp báo ạ.
Gã tới gần bên tai Chử Long Tướng, vội vàng rỉ tai vài câu.
Mặt Chử Long Tướng tái đi, nói:
- Cái gì, Tề vương mưu phản?
Quân sĩ kia thiếu một chút là sặc khí, đây không phải là để lộ ra rồi sao, ta thì thầm với ngươi, vậy mà ngươi lại nói lớn, chỉ lo người ngoài không biết hay sao?
Chử Long Tướng trầm giọng nói:
- Đã báo tin tới chư văn võ chưa? Hẳn là chưa biết rõ tình hình rồi, mau gọi họ đến hành cung, mau! Ngay lập tức!
Sĩ tốt kia vội đi ra ngoài, Chử Long Tướng nói với Lý Ngư:
- Có đại sự, Lão Chử phải đi hành cung ngay lập tức.
Chử Long Tướng hấp tấp chạy đi, Thâm Thâm và Tĩnh Tĩnh đến gần, tò mò nói:
- Lang quân, Tề vương là ai? Sắp đi đánh giặc à?
Lý Ngư hít sâu một hơi nói:
- Các ngươi không nên hỏi nhiều, cũng không nói lung tung ra ngoài, ta lập tức đi hành cung.
Thâm Thâm la lên:
- Lang quân đi làm gì? Lang quân là công bộ…
Nói tới đây, nàng mới tỉnh ra, Lý ngư là người trong quân rồi, không khỏi sợ hãi nói:
- Lang quân phải đi chiến trường ạ?
Lý Ngư cười nói:
- Làm sao có thể, ta là người trong Đồn vệ, phụ trách bảo vệ bệ hạ, muốn đi đánh trận cũng không tới phiên ta đi. Chỉ là vừa có thánh chỉ, bảo ta lập tức nhậm chức, hiện giờ có binh biến, ta không thể kéo dài tới ngày mai mới đi báo cáo. Các ngươi an tâm nghỉ ngơi, ta tới hành cung báo danh.
Thâm Thâm và Tĩnh Tĩnh nghe nói nam nhân của mình chưa chắc phải tới chiến trường thì yên tâm.
Lúc này Lý Ngư chưa chính thức báo danh nên không có quân trang, hắn mặc đại hồng bào như cũ, vội vã đến hành cung.