Tiểu Đội Bát Quái Siêu Đẳng

Chương 106

Tống Tranh bị bốn nhóc đồng loạt nhìn chằm chằm, không hiểu sao rùng mình một cái, lần đầu tiên hắn cảm nhận được bị chó mèo nhìn sẽ làm người ta rụt rè như vậy. Nhưng lực chú ý của hắn nhanh chóng bị dời đi.

Nhóm người Richard bên kia nghe vậy, đầu tiên là sửng sốt, sau đó thấy nhóm người Tống Tranh cười lớn liền biết Tư Không Dịch không nói lời gì hay, bọn họ lập tức nổi giận. Yến Khôn là đối tượng bọn họ muốn giao dịch lần này, không chỉ trong tay Yến Khôn có đồ mà họ muốn, mà thực lực của hắn cũng làm bọn họ sợ hãi, thế nên dù thái độ của Yến Khôn không tốt, nhóm người Richard cũng sẽ không hành động thiếu suy nghĩ.

Nhưng người trước mặt này là cái thá gì? Ngoại trừ cái mặt coi được, căn bản không có chỗ nào đặc biệt. Sau khi bọn họ điều tra, biết được Tư Không Dịch chỉ là một minh tinh, họ đã sớm muốn cho đám người Trung Quốc này biết tay. Richard nháy mắt với đám đàn em, trong đó có một tên mặc tây trang đeo kính râm vọt về phía Tư Không Dịch, khoảng cách còn không xa, hắn vươn tay muốn bóp cổ cậu đe dọa một phen. Động tác này quá đột ngột, thế nhưng Tống Tranh, Lý Thanh, Nghiêm Xích và lão Hắc cũng không phải người ăn chay, Tống Tranh lập tức nhảy lên muốn tiếp chiêu. Kết quả, tất cả mọi người nhìn thấy một bóng dáng còn nhanh hơn Tống Tranh xuất hiện trước mặt Tư Không Dịch.

Đại Hoàng không thèm sủa một tiếng, nháy mắt cắn lên cánh tay của gã mặc đồ đen, tốc độ nhanh như tia chớp! Tiếng xương cốt vỡ nát vang lên cực kỳ rõ ràng, chờ đến lúc gã áo đen kịp phản ứng, chỉ cảm thấy cánh tay đau đớn, gã kêu lên một tiếng rồi lập tức lùi ra sau ba bước.

Mọi người đều thấy cánh tay của hắn rũ xuống rất không tự nhiên, lập tức ánh mắt nhìn Đại Hoàng cũng thay đổi. Vài tên áo đen bên cạnh Richard trợn to hai mắt, suýt nữa đồng thanh chửi fuck. Mà bên này, nhóm Tống Tranh cũng bị Đại Hoàng làm chấn động, bọn họ cùng ngồi máy bay với con chó lông vàng này suốt chặng đường, nhìn thấy nó lắc đuôi phơi bụng với Tư Không Dịch, hoàn toàn không nghĩ anh chàng thế mà là một con chó dũng mãnh, có thể nói y như mãnh thú.

Không hiểu sao Tống Tranh cảm thấy chột dạ, hắn nhớ lại bản thân vừa mới nghĩ “thú nuôi vô dụng”, cùng với ánh mắt đám thú cưng nhìn hắn lúc nãy, lập tức liền có quyết định, lát nữa phải chủ động lấy lòng, sau đó khoa trương khen mấy con thú này mới được.

Tâm trạng Richard hơi cáu kỉnh: “Yến! Đây là thái độ của cậu hả? Còn chưa bắt đầu đàm phán đã để súc sinh làm người khác bị thương? Nếu vậy tôi cần phải sắp xếp thêm vài vệ sĩ để bảo vệ bản thân.”

Yến Khôn không sợ sự uy hiếp của Richard chút nào: “Richard, đừng mở mắt mà nói dối, rõ ràng là người của ông muốn ra tay với bên tôi trước, sau đó mới bị chó cắn. Không cần ác nhân cáo trạng trước, nếu như không có Đại Hoàng, hiện tại chắc Tiểu Dịch đã bị thương rồi.”

Richard nghe thế im lặng. Yến Khôn nói không sai một chữ, ông ta muốn dạy một bài học, thuận tiện giết gà dọa khỉ, đáng tiếc, con chó đó…

“Dù vậy cậu cũng không thể dẫn người không liên quan tham gia cuộc đàm phán của chúng ta.”

Lúc này Yến Khôn đã nhấc chân hướng ra ngoài sân bay, hắn quay đầu nhìn thoáng qua Tư Không Dịch, hơi nâng cằm ý bảo cậu đi theo, sau đó nói với Richard: “Tiểu Dịch là bạn của tôi, cậu ấy đến quay quảng cáo, tôi thuận tiện dẫn theo một đoạn đường. Ông không đến mức muốn bàn chuyện làm ăn ở đây đó chứ? Khi nào thì công ty Hades lại nhỏ mọn như vậy?”

Richard híp mắt lại, lẳng lặng nhìn Yến Khôn một lúc, sau đó lộ ra nụ cười lạnh lùng: “Cậu nói đúng, chúng ta nên đến công ty bàn chuyện. Thế nhưng tôi rất kinh ngạc, tôi còn tưởng cậu không có gan chứ.”

Yến Khôn hoàn toàn không phản ứng hắn, trực tiếp ngồi lên xe của Minh Hoàng đã chờ sẵn ở cổng sân bay. Ngược lại lão Hắc cười hì hì, nhìn đám người Richard nói: “Lá gan của chúng tôi vĩnh viễn lớn hơn mấy người. Đừng dùng lá gan nhỏ bé của mấy người mà phỏng đoán chúng tôi. Còn nữa, hữu tình nhắc nhở, nếu người kia không đi bệnh viện thì có lẽ cánh tay sẽ bị phế đó. Mấy người nhìn mà làm.”

Lão Hắc có dáng vẻ của một ông chú trung niên tinh anh, có tuổi nghề lâu nhất trong Tiểu đội cầu vồng, ánh mắt cũng độc nhất. Ngay từ đầu ông đã rất thích Đại Hoàng, cảm thấy cậu chó rất lợi hại, còn có tư chất của chó cảnh sát. Lúc Đại Hoàng không hề báo trước cắn gãy cánh tay gã vệ sĩ áo đen, lão Hắc bắt đầu âm thầm suy nghĩ, phải làm thế nào để lừa được con chó lông vàng óng ánh từ trong tay người yêu của lão đại về. Thật sự là quá thích!

Vì thế lão Hắc đặc biệt ân cần lên cùng một chiếc xe với Tư Không Dịch. Sau khi lên xe còn vươn tay muốn vuốt ve lấy lòng Đại Hoàng, kết quả bị nó né tránh, còn ném cho một ánh mắt ghét bỏ.

Đại Hoàng nhe răng: Gừ. [Đầu của khuyển vương, nghĩ ai cũng có thể sờ hả?]

Khóe miệng lão Hắc co rút, nhìn răng nanh sắc bén kia bèn dừng tay, lần nữa cảm thán con chó này thật quá ngầu.

“Đến tổng công ty Sky trước.”

Minh Hoàng nhìn thoáng qua Tư Không Dịch, cười thân thiện với cậu: “OK, phải đi quay quảng cáo à? Nói thật, tôi rất thích quần áo thể thao của Sky, rất thời trang mà lại thoải mái. Nghe nói lần này cậu trình diễn Parkour? Nếu không phải công việc bên lão đại quá nhiều, tôi cũng muốn đi xem.”

Tư Không Dịch cười cười: “Tôi định tập ba bốn ngày, sau đó mới có thể quay phim. Nếu có thời gian, anh có thể đến xem.”

Minh Hoàng gật gật đầu, sau đó thuần thục nổ máy, lái xe về phía tổng công ty Sky.

Xe Richard chạy phía sau, nhìn thấy xe Yến Khôn thế mà không chạy về phía công ty bọn họ, ông ta hơi ngẩn ra và không vui, đến khi nhận ra bọn họ đưa tiểu minh tinh kia đi, Richard nhẹ nhàng gõ gõ lên tay vịn bằng da: “Tỉ mỉ điều tra quan hệ của tiểu minh tinh kia và Yến Khôn, có thể chúng ta sẽ có thu hoạch.”

Một tên áo đen trong xe lập tức gật đầu, mở máy tính nhanh chóng điều tra. Phỏng chừng nửa giờ sau, hắn tổng kết những tin tức tìm được đưa cho Richard. Ông ta nhìn thấy những tin tức tra được, chậm rãi lộ ra nụ cười đắc ý mà lại âm trầm: “Ha hả… Yến, đây chính là cậu tự đưa ra nhược điểm. Vốn đang lo lắng lần này có thể thành công khiến cậu lấy đồ ra hay không, hiện tại xem ra, nếu đàm phán không thành, chỉ cần có con tin là được.”

Richard nói xong, tên trợ lý áo đen vừa tra tin tức kia lên tiếng: “Vậy còn con chó kia?”

Richard lạnh lùng nói: “Một con súc sinh mà thôi, ở cái New York này, có ít nhất một trăm cách giết nó.”

Người áo đen kia gật đầu: “Mấy ngày tới tiểu minh tinh tên Tư Không Dịch kia sẽ quay quảng cáo ở ngoài, có rất nhiều cơ hội. Em sẽ bảo Jack đi làm.”

Richard gật đầu, dường như phảng phất thấy được một tình cảnh rất tốt đẹp, bản thân ông ta không cần trả bất cứ giá nào mà vẫn lấy được hợp kim.

Mà lúc này, Minh Hoàng đã lái xe đến trước cửa tổng công ty Sky. Trước khi Tư Không Dịch xuống xe, Yến Khôn vươn tay kéo tay cậu, nghiêm túc nói: “Em chắc chắn không cần lão Hắc bảo vệ em? Vừa rồi những tên kia đã thấy, bọn chúng không có điểm giới hạn đâu.”

Tư Không Dịch vỗ vỗ lên tay Yến Khôn: “Anh yên tâm đi, chỉ cần không phải là loại ma quỷ kỳ quái thì em sẽ không có vấn đề gì. Em cũng đâu phải là con gà ốm.”

Yến tổng nghe thế không nói gì nữa, cậu lại nở nụ cười, hai mắt sáng ngời khiến người ta không thể dời tầm mắt: “Bạn trai của em rất lợi hại, vậy em cũng phải lợi hại. Nếu không thì làm sao xứng chứ.”

Yến Khôn nghe thế, gương mặt lập tức ửng đỏ, cảm thấy bản thân vừa nghe được một câu tình cảm hiếm hoi.

Mấy người lão Hắc đang uống nước nghe thế suýt sặc, má nó má nó má nó! Quang minh chính đại chọc ghẹo lão đại như vậy cũng được hả?! Còn nữa, show ân ái trước mặt chó độc thân, có thể bớt bớt chút không?!

Yến tổng dùng hành động tỏ vẻ không thể, hắn giơ tay ôm Tư Không Dịch vào lòng, hung hăng xoa đầu xoa cổ một trận rồi nói: “Em đi đi, Khổng Triệu và Đại Sơn hẳn là đang chờ em. Gặp chuyện gì nhất định phải gọi điện cho anh trước, anh giúp em dọn dẹp hết.”

Tư Không Dịch cười hai tiếng: “Yên tâm.”

Sau đó Minh Hoàng ngơ ngác lái xe rời đi, Tư Không Dịch đeo ba lô đen mà cha cậu để lại, hai tay đút túi quần, dẫn đàn em đi về phía công ty Sky.

Tư Không Dịch không biết, từ lúc cậu xuống xe, mọi người xung quanh đã chú ý đến người thanh niên phương đông đẹp trai này rồi. Mái tóc đen và áo khoác màu xám phối với nhau cực kỳ hợp, chân dài thẳng tắp thoải mái tùy ý thong thả bước đi, nhất cử nhất động đều có sức hấp dẫn và độc đáo. Trên vai cậu là một con mèo tam thể cực kỳ xinh đẹp, không hiểu sao làm cậu tăng thêm vài phần cao quý. Mà bên cạnh là một con chó lông vàng óng, cõng một con hamster rất manh trên lưng, trông rất đáng yêu. Không thể không nói, một người như thế, dù chỉ đi từ chỗ dừng xe đến cổng công ty cũng hấp dẫn vô số ánh mắt của người khác.

Mấy phóng viên đài phát thanh ở Mỹ vốn đang chờ phỏng vấn người khác, nhìn thấy Tư Không Dịch liền chấn kinh, vội cầm camera chụp liên tục. Cho dù thẩm mỹ ở mỗi nước khác nhau, nhưng cái đẹp chân chính luôn không có biên giới.

“Xin chào, cậu là người phương đông phải không? Nghe nói Sky mời một minh tinh phương đông đến quay quảng cáo, trực giác nói cho tôi biết, cậu chính là người đó, đúng không?” Người phóng viên này tên White, có trực giác nhạy bén và phán đoán cực chuẩn, rất có sức ảnh hưởng trong giới báo chí.

Tư Không Dịch nhìn người đàn ông chừng ba mươi tuổi này, cười nói: “Tôi muốn khen ngợi trực giác của anh, người bình thường có thể không đoán được điều này.”

White lập tức nở nụ cười: “Ha ha, trực giác chính là bảo vật của tôi! Xưa nay nó chưa từng làm tôi thất vọng! Vậy tôi phỏng vấn cậu một chút được không? Tôi thấy cậu rất anh tuấn, quần áo thể thao thoải mái mà xa xỉ của Sky chắc chắn sẽ rất hot. Nhưng chuyện này không phải là trọng điểm, tôi chỉ muốn hỏi về mấy con thú này, nhìn chúng nó rất đặc biệt nha.”

Tư Không Dịch nhún vai cười nói: “Anh đã bắt đầu rồi, không phải sao? Nhưng sự nhiệt tình của anh làm tôi cảm thấy người Mỹ rất hiếu khách, đương nhiên chúng ta có thể trò chuyện. Mấy con thú cưng của tôi không chỉ đặc sắc mà còn rất thông minh. Cậu nhóc uy phong dũng mãnh còn rất đẹp trai kia tên là Đại Hoàng, nó chính là vệ sĩ của tôi, một mình nó có thể đánh bại hai võ sĩ quyền anh. Còn về mỹ nhân này, cô nhóc tên là Đại Hoa, cực kỳ xinh đẹp cao quý đúng không? Ở trong nước nó được gọi là công chúa, Đại Hoàng là kỵ sĩ, nếu các vị có hứng thú, có thể lên Weibo nhìn xem, chúng nó đều có tài khoản Weibo riêng.”

“Còn con hamster này.” Tư Không Dịch xoa xoa đầu Tiểu Bạch: “Nó tên là Tiểu Bạch, chính là vật biểu tượng của tôi. Có nó, vận may của tôi sẽ không tồi, đi đến đâu tôi cũng mang nó theo. Chúng nó đã lớn lên bên cạnh tôi từ bé, vậy nên tôi luôn dẫn chúng theo bên người.”

Tư Không Dịch vừa nói xong, Đại Hoàng, Đại Hoa và Tiểu Bạch đều thông minh nhìn camera lắc lắc bán manh, thông minh đến nỗi làm White phải kêu to lợi hại. White còn muốn hỏi tiếp, Khổng Triệu và Đại Sơn đã xuống lầu đi đến bên cạnh Tư Không Dịch cản camera.

“Này, mấy người làm vậy không tốt lắm đâu.” White không quá cao hứng.

Đại diện Khổng lộ ra nụ cười công thức: “Xin chào, White tiên sinh. Tôi là người đại diện của Tiểu Dịch, bây giờ cậu ấy phải làm việc, tôi nghĩ ngài cũng có thể đi được rồi. Dù sao cũng không hẹn trước, còn lấy được tin tức hot như vậy, đã rất lời rồi đúng không?”

White nghe vậy nở nụ cười, nhưng giọng điệu lại hơi sắc bén: “À, người đại diện tiên sinh, sao anh có thể chắc chắn đây là tin hot? Phải biết, tuy mọi người thích trang phục của Sky, quả thật vị tiên sinh này cũng rất đẹp trai, nhưng người nhận ra cậu ta lại không nhiều nha.”

Khổng Triệu mỉm cười: “Anh cứ tin đi, chờ sau khi quảng cáo được phát, ai cũng sẽ nhận ra cậu ấy.”

White cười to ra tiếng: “Đại diện tiên sinh, anh thật sự rất tự tin. Nhưng nói thật, tôi cũng hiểu được Dịch tiên sinh này rất hấp dẫn, mong rằng chúng ta cùng có lợi. Hẹn gặp lại lần sau, phương đông Dịch đẹp trai.”

White thỏa mãn cầm camera rời đi, Tư Không Dịch giật giật khóe miệng: “Ông đây không phải họ Phương Đông, ông họ Tư Không biết không!”

Khổng Triệu cười cười vỗ vai cậu: “Được rồi, White là người rất có sức ảnh hưởng trong giới giải trí phương tây, nếu hôm nay hắn đăng bài, hẳn là sẽ giúp cậu có chút nhân khí.”

Tư Không Dịch nhún vai: “Kệ đi, John đâu rồi? Tuy tuyết rơi nhưng em vẫn phải đi xem địa điểm trình diễn Parkour, chắc là phải chụp ảnh quảng cáo trước phải không? Mùa đông… trang phục của Sky là áo lông hay là áo bành tô?”

Khổng Triệu rất vừa lòng thái độ làm việc này của cậu: “Họ ở bên trong, hôm nay tuyết rơi có lẽ không thể luyện tập được, vì thế sẽ chụp ảnh trước. Quần áo của Sky thuộc loại thời thượng đơn giản mà đặc sắc, áo lông áo bành tô gì đều có đủ cả, tỉ lệ dáng người cậu rất tốt, tuy không cao đến một mét tám nhưng cũng không thấp, mặc vào hẳn không tồi.”

Tư Không Dịch gật gật đầu, trực tiếp dẫn đàn em đi vào.

Nhóm người John đã sớm chờ ở phòng chụp ảnh, hiệu suất làm việc của bọn họ rất cao, Tư Không Dịch gật đầu chào hỏi John rồi bắt đầu chụp hình quảng cáo. Cậu đã sớm quen với kiểu chụp ảnh này, hơn nữa sau khi được Yaris huấn luyện, lúc này biểu cảm và động tác của cậu trước ống kính đều rất tốt, làm nhiếp ảnh gia là Bruce liên tục hô good good.

John nhìn mỗi động tác của Tư Không Dịch đều rất đẹp và đầy sức sống, hơi kinh ngạc nhìn Khổng Triệu nói: “Khổng, là ảo giác của tôi sao? Sao tôi có cảm giác hiện tại Dịch đẹp trai và hấp dẫn hơn vậy? Rõ ràng trước kia tôi chỉ cảm thấy cậu ta không tồi mà thôi.”

Khổng Triệu khoanh tay nở nụ cười: “Đó là do cậu ta không phóng thích sức quyến rũ ra mà thôi. Anh có xem qua Thế giới hoàn mỹ của Yaris không? Có một số đặc biệt chụp Tiểu Dịch, mọi người gọi cậu ấy là ‘Hoàng tử hoàn mỹ’.”

John và những người khác trong phòng đều lộ ra vẻ kinh ngạc, có người còn quyết định phải tìm tạp chí kia xem thử. John làm tổng giám tuyên truyền sản phẩm của Sky, đương nhiên luôn để ý đến hướng gió trong giới giải trí, hắn đã nghe danh tiếng của nhiếp ảnh gia thiên tài Yaris từ lâu rồi, có thể được Yaris tán thưởng mời làm người mẫu thì tuyệt đối không phải người tầm thường.

“Ôi, Khổng, anh làm tôi có cảm giác như nhặt được báu vật vậy.”

Khổng Triệu cười một tiếng: “Còn không phải sao? Nếu không phải vì để Tiểu Dịch nhanh chóng phát triển ra nước ngoài, anh nghĩ vì sao tôi cho anh cái giá như thế?”

John nở nụ cười, như vậy chứng minh vận may của hắn không tồi. Khoảng chừng ba tiếng sau, Tư Không Dịch đã thay bảy, tám bộ đồ, mặc dù là mùa đông nhưng cậu cũng đổ mồ hôi đầy đầu. Nhưng tất nhiên trả giá phải có thu hoạch, ấn tượng của Bruce và mấy nhân viên cao cấp của Sky đối với cậu đều rất tốt. Phải biết trước đó bọn họ cũng mời vài minh tinh đến quay quảng cáo quần áo mùa đông và mùa xuân, nhưng biểu hiện của những người đó không tốt như vậy.

“Ok! Hoàn thành, hiệu quả sẽ cực kỳ tốt, tin tôi đi!” Bruce mặt mày hồng hào nói, sau đó hắn quay qua nhìn Tư Không Dịch: “Hi, Tư Không Dịch? Trong ống kính, cậu đúng là người vô cùng hấp dẫn. Tôi có một người bạn đang quay một bộ phim truyền hình, cần một khách mời đóng vai quý tộc phương đông thần bí, nhưng hắn không tìm được người làm hắn vừa lòng, tôi thấy cậu rất hợp, có hứng thú thử xem không?”

Khổng Triệu ở bên cạnh nghe thế hai mắt lóe sáng, đã nói thằng nhóc này mà không nổi thì đúng là thiên lý khó tha, chụp một quảng cáo còn được đề cử quay phim truyền hình.

Tư Không Dịch cũng không ngờ lại có chuyện tốt như vậy, cậu thích đóng phim, nhân vật kia còn là vai khách mời, quá tốt rồi.

“Đương nhiên tôi rất có hứng thú, cám ơn Bruce. Nếu thành công, tôi mời anh ăn một bữa nhé? Một bữa Trung Quốc linh đình!”

Bruce lập tức cười lớn vỗ vỗ vai cậu, hiển nhiên rất thích tích cách và biểu hiện này của cậu. Hắn đã gặp không ít minh tinh Trung Quốc, nhưng đa số đều rất rụt rè nội liễm, một người sáng sủa hoạt bát như vậy rất hiếm.

Thế là, sau khi chụp ảnh quảng cáo xong, Tư Không Dịch đi xem xét khu phố mà công ty thiết kế để trình diễn Parkour. Xong hết mọi việc, Tư Không Dịch vừa gặm hamburger vừa đi theo Khổng Triệu và Đại Sơn đến trường quay Louis ở New York. Hai mắt Tư Không Dịch tỏa sáng, cậu có dự cảm, chuyến này nhất định đào được bát quái!

Nhưng cậu không biết, White đã đăng video phỏng vấn cậu lên mạng xã hội, lập tức kéo được một đám fan nhan khống nước ngoài.

@Louis Long: Ôi! Trời ơi! Thanh niên phương đông đẹp trai quá mức cho phép này là ai? Hai mắt cậu ta làm tim tôi đập loạn xạ!
Bình Luận (0)
Comment