Tiểu Đội Bát Quái Siêu Đẳng

Chương 57

Trong khi mọi người cứ hưng trí bừng bừng mà tám #Làm thế nào để quyến rũ Yến tổng#Công tử hồ nước ngốc manh, thời gian cứ thế trôi nhanh, trong nháy mắt Tư Không Dịch đã vào đoàn phim Dong binh chi vương được một tháng.

Tháng trước, buổi tối một ngày nào đó sau vụ đạo cụ xảy ra vấn đề, Tư Không Dịch đến nhà Từ Đồ Chi ăn tối. Từ Đồ Chi vốn rất lo lắng cho tâm trạng của Tư Không Dịch, nhưng khi nhìn thấy cậu vui vẻ ăn một chén rồi lại một chén thịt kho tàu, mà còn phun tào Yến Khôn là một tên bá đạo, ngạo kiều, không có nhân tính thế nào, Từ Đồ Chi có thể xác định chắc chắn, thanh niên giống như ánh mặt trời trước mắt này có tâm lý và năng lực thừa nhận mạnh mẽ đến dị thường.

Vì thế, Từ Đồ Chi nhìn Tư Không Dịch ăn cơm, nhìn một lúc đến nửa giờ, cuối cùng hắn cũng ăn nhiều hơn một chén cơm.

Sau khi ăn xong, Từ Đồ Chi cảm thấy tâm trạng của hắn cũng trở nên sáng sủa không ít, hắn từ bỏ ý định nói cho Tư Không Dịch biết về mặt tối của giới giải trí, mà đổi thành đề tài khác, kể với cậu hắn đã tìm được một công việc trên mạng, cũng tìm người để ý hướng đi của Từ gia.

Tư Không Dịch nghe thế vui mừng gật gật đầu: “Anh Từ đúng là anh Từ nha, là vàng thì ở đâu cũng có thể sáng. Tôi vốn hơi lo lắng tình trạng của anh, hiện tại nhìn anh như vậy tôi cũng yên tâm. À, còn nữa, tôi đã tìm được một cẩu tử cực kỳ đáng tin cậy, theo dõi Từ gia 24/7, thế nhưng mấy hôm trước mới truyền tin về, nói hiện tại Từ Bạch không có động tác gì lớn. Ngược lại chị gái và anh rể của anh hình như định tìm cơ hội hợp tác với Trương thị. Nhưng tôi cảm thấy khả năng này không lớn.”

Từ Đồ Chi nghe vậy cười trào phúng: “Tất nhiên là khả năng không lớn.” Lúc hắn còn ở Từ gia, Trương gia đã là gia tộc không kém gì Từ gia, hiện tại nhà họ Từ đã xuống dốc thành như vậy, trừ phi Trương gia bị mù mới đồng ý hợp tác với họ.

“Ừ, vậy nên anh không cần lo lắng. Ngoài ra, hình như gần đây Mạnh Thanh Thu hợp tác với đạo diễn Triệu Ly quay một bộ phim, kỳ quái chính là bộ phim điện ảnh kia theo phong cách trinh thám hắc ám, hoàn toàn khác với hình tượng Mạnh Thanh Thu luôn biểu hiện trước mặt mọi người, cũng không biết tại sao hắn làm vậy? Vừa lúc bộ phim kia có một đoạn muốn mượn trường quay có kỹ xảo đặc biệt của Quang Diệu Tinh Quang, đến lúc đó tôi sẽ đi nhìn tên Mạnh Thanh Thu kia một cái, nếu như có thể tìm ra điểm mấu chốt của hắn thì càng tốt.” Tư Không Dịch ôm Đại Hoa, rất nghiêm túc nói với Từ Đồ Chi.

Từ Đồ Chi yên lặng nhìn Tư Không Dịch đang nghiêm túc nói chuyện, trong lòng lại không thể kiềm chế trở nên mềm đi, hắn cúi đầu cầm kịch bản của cậu, nhẹ giọng nói: “Mạnh Thanh Thu là một tên rất giỏi ngụy trang, cậu không cần vì tôi mà tiếp cận hắn. Nếu vì vậy mà cậu bị hắn gây phiền phức hoặc xảy ra chuyện gì, tôi sẽ…”

“Ha ha, anh Từ đừng lo. Tôi khỏe mạnh lắm đó! Không nói tôi có luyện võ qua, mà còn có Đại Hoàng, Đại Hoa, Tiểu Bạch bên cạnh mà, Đại Hoàng có thể đâm sập một bức tường, anh tin không?” Tư Không Dịch cười nói, làm Từ Đồ Chi nhịn không được cũng bật cười theo, vẻ mặt tối tăm cũng phai nhạt đi.

“Được rồi, chúng ta lại bàn một chút về kịch bản, dù sao cũng là bộ phim đầu tiên của cậu, nhất định phải để khán giả thích cậu ngay từ đầu.”

“Tốt quá, vậy phải cám ơn anh Từ lần nữa.”

Hôm sau ngày gặp Từ Đồ Chi cũng chính là ngày quay phim, Lục Phong tự mình đến, giao một bản báo cáo điều tra cho Tư Không Dịch.

“Tôi đã gửi một bản báo cáo này cho Yến tổng, hiện tại cậu cũng nhìn một cái đi.” Lục Phong xoa nhẹ mũi, vẻ mặt hơi mệt mỏi: “Có thể chắc chắn người bên tổ đạo cụ cố ý chôn đồ ở đó, vì thế chuyện này tính là trò đùa dai. Nhưng tôi cũng không muốn gạt cậu, hơn nữa Yến tổng cũng không phải thằng ngốc, chuyện này đúng là có người giật dây, nhưng hiện tại chỉ điều tra tới đây, chúng tôi không cách nào tìm ra ai là kẻ giật dây trong miệng người bên tổ đạo cụ kia, chính biết gã được gọi là “đại thiếu.” Không biết vì sao mà tên “đại thiếu” này lại nhìn chằm chằm vào cậu, sau này cậu phải cẩn thận một chút. Đương nhiên đoàn làm phim chúng tôi cũng sẽ sắp xếp bảo vệ, cậu không cần lo lắng gì khi ở đây.”

Tư Không Dịch nghe vậy cũng không cảm thấy bất ngờ, bởi vì đây là kết quả có xác suất cao nhất trong những suy đoán của cậu. Vì thế cậu chỉ thản nhiên gật gật đầu: “Tôi đã biết. Trước kia tôi hơi sơ suất, sau này sẽ cẩn thận hơn. Tuyệt đối sẽ không để chuyện như vậy xảy ra nữa.”

Lục Phong nghe vậy nhíu mày, bày vẻ mặt không đồng ý: “Cậu không được khinh địch như vậy, cho dù tôi và Yến tổng tăng thêm nhân viên, Yến tổng cấp cho cậu trợ lý sinh hoạt và vệ sĩ, nhưng dù vậy, chúng ta cũng không thể cam đoan tuyệt đối không có sơ suất gì. Cậu dựa vào cái gì bảo đảm?”

Tư Không Dịch không hề luống cuống nhún nhún vai, vươn tay kéo cái đuôi Đại Hoàng, bị Đại Hoàng cực kỳ khó chịu mà cắn móng tay, gâu gâu! [Không có chuyện gì thì đừng động tay động chân!]

“Tôi có vệ sĩ siêu cấp đây rồi.”

Lục Phong nhìn dáng vẻ này của Tư Không Dịch, hừ một tiếng: “Cũng không biết là ai cho cậu tự tin như vậy. Mà thôi, cậu có tâm lý này cũng tốt hơn là cứ nơm nớp lo sợ mỗi ngày.”

Tư Không Dịch cười cười: “Còn việc gì nữa không? Nếu không có thì tôi đi quay phim đây. Hôm nay phần diễn của tôi không nhiều, nhưng xem mọi người diễn cũng tốt.”

Lục Phong thấy Tư Không Dịch xoay người muốn đi, bỗng nhiên mở miệng: “Phần diễn hôm nay của cậu không nhiều lắm vậy giữa trưa chúng ta cùng ăn cơm được không? Coi như an ủi sau những chuyện xảy ra.”

Khóe miệng Tư Không Dịch giật giật: “Hôm qua tôi đã ăn hai bữa cơm an ủi rồi. Thật sự không cần Lục tổng.”

Lục Phong nhướng mày, hắn dễ dàng nghĩ ra hai bữa cơm an ủi này có một bữa là Yến Khôn mời, lập tức cảm thấy hơi bực mình: “Vậy coi như cám ơn đi, cậu có thể gọi Trần Hi giúp tôi không? Gần đây hắn tránh tôi như tránh rắn rết.”

Tư Không Dịch nghe vậy xoay người nghiêm túc nhìn Lục Phong, bỗng nhiên nói: “Lục tổng, anh thật sự chỉ là đơn thuần muốn cám ơn Trần Hi sao? Trần Hi đã nói, cứu một mạng người còn hơn xây bảy tháp phù đồ, cho dù không phải tổng tài anh đây, mà là một con chó con mèo, anh ấy vẫn sẽ cứu.”

Lục Phong cảm thấy trong lòng càng buồn phiền: “Nếu không phải là đơn thuần cám ơn thì là cái gì chứ? Tôi không có ý xấu. Chuyện này đối với hắn chỉ là nhấc tay chi lao, nhưng tôi không thể không báo đáp. Vì thế, nếu không làm việc gì đó cho hắn, tôi không thể cho qua chuyện này được.”

Tư Không Dịch hơi nghi ngờ nhìn Lục Phong, hắn nhìn vẻ mặt cậu, bỗng nhiên ma xui quỷ khiến hiểu ra, vì thế tức giận nói: “Tôi sẽ không tiềm quy tắc Trần Hi! Hắn không phải kiểu tôi thích! Tôi cũng có nguyên tắc của mình!” Cái kiểu lạnh tanh như vũng nước thì có gì hay? Đã vậy mặt mày còn nữ tính!

Lúc này Tư Không Dịch mới nở nụ cười: “Haiz, Lục tổng đừng nóng. Anh đã nói như vậy, tôi nhất định mời Trần Hi đến giúp anh, nói thật, anh cũng không phải là kiểu Trần Hi thích, anh Trần nói, thoạt nhìn bề ngoài anh có vẻ chững chạc, nhưng trên thực tế lại ngây ngô, nóng nảy, bộp chộp, là kiểu phiền phức nhất. Giống hệt một con Husky. Nhưng anh ấy là đảng mèo.”

Lục Phong: “…” Hắn không biết nên gào thét bày tỏ phẫn nộ như thế nào nữa. Thôi, dứt khoát đầu tư một bộ phim cho hai tên này, sau không bao giờ để ý đến hai người này nữa. Hắn cần gì tốt tính như vậy?!

Tư Không Dịch nhìn bộ dáng Lục Phong, cười cười xoay người, nhưng sau đó cậu bỗng nhiên quay đầu lại, ngón tay thon dài chỉ vào mũi cậu, hỏi Lục Phong: “Vậy Lục tổng, tôi hỏi thêm một câu, tôi cũng không phải là kiểu anh thích đúng không?”

Lục Phong: “Lăn đi quay phim.” Cho dù gương mặt cậu có phù hợp thẩm mỹ của tôi thế nào đi nữa, từ giờ trở đi, người có tính tình bực mình này cơ bản không có cơ hội yêu đương với tôi.

Vì thế, một tháng sau đó Tư Không Dịch quay phim vô cùng thuận lợi. Mỗi ngày, trước khi quay phim, bốn nhóc sẽ vô cùng chuyên chú đi bộ một vòng xung quanh phim trường, nghiêm túc điều tra mỗi một góc có khả năng xảy ra nguy hiểm. Đạo diễn râu rậm, Chung Khôi và Tống Lương Thành vốn tưởng mấy nhóc Đại Hoàng chỉ đi dạo, nhưng có một ngày, Tiểu Bạch phát hiện một chai axit đậm đặc trên một thân cây, mấy người đạo diễn râu rậm lập tức sủng đám thú cưng của Tư Không Dịch lên tận trời – Phải biết vị trí chai axit đậm đặc kia vừa khéo ở ngay địa điểm vài diễn viên quan trọng đi qua, mặc kệ là trúng lên người ai cũng không thể tưởng tượng nổi hậu quả.

Vì thế đạo diễn tức giận đến nỗi suýt nuốt luôn râu. “Mẹ nó, chờ ông đây điều tra xem là ai đứng đằng sau, ông nhất định lột da hắn!” Mắng xong, đạo diễn râu rậm liền cho Tiểu Bạch một bao hạt dưa.

Chuyện này như một khúc nhạc đệm, sau đó không có chuyện gì xảy ra nữa. Dường như người phía sau màn cũng biết phương pháp như vậy không cách nào làm thương tổn đến Tư Không Dịch, hoặc là gã đã có ý tưởng gì khác, tóm lại, một tháng trôi qua, hết thảy bình an vô sự.

Lúc này đã là ngày hai mươi mốt tháng sáu, bộ phim Dong binh chi vương đã quay được một phần ba nội dung, lượng fan trên Weibo chính thức của Tư Không Dịch đã vượt qua con số hai triệu, trở thành một diễn viên được mọi người quen mặt, mà nhóm fan của cậu còn cười gọi cậu là “Tư Không bát quái”.

Theo lý thuyết, mặc dù Tư Không Dịch chụp ảnh cho tạp chí Thế giới hoàn mỹ của Yaris, một lần là nổi, nhưng trước khi có tác phẩm chính thức, cậu sẽ không có nhiều fan và nổi tiếng như vậy. Vấn đề ở chỗ cậu có ba con thú cưng có trị số nhan sắc nghịch thiên được Yến tổng cực kỳ thích. Cho nên lúc không có quay phim, mỗi ngày Tư Không Dịch đều thả một làn sóng hình bán manh hoặc là video của Đại Hoàng, Đại Hoa và Tiểu Bạch. Cứ như vậy, bình luận dưới Weibo chính thức của cậu liên tục có đề tài, hở một chút là có người cảm thán Đại Hoa xinh đẹp, Đại Hoàng thông minh, còn có một làn sóng tỏ vẻ phải nuôi một con hamster ngốc manh như Tiểu Bạch.

Hơn nữa bản thân Tư Không Dịch cũng rất giỏi tám chuyện, vì thế, hơn một tháng sau, đám fan của cậu đã biết idol nhà họ có tính tình hoạt bát mà lại dẻo miệng, nói chuyện một hồi liền biến thành fan trung thành đến chết, không cần nhanh như vậy tự lập quân chi viện.

Mà ngay cả Khổng Triệu sau khi biết được tình huống này cũng nhịn không được cảm thán, Tư Không Dịch quả thật chính là được ông trời ban chén cơm, nhan sắc và IQ cao, tính cách, diễn xuất đều tốt, lại còn dẻo miệng biết ăn nói, gần như không thể xoi mói điều gì. Đương nhiên, nếu cậu không có tật xấu bật cười to tiếng trong lúc đang diễn thì càng tốt – trong một tháng quay Dong binh chi vương, Tư Không Dịch đã khó hiểu cười to ba lần, mỗi lần cười đến giống như hiện trường Tu La, phải đổi địa điểm mới diễn được. Đối với chuyện này, Khổng Triệu và đạo diễn râu rậm đều rất mệt tâm, thậm chí lúc Tư Không Dịch cười như điên lần thứ ba, đạo diễn râu rậm đã muốn mời đạo sĩ đến, cũng may bị Khổng Triệu khuyên nhủ ngăn cản.

Tóm lại, thoạt nhìn tất cả đều rất tốt, ngoại trừ không khí bên dưới của Weibo @Tiểu đội bát quái hơi không bình thường.

@Trương Lực Bằng: Đội trưởng! Đội trưởng, cầu cứu mạng! Có phải ngài có cách đặc biệt truy tìm dấu vết?! Năm ngày trước con của tôi bị người ta bắt cóc trong công viên trò chơi! Tôi đã dùng hết tất cả biện pháp cũng tìm không được nó! Đội trưởng! Tôi luôn cắm chốt ngồi xem Weibo của Tiểu đội bát quái, có cách nào giúp tôi không? Tôi thật sự cùng đường rồi!

@Vẻ mặt ngơ ngác: Lầu trên tình huống gì thế!? Bị lạc mất con trai chẳng phải nên đi báo cảnh sát sao? Sao lại chạy đến đây?

@Trương Lực Bằng: Không có cách nào! Đã báo cảnh sát năm ngày trước rồi! Một chút manh mối cũng không có, cả nhà tôi sắp phát điên lên rồi, tôi cảm thấy đội trưởng đặc biệt lợi hại nên mới đến đây, cầu xin đội trưởng giúp chúng tôi!

@Càng nghĩ càng thấy sợ: Lầu trên đừng gấp, dù thế nào lực lượng cảnh sát của chúng ta cũng rất tài giỏi, phải tin tưởng bọn họ mới được. Hiện tại mạng lưới camera rất lợi hại, yên tâm đi, chắc chắn đứa nhỏ không sao đâu. Thế nhưng tôi cũng nói thay đội trưởng, dù đội trường có phương pháp đặc biệt để thu thập tin tức, nhưng anh không đầu không đuôi van cầu đội trường như vậy cũng vô dụng, cũng không thể để tất cả cẩu tử tìm người giúp anh? Như vậy còn không bằng anh đăng một bài Weibo xin giúp đỡ, chúng tôi cố gắng giúp anh lên top, mọi người cùng nhau nhìn xung quanh xem có con của anh không.

Lúc này Tư Không Dịch đã diễn xong phân cảnh hôm nay, lúc cậu lướt Weibo thì nhìn thấy những lời này, lập tức cau mày, Đại Hoàng bên cạnh nhìn thoáng qua gâu một tiếng.

“Ừm, mày nói đúng. Tất cả bọn lừa bán trẻ con đều nên bị chó cắn chỉ còn xương. Thế nhưng chúng ta đúng là rất khó giúp tình huống như vậy, cách quá xa, dù tụi bây có lợi hại cách mấy cũng không thể theo dõi toàn bộ thành phố.” Tư Không Dịch thở dài đăng Weibo.

@Tiểu đội bát quái: @Trương Lực Bằng, vừa rồi Càng nghĩ càng thấy sợ nói rất đúng, mặc dù chúng tôi muốn giúp anh, cũng chỉ có thể hứa là nếu phát hiện manh mối gì sẽ lập tức nói cho anh biết, xã hội này vẫn là người đông thế mạnh. Anh đăng ảnh và thông tin cơ bản của con anh lên, mọi người cùng nhau giúp anh, nhất định có thể tìm được.

Trương Lực Bằng đang ngồi trong nhà lo lắng chờ đợi tin tức, lúc này anh thấy @Tiểu đội bát quái và mấy tài khoản khác trả lời, trong lòng dù sao vẫn lo lắng, vì thế anh nhanh chóng cùng vợ đăng tin tức của con trai lên. Sau đó nhìn thấy @Tiểu đội bát quái chuyển phát bài đăng.

Bởi vì Weibo của @Tiểu đội bát quái có hơn ba triệu fan, chuyện này nhanh chóng được các tài khoản Weibo khác, cùng với đại V chuyển phát, Trương Lực Bằng nhìn một bài đăng hứa nhất định giúp anh nhìn tình hình xung quanh, nhịn không được hai mắt đỏ bừng. Anh ôm vợ nói: “A Hồng, em nhìn xem, trên mạng đều là tin tức của Đồng Đồng. Hiện tại mọi người đều biết, người đông thế mạnh, nhất định sẽ giúp chúng ta tìm được Đồng Đồng. Đừng sốt ruột, em đừng gấp.”

Mà ngay lúc này, trong một căn nhà cũ nát ở ngoại thành.

“Mẹ nó! Thằng Trương Lực Bằng đúng là muốn chết! Nếu không phải nhóm máu và tủy sống của con hắn phù hợp với yêu cầu của tên đạo diễn kia, hiện tại tao liền trực tiếp giết con tin!” Một giọng nói khàn khàn tức giận lên tiếng.

“Chậc, phiền phức rồi. Mấy ngày sắp tới tuyệt đối không thể ra ngoài, phải để tên đạo diễn kia tự mình đến nhận người. Còn nữa, nhìn xem có đơn hàng nào có thể nhận tiếp theo không? Cũng không thể ôm ba triệu rồi không làm gì, lỡ như tên đạo diễn kia thấy quá ầm ĩ không đến nhận người, lần này chúng ta sẽ phí công vô ích!”

Vì thế một người lấy di động, mở một trang Web: “Ồ, cái này đi. Đơn hàng một triệu, bắt cóc con trai một minh tinh tên là Chung Khôi, để hắn từ bỏ diễn xuất? Con trai diễn viên à, mục tiêu hơi phiền phức. Có làm không?”

Giọng nói khàn khàn lại vang lên lần nữa: “Làm, tại sao không? Không phải chỉ là con trai một diễn viên thôi sao? Một triệu đủ cho vài người chúng ta ăn hai năm.
Bình Luận (0)
Comment