Tiểu Quỷ Trường Harvest Moon

Chương 29

-........ Im lặng...
-Anh...sắp đi rồi cũng k biết có quay lại nơi này k. Trước khi đi anh muốn nói những điều trong lòng anh đã giấu bấy lâu.
-.......
-Anh biết anh sẽ k có cơ hội cùng em 1 đôi. Anh nói những để trc khi đi k còn gì lưu luyến ở đây nữa. Thế nhé. Tạm biệt em..._nó những câu này tim Nam như bóp chặt cố kìm lại sự đau khổ quay bước đi. Bỗng...1 vòng tay ôm Nam từ đằng sau siết chặt. Có cái gì đó thấm sau lưng áo Nam, chợt nghĩ:"cái gì thế nhỉ? Nước dãi???" (ối má ơi lão này tưởng tượng gì đấy???).
-Ai cho anh đi chứ? Em không cho anh đi! Em...em thích anh_Quỳnh khóc nấc lên. Nam xoay người lại ôm Quỳnh vào lòng, ôm thật chặt, đôi môi nở nụ cười hạng phúc...
...... Tua thời gian nhanh hơn. 1 tháng sau.......
Đã hơn 1 tháng nó về Hàn Quốc. Lão Nam dạo này có thuốc gọi là "tình yêu" thì nhiều lúc nổi cơn điên k đúng giờ. Chẳng hiểu sao đệ đệ Thiên của nó sau mấy tuần về Hàn Quốc tự dưng buồn buồn chẳng líu lo líu lô nữa, nhiều lúc ngồi tự kỉ chắc nó uống nhầm thuốc. Còn nó vẫn thế, bình thường đôi lúc lên cơn thất thường. Hôm nay là ngày sinh nhật ông nội nó. Nhà nó bận rộn chuẩn bị cho ngày sinh nhật ông. Nó vui vẻ nhảy chân sáo tặng ông chiếc bánh kem nó tự làm. Bama nóa cười tươi, Nam và Thiên hồ hởi đợi ăn. Bỗng nhiên trời đất tối sầm lại. Chiếc bánh kem rơi xuống đất. Chỉ còn tiếng mọi người gọi nó." Nhi...con sao vậy?" "Nhi tỉnh lại đi em..."

.......Bệnh viện Seoul......
Ông nội, papa mama, Nam, Thiên, người thân của Nhi lo lắng đi lại. Phía ngoài khu cấp cứu 1 loạt vệ sĩ đang đứng chặn đám phóng viên lại. Bác sĩ bước ra thông báo.
-Trước khi thông báo tình trạng của bệnh nhân có thể cho tôi hỏi 1 câu chứ?
-Vâng bác sĩ cứ hỏi ạ_Ông Kim từ tối trả lời.
-Lúc trước bệnh nhân có bị gì đập vào đầu k?
Tất cả quay sang nhìn Nam và Thiên. Nam và Thiên nhìn nhau. Nam giật mình:
-Không lẽ là tối hôm con bé bị lạc.
Ông Kim nhíu mày nhìn Nam ra ý nói rõ hơn. Nam kể lại toàn bộ sự việc lại..."Cháttt".
-Con trông Nhi như thế hả? Con có biết con bé là niềm tự hào, là người thừa kế tập đoàn của nhà ta k?_Bố Nam tát Nam 1 cái rồi mắng như tát nước. Bác sĩ chen vào nói:
-Hiện giờ trong não cô bé có 1 cục máu đông tụ lại phải tiến hành phẫu thuật nhưng...
-Nhưng làm sao ạ?_Mama Nhi cố giữ lại bình tĩnh lại.
-Nhưng tỷ lệ sống của bệnh nhân chỉ có 10% _Tất cả sững sờ... Mẹ Nhi ngất đi vì shock. Mới lúc nãy còn nhìn nó tươi cười mà giờ chỉ thấy nó xanh xao vs 10% sự sống mong manh. Nhìn theo băng ca đưa nó vào phòng mổ mà ai cũng xót xa.

1 tiếng...2 tiếng... 3tiếng... 6 tiếng trôi qua ca phẫu thuật vẫn chưa xong mỗi người 1 suy nghĩ. Nam cầm chiếc điện thoại mở lại những tấm hình của nó và 3 chị em.
....10 năm về trước....
-Nam...trả lại kem cho chị_nó và Nam chạy đuổi nhau vòng quanh nhà.
-Em hông trả trừ khi chị mãi mãi gọi em là "anh Nam"._Nam ranh mãnh đáp lại, véo má nó.
-Á... Tại sao chứ?_Nó chu mỏ lên.
-Vì em lớn hơn chị 2 tuổi.
-Nhưng ông nội bảo gọi như thế_Nó trả lời.
-Ôi kem ngon quá...không ăn hơi phí lun_Nam chọc tức nó.
-Anh...Nam..._Nam phá lên cười hả hả. Đưa cho nó tận 2 cây kem rồi hò reo khắp nhà "Thiên ơi... Nhi gọi anh là "anh" rồi nà haha". Thiên nghe vậy tức tối bắt nó gọi là "anh" nhưng nó k chịu thế là Nam và Thiên cãi nhao rồi dỗi nhao rồi không ngồi ăn vs nhao.

...... Trở lại hiện tại......
Nam cười ngơ ngẩn những kỉ niệm của 3 chị em "tách...tách" từng giọt nước mắt dơi xuống ướt hết màn hình điện thoại. Nam lau màn hình điện thoại đi cười nhẹ rồi cất vào túi. Thiên k nói gì cả đôi mắt vô hồn nhìn vào khoảng không chiếc mp3 đang phát bài "Cano in D" mà đó đánh thu âm lại tặng cho Thiên lúc Thiên buồn. Nghe đi nghe lại... Thiên khóc," Chị ơi...cố lên..."
-Bố uống chút nước đi._Mẹ Thiên lo lắng đưa cho ông Kim cốc ca cao nóng.
-Ừ...cảm ơn con_ Ông Kim đưa tay cầm cốc cacao nhưng....."XOẢNG!!!" cốc cacao vỡ tan ca cao văng tung tóe. Tất cả chết xững nhìn những mảnh cốc vỡ...
Liệu Nhi có vượt qua sự sống mong manh 10% không? Và những gì gia đình Nhi phải đối mặt. Thân thế thật của Nhi Nam Thiên. Tình yêu... Sự ích kỉ... Lòng tham muốn... Sự đố kỵ. Mời các đón đọc chapter sau.
...... Hết chapter 28......

Bình Luận (0)
Comment