Tiểu Sư Muội Nói Thần Kinh Cũng Là Thần

Chương 194

Khương Trúc nào chịu nghe, nàng không chỉ cười nhạo, mà còn nhấc hắn lên, vừa nhìn vừa cười: “Lại đây, ngươi biến thành người cho ta xem nào?”

Nháy mắt Ma Vương tức giận đến mức mặt đỏ bừng, hắn khoanh tay, quay mặt đi không nói lời nào.

“A, ngươi thật sự giận rồi sao? Không phải chỉ là cháy mất lông trên m.ô.n.g thôi sao, chuyện này rất đơn giản.” Khương Trúc nói xong, lục lọi trong túi trữ vật, lấy ra một bộ y phục, sau đó xé một mảnh vải lớn.

Ma Vương chỉ cảm thấy trước mắt lóe lên một sắc hồng phấn, sau đó bị nàng quấn tới quấn lui, chỉ chốc lát sau đã xong.

“Được rồi, bây giờ ngươi không sợ bị lộ hàng nữa rồi.”

Ma Vương đứng trên mặt đất, im lặng cúi đầu nhìn chiếc váy hồng phấn xòe rộng trên người.

Ngay cả Lôi Thần cũng không nhịn được bay đến trước mặt Ma Vương, quan sát một hồi.

Một lát sau...

“Ha ha ha, hồ ly c.h.ế.t tiệt, ngươi như vậy... thật sự là khiến người ta khó mà ngờ tới.” Lôi Thần cười đến nỗi cả thanh kiếm run lên giữa không trung.

Khương Trúc cười híp mắt, phủi phủi tay: “Thế nào, tay nghề không tệ chứ? Hồi nhỏ ta tự tay may quần áo cho cả một phòng búp bê đấy.”

Ma Vương: “...”

Tuân theo nguyên tắc một người chịu tội là khổ, hai người chịu tội là vui, Ma Vương bèn nói: “Lôi Thần cũng rất hợp với màu hồng, chi bằng cũng may cho nó một cái, nếu không để nó ghen tị náo loạn lên thì phiền phức lắm.”

Lôi Thần: “...?!”

“Ai nói với ngươi ta...”

Nó còn chưa dứt lời, Khương Trúc đã ra vẻ tán thành gật đầu, còn mang theo vài phần nghiêm túc nói: “Cũng đúng, không thể thiên vị được. Lôi Thần, ngươi yên tâm, ta tuyệt đối công bằng.”

Bản thân vất vả một chút không sao, mấu chốt là phải đối xử công bằng.

Lôi Thần: Cũng không cần phải công bằng đến vậy.

Khương Trúc nói là làm, lập tức túm lấy Lôi Thần, khoa tay múa chân trên tấm vải.

Rất nhanh sau đó, một thanh trường kiếm với chuôi kiếm được mặc một chiếc váy hồng phấn đã xuất hiện.

Ma Vương lập tức cười lăn lộn trên đất: “Ha ha ha, cười c.h.ế.t bổn vương rồi, kiếm lẳng lơ!”

Lôi Thần hung hăng phản bác: “Bản thân ngươi thì tốt đẹp gì hơn, hồ ly lẳng lơ!”

“Được rồi, chúng ta còn phải lên đường.” Khương Trúc đặt Ma Vương lên vai mình, còn Lôi Thần thì bay về vỏ kiếm.

Nhưng hai người bọn họ vẫn chưa chịu yên phận.

Ma Vương quay mặt về phía sau, khiêu khích vỏ kiếm, Lôi Thần thò đầu ra khỏi vỏ kiếm phản kích, để lộ chiếc váy hồng phấn.

“Y phục của bổn vương được thiết kế trước, của ngươi là sao chép, vì thế nên ngươi là hàng second hand.”

“Ngươi chỉ là hàng mẫu, của ta mới là hàng chính phẩm, ai cao quý hơn liếc mắt là rõ.”

“Trúc Tử, ngươi nói xem, y phục của ai đẹp hơn?”

“Trúc Tử, ngươi xem hắn ta đi, rõ ràng y phục của ta tốn nhiều thời gian hơn, tinh xảo hơn mà.”

Khương Trúc: “Không còn gì để nói, ta lười khuyên hai tên điên các ngươi rồi, bây giờ các ngươi có nói chiếc váy này là thần khí ta cũng tin.”

Ma Vương đắc ý: “Cho dù là thần khí thì của ta cũng xuất hiện trước, có uy áp tự nhiên, còn không mau bái kiến bổn vương.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/tieu-su-muoi-noi-than-kinh-cung-la-than/chuong-194-chieu-cao-thien-ha.html.]

Khương Trúc ôm đầu: “Các ngươi đủ rồi đấy, tha cho ta đi!”

Lôi Thần: “Tỉnh mộng đi, thật ra ngươi là ngụy thần khí.”

“Vớ vẩn, ngươi mới thế...”

“...”

Một nữ Phật tu mặc tông phục màu xám tro, mang theo một con hồ ly mặc váy hồng phấn và một thanh trường kiếm màu đen bạc cũng mặc váy hồng phấn, vừa đi vừa cãi nhau ồn ào, cứ như vậy xuyên qua Trung Châu, thẳng tiến về Nam Châu.

Đài Quan Nguyệt—

Ngoại trừ Phong Thanh Tông chưa đến, các trưởng lão và tông chủ của Tứ đại tông môn đều tụ tập tại đây, ngoài ra còn có các gia chủ và người đứng đầu của các thế lực lớn nhỏ khác trong vùng lân cận.

Tin tức Ma tộc phá phong ấn đủ để khiến tất cả các thế lực phải đến đây.

Vô Tướng nói: “... Trên đây là tất cả những gì Vạn Phật Tông chúng ta điều tra được ở Phàm gian, phần lớn đệ tử trong tông môn đã được phái xuống Phàm gian, mong các vị sớm có sự chuẩn bị.”

Nghe lão nói xong, ánh mắt của những người thuộc các thế lực khác đều lộ vẻ khiếp sợ, sau đó chuyển thành lo lắng và trầm tư, có người đã bắt đầu suy đoán xem với thực lực của mình thì có thể sống sót được bao lâu khi Ma tộc tràn ra.

Lý Từ cau mày lên tiếng: “Ma trận có thể ma hóa con người, mục đích của bọn chúng là biến Phàm gian thành nơi cung cấp ma vật, loại trận pháp này chắc chắn không phải hình thành trong ngày một ngày hai, e là đã có âm mưu từ lâu, Tu Tiên giới chúng ta cần phải liên thủ đối phó.”

“Không sai, các châu chúng ta phải phái đệ tử canh giữ phong ấn nghiêm ngặt, một khi có động tĩnh gì bất thường phải lập tức báo cáo, để kịp thời bàn bạc đối sách. Ngoài ra, mấy ngày hôm trước Tô Thiên Tuyết đột nhiên biến mất, mọi người cũng cần phải chú ý một chút. Còn những việc cụ thể, xin hãy đợi sau khi Vân Trung Kiếm Tôn ban bố chiêu thiên lệnh rồi các thế lực tụ họp lại bàn bạc sau.” Liêu Thu Thủy nói.

“Dù thế nào đi nữa, chúng ta không thể ngồi yên chờ c.h.ế.t được. Hiện giờ đã xuất hiện một Ma vương, ít nhất một Ma tướng, còn có vô số Ma tộc và ma vật khác, tuy rằng chúng chưa tấn công Tu Tiên giới nhưng e rằng trong bóng tối đã âm thầm chuẩn bị một âm mưu to lớn nào đó.”

Vân Trung Kiếm Tôn gật đầu: “Vậy xin chư vị hãy hỗ trợ ta ban bố chiêu thiên lệnh.”

Dứt lời, ông ấy nhẹ nhàng bay lên không trung.

Hàng chục tu sĩ đồng loạt thi triển bí thuật, linh lực hội tụ trên không trung, tạo thành một trang giấy khổng lồ, Vân Trung Kiếm Tôn lấy kiếm làm bút, viết lên đó những linh tự.

Thu Vũ Miên Miên

Sau khi ông ấy thu kiếm, vô số tia sáng bay ra, bay đến mọi ngóc ngách của Tu Tiên giới.

Cùng lúc đó, Vinh gia ở Đông Thành là thế lực đầu tiên chú ý đến tia sáng bay tới.

“Chiêu thiên lệnh?”

Gia chủ Vinh gia, Vinh Minh vội vàng bước ra khỏi phòng, ánh mắt không rời khỏi những dòng chữ đang lơ lửng giữa không trung.

Vinh Mặc Hi và Vinh Mặc Ngôn đồng thời chạy ra: “Chuyện gì vậy, xảy ra chuyện lớn gì rồi?”

Sau khi xem chiêu thiên lệnh xong, sắc mặt Vinh Minh trở nên vô cùng khó coi, lông mày nhíu chặt, gọi hai người đi theo, sải bước đi ra ngoài.

“Ma tộc đã phá vỡ phong ấn, lập tức thông báo cho các trưởng lão triệu tập tất cả lính đánh thuê của hội lính đánh thuê, chuẩn bị đến biên giới phong ấn.”

Nghe thấy hai chữ “Ma tộc”, nụ cười trên mặt hai huynh muội Vinh gia hoàn toàn biến mất, vội vàng chạy theo ra khỏi cửa.

Trên đường phố, mọi người đều đang bàn tán xôn xao về sự việc này, cứ cách mười mấy mét lại có một đạo chiêu thiên lệnh lơ lửng trên không trung, người người tụ tập lại, nét mặt đầy lo âu.

“Ma tộc vậy mà đã phá vỡ phong ấn, còn xuất hiện cả Ma vương, chẳng lẽ đại chiến ma linh sắp bắt đầu rồi sao?”

“Hy vọng hai tên Ma vương còn lại sẽ không xuất hiện, đại chiến ngàn năm trước không biết đã cướp đi sinh mạng của bao nhiêu người, nếu không có Cửu Hoa Kiếm Tôn, chúng ta còn không biết có thể chiến thắng hay không nhưng bây giờ làm gì còn ai có thể sánh bằng ông ấy?”

“Cửu Hoa Kiếm Tôn là cường giả Hợp Thể đỉnh phong, hiện giờ ngay cả mấy vị tông chủ của Ngũ đại tông môn cũng chỉ đạt đến cảnh giới Hóa Thần đỉnh phong, nếu giao chiến thì chẳng phải chúng ta không có cơ hội chiến thắng sao?”

“Hơn nữa, chẳng phải mọi người đều đã thấy trên chiêu thiên lệnh nói gì rồi sao? Lần này Ma tộc không biết đã âm mưu bao lâu rồi, e rằng còn đáng sợ hơn lần trước, cho dù có thêm một Cửu Hoa Kiếm Tôn nữa cũng chưa chắc...”

“Thay vì ở đây lo lắng những chuyện viển vông, chi bằng mọi người hãy tranh thủ thời gian nâng cao tu vi, nếu Ma tộc thật sự xâm nhập, những kẻ tu vi yếu kém sẽ là những kẻ bỏ mạng đầu tiên.”

“...”

Bình Luận (0)
Comment