Tiểu Thần Y Xuống Núi

Chương 169

Chương 169

“Nói đàng hoàng, hay lắm? Nếu không phục, tổng giám đốc Triệu có thể đi kiện tôi, xem xem toà án Trung Hải của chúng ta có thụ lý đơn tố cáo của cô không”.

“Kỳ thực, một trăm năm chục triệu đã là rất nhiều rồi, tổng giám đốc Triệu, tôi thấy cô nên hài lòng đi, đừng có đang ở trong phúc mà không biết hưởng phúc”.

“Năm chục triệu còn lại, cô có thể trả từ từ, dù sao hai nhà chúng ta là đối tác, đúng không tổng giám đốc Triệu?”

Nhà họ Lý đứng thành một hàng, từng người cười khẩy, biểu cảm trên mặt rất kiêu ngạo.

Triệu Băng Linh nghe vậy, cơ thể mềm nhũn, ngã xuống ghế, gương mặt hoàn toàn suy sụp.

Thế lực của nhà họ Lý rất lớn, đối mặt với sự hạnh hoẹ của bọn họ, tập đoàn Triệu Thị căn bản không có đường thoát.

Thời điểm hưng thịnh, nhà họ Triệu đã không phải là đối thủ của nhà họ Lý, lúc này lại chính là giai đoạn đầu cơ giá xuống công ty suy yếu, đối với nhà họ Lý mà nói, việc bóp ch3t nhà họ Triệu gần như chẳng khác gì việc tiện tay đè chết một con kiến.

“Bất luận như thế nào, công ty tuyệt đối không thể bán! Ông nội đã giao tập đoàn cho tôi, chỉ cần tôi còn sống một ngày, các người sẽ không bao giờ chiếm được!”. Lửa giận, sự ủy khuất lẫn phẫn nộ chồng chất lên nhau, Triệu Băng Linh cắn răng, thái độ cũng trở nên cứng rắn hơn.

Đáng tiếc, quyết tâm của Triệu Băng Linh không hề lôi kéo được sự đồng tình nào, càng không thể dọa được đám người ngông cuồng nhà họ Lý kia, ngược lại là dẫn đến một trận cười:

“Ha ha… Cô nói không thể là không thể, coi nhà họ Lý chúng ta là tổ chức từ thiện à?”

“Ha ha, tôi là thích tính cách cứng rắn này của cô, như vậy mới có chút k1ch thích, đúng không?”

“Khụ khụ…”

Ngay giữa lúc đám người nhà họ Lý kiêu ngạo, cười chế giễu, Lý Tiếu Lai đang ngồi bắt chéo chân trên ghế sô pha, bỗng nhiên giả bộ ho khan hai tiếng.

Hắn ta khẽ giơ tay lên, đám người nhà họ Lý đang kiêu ngạo hống hách trước mặt Triệu Băng Linh lập tức lui sang một bên, im lặng không lên tiếng.

Lý Tiếu Lai nở một nụ cười tinh nghịch trên mặt, nhìn về phía Triệu Băng Linh: “Cô Triệu, thật ra cá nhân tôi rất hiểu tâm trạng bây giờ của cô. Nhưng mà, thiếu nợ thì phải trả, đó là đạo lý hiển nhiên, tôi cũng lực bất tòng tâm!”

Triệu Băng Linh biết Lý Tiếu Lai có ý đồ xấu, hừ lạnh một tiếng, trực tiếp quay mặt qua chỗ khác.

Nụ cười của Lý Tiếu Lai cứng đờ lại, trong ánh mắt hiện lên một tia tàn nhẫn.

Nhưng, hắn ta rất nhanh đứng thẳng dậy, thay vào đó là một khuôn mặt tươi cười khác, đi đến trước bàn làm việc của Triệu Băng Linh.

Hai người cách nhau một cái bàn, ánh mắt của Lý Tiếu Lai nhìn tới nhìn lui thân hình hoàn hảo của Triệu Băng Linh một cách thèm thuồng.

Sau một lúc lâu, lúc này mới cười mở miệng: “Khụ khụ… Thật ra, Băng Băng à, anh đã ngưỡng mộ em từ lâu, anh cũng vô cùng thông cảm cho tình cảnh hiện tại cả tập đoàn Triệu Thị. Chỉ cần em đồng ý hẹn hò với anh, anh cam đoan, nợ nần giữa hai nhà chúng ta sẽ được xoá bỏ, hơn nữa, anh sẽ đưa ra một khoản sính lễ cực kỳ cao, khủng hoảng của công ty em sẽ không còn là vấn đề, như vậy đều tốt đối với hai nhà chúng ta, chẳng phải sao?”

“Lý Tiếu Lai, hình như tôi đã nói với anh rồi? Tôi không có hứng thú với anh! Hôm nay anh làm loạn ép trả nợ, chính là muốn ép tôi tuân theo sự chi phối đúng không? Anh biết không? Trong mắt tôi, hành động của anh cực kỳ ấu trĩ, mà còn vô sỉ! Ép buộc một cô gái như vậy, anh còn biết xấu hổ không?”

Triệu Băng Linh cắn chặt hàm răng, lạnh lùng mở miệng.

Bình Luận (0)
Comment