Tiểu Thần Y Xuống Núi

Chương 199

Chương 199

“Vậy tôi không thể không có chỗ ở chứ? Hay là tôi ở nhà các cô là được, dù sao cũng có nhiều phòng trống, thêm tôi cũng chẳng hề gì nhỉ?”, Tần Khải gian trá cười như thể anh đã đoán được câu trả lời của Triệu Băng Linh.

“Nhà tôi? Anh nghĩ gì đấy?”, vừa nghe Tần Khải nói thế, Triệu Băng Linh như mèo bị giẫm phải đuôi, suýt nữa tức đến mức nổ tung.

Nhưng vừa nhìn vẻ mặt bình thản, ung dung của Tần Khải, Triệu Băng Linh sợ Tần Khải muốn nuốt lời.

Ngừng một chốc, chỉ đành uyển chuyển đổi lời.

“Được, tùy anh vậy”.

Dù sao cũng có bố mẹ ở nhà, chắc Tần Khải cũng không thể làm được trò gì.

Triệu Băng Linh dứt khoát đồng ý trước rồi tính.

Như thế cũng có thể đồng ý à?

Nhìn Triệu Băng Linh đang giận dữ, lần này Tần Khải không ngờ cô cả Triệu lại dễ nói chuyện như thế.

Dứt khoát cắn răng nhìn chằm chằm Triệu Băng Linh, nhếch môi cười: “Tùy anh thật à? Vợ ơi, em đúng là hiểu lòng người quá. Có điều anh khá thích vị trí có ánh nắng, anh nhớ rõ ánh sáng ở phòng của em rất tốt, hay là để anh chịu thiệt một chút, chúng ta chung phòng nhé? Nếu em không muốn hủy hôn, sớm muộn gì em cũng sẽ là vợ của anh, chúng ta có thể làm quen trước, bồi dưỡng tình cảm mà”.

“Ở nhà của tôi, anh còn chịu thiệt sao?”

Mặt Triệu Băng Linh đỏ bừng, tức giận đập bàn, như sư tử Hà Đông gầm gừ

“Anh đừng có mà mơ! Sở dĩ không hủy hôn là… là tôi suy xét đến vấn đề an toàn cá nhân, ai muốn kết hôn với anh, ngủ với anh chứ? Còn nữa, không cho phép anh gọi tôi là vợ, đi ra ngoài!”

“Ừ, không gọi thì thôi, nổi giận gì chứ? Thiệt tình, tôi cũng chưa nói sẽ làm gì mà…”

Tần Khải bất lực buông tay, lầm bầm nói.

Nhìn thấy Triệu Băng Linh đang cầm một xấp tài liệu dường như muốn đập vào người anh.

Tần Khải vừa dứt lời lập tức chạy ra khỏi cửa.

Cạch, tài liệu Triệu Băng Linh ném qua vừa vặn ném trúng cánh cửa.

Vừa nhìn thấy cô cả Triệu nổi giận, Tần Khải cảm thấy không ổn, vẫn nên đi trước thì hơn.

Nói lý với phụ nữ là một hành động ngu ngốc.

Nhất là lúc phụ nữ đang giận.

Tần Khải bên này bị ăn đánh, bên nhà họ Triệu, hai người Triệu Hoành Quang vừa về đến biệt thự thì lại cãi nhau càng dữ dội hơn.

Vừa bước vào cửa, Lưu Hiểu Vi như một người đàn bà chanh chua, hất chân đá văng đôi giày, ngồi phịch xuống thảm, lăn lộn dưới đất gào khóc.

“Tôi không muốn sống nữa, không sống nổi nữa, chẳng thể nào sống được nữa rồi. Triệu Hoành Quang, cái tên hèn nhát ông lại dám đánh tôi, tôi muốn ly hôn với ông, chẳng thể nào sống nổi nữa rồi”.

“Ồn ào cái gì hả, cô nghĩ tôi muốn sao? Người dưới cơ thì không cúi đầu sao được, không đánh cô, cô nghĩ thằng nhóc đó có thể bỏ qua cho chúng ta sao?”, Triệu Hoành Quang đè vợ xuống, nén cơn giận an ủi.

Lưu Hiểu Vi vốn dĩ cũng chỉ làm ra vẻ, được ông ta hiểu nên cũng dịu đi một chút.

Bình Luận (0)
Comment