Tiểu Thần Y Xuống Núi

Chương 204

Chương 204

Ngô Quảng ngồi đối diện Lý Tiếu Lai, nhìn chằm chằm Lý Tiếu Lai một lúc lâu, lúc này mới có hơi kinh ngạc nói.

Với thế lực của nhà họ Lý ở Trung Hải, tuy rằng không phải không có ai dám động đến Lý Tiếu Lai, nhưng cũng sẽ không đến mức như vậy đi?

“Đừng nói nữa, Anh Ngô, vừa nhắc đến việc này, tôi liền một bụng tức, hôm nay đi bóp một quả hồng mềm*, không nghĩ tới tên kia là một thằng lỗ m ãng, còn biết chút kỹ năng. Tôi bất cẩn nên bại trận”.

(*)hình dung người có tính cách yếu đuối, dễ bắt nạt

Lý Tiếu Lai quanh co một hồi, mới nghiến răng nghiến lợi nói ra.

“Hoá ra là vậy à”.

Ngô Quảng gật gật đầu, cười nói: “Tôi còn đang nghĩ xem kẻ nào đui mù như vậy, dám gây phiền phức cho người anh em của tôi. Yên tâm, lát nữa tôi tìm người, bắt hắn ta cho cậu xử lý, một tên lỗ m ãng thôi mà, chuyện nhỏ”.

“Thật à? Vậy thật cám ơn anh Ngô, tiểu đệ kính anh một ly!”

Lý Tiếu Lai nghe vậy, sắc mặt lập tức thay đổi, vội vàng bưng ly rượu lên.

Nhưng nụ cười này lại kéo theo chỗ đau trên mặt, đau đến mức khiến Lý Tiếu Lai nhe răng trợn mắt.

Hai người cụng ly rượu, Ngô Quảng không đợi hắn ta uống hết ly rượu, liền làm ra vẻ thở dài một hơi, buồn bực không vui đặt ly rượu trong tay xuống.

Lý Tiếu Lai ở một bên thăm dò ý tứ qua sắc mặt, lập tức bày ra vẻ mặt nịnh nọt, tiếp lời: “Anh Ngô, anh có tâm sự?”

“Đúng là có chút chuyện, sợ là phải nhờ vả người anh em là cậu giúp đỡ tôi”.

Ngô Quảng liền thuận thế mượn gió bẻ măng, vẻ mặt tức giận bất bình: “Thật không dám giấu diếm, mục đích lần này mời cậu đến cũng là muốn nhờ cậu giúp tôi trừng trị một người…”

Không đợi Ngô Quảng nói hết lời, Lý Tiếu Lai đã vỗ ngực nói: “Anh Ngô, có chuyện gì anh chỉ cần nói một tiếng là được, chuyện anh cũng chuyện của tiểu đệ tôi, chỉ cần anh mở miệng, tôi đảm bảo với anh sẽ giải quyết gọn gàng!”

“Thật ra cũng không có gì to tát, gần đây tôi gặp phải một tên không có mắt, lại dám chống đối ngay trước mặt tôi”. Ngô Quảng bưng ly rượu lên, ngừng một lát, lúc này mới hơi chút xấu hổ mở miệng.

“Chống đối anh Ngô á, còn là ngay trước mặt à? Mẹ kiếp, là gã không có mắt nào, ăn gan hùm mật báo rồi à!”. Đối diện, Lý Tiếu Lai mở miệng nói một cách khoa trương.

Nhà họ Ngô là một trong bốn gia tộc lớn nhất Trung Hải.

Mặc dù gần đây có một vài nguồn tin vỉa hè, nói nhà họ Ngô như mặt trời tới sát núi Tây, gặp khó khăn ở mọi mặt.

Nhưng tin tức nhà họ Ngô và nhà họ Vương, một nhà khác trong bốn gia tộc lớn, bắt tay với nhau, cũng đang nổi cộm.

Lý Tiếu Lai hoàn toàn không nghĩ đến, vào thời điểm này, còn có người dám chọc vào Ngô Quảng?

“Chính là một tên ngu xuẩn mà thôi, cũng không phải nhân vật gì lớn, nhưng đề phòng trừ bất trắc, trước khi ra tay, vẫn nên điều tra cẩn thận về hắn ta. Người này tên Tần Khải, cậu có từng nghe qua chưa?”

Ngô Quảng gõ lên mặt bàn, có chút oán hận nói.

“Tần… Tần Khải?”

Mà Lý Tiếu Lai nghe thấy cái tên này, phản xạ có điều kiện mà thiếu chút nữa thì bật khỏi ghế sô pha.

Bình Luận (0)
Comment