Editor: May
Cố Ninh Thư thật sự là không có chỗ có thể lui, chỉ đành miễn cưỡng quay đầu đi chỗ khác, cả khuôn mặt đỏ bừng nhìn ngoài cửa sổ.
"Khụ khụ..."
Vừa lúc đó, cửa phòng bệnh đột nhiên truyền đến từng đợt tiếng ho khan lúng túng.
Trình Thi Đồng quay đầu đi, liếc mắt liền thấy một người bác sĩ mặc áo blouse trắng, nhiều y tá đi theo phía sau, đang ánh mắt lơ đãng đứng ở cửa.
"..."
Trình Thi Đồng cười cười, lui về, ngồi vững ở bên cạnh giường bệnh Cố Ninh Thư.
Bác sĩ mặc áo blouse đi tới, đứng lại ở trước giường bệnh Cố Ninh Thư, vừa lật văn kiện kẹp trong tay, vừa nói với Cố Ninh Thư: "Hôm nay cảm giác như thế nào??"
"Vẫn còn được." Cố Ninh Thư đỏ mặt, cúi đầu trả lời một tiếng.
"Buổi sáng đo qua nhiệt độ cơ thể, đã không có tiếp tục sốt nhẹ." Bác sĩ gật gật đầu, cười với Cố Ninh Thư nói: "Sau khi xác nhận bệnh tình, chọn lựa biện pháp tương ứng, liền có thể khống chế được."
"Vâng..."
"Vị này là..." Bác sĩ xoay đầu lại, nhìn Trình Thi Đồng ngồi ở bên giường bệnh Cố Ninh Thư, có chút nghi ngờ hỏi.
"Cháu là bạn gái anh ấy." Trình Thi Đồng cười cười với bác sĩ, giọng nói thanh thúy hồi đáp.
"À..." Bác sĩ chần chờ một chút, ánh mắt quét hai vòng ở trên người Cố Ninh Thư, lại quét hai vòng ở trên người Trình Thi Đồng, sau đó thoáng có chút lúng túng hỏi: "Vậy cháu... Biết rõ bạn trai cháu đã mắc bệnh gì không??"
"Biết rõ." Trình Thi Đồng hết sức thản nhiên nhìn ông ta nói: "Vừa rồi anh ấy đã nói cho cháu biết."
"Ừ." Bác sĩ cười cười, có thể ở sau khi biết rõ bạn trai mình bị nhiễm bệnh này, còn vẻ mặt lạnh nhạt ngồi người ở chỗ này, ông hoàn toàn chưa từng nhìn thấy qua, "Nếu như cô gái nhỏ có thời gian, tốt nhất cũng đi làm một kiểm tra đo lường... Dù sao..."
Bạn trai bạn gái... luôn sẽ phát sinh quan hệ...