Editor: May
Đây chỉ ngắn ngủi nửa tiếng, hết thảy liền đều ổn thỏa??
Hiệu suất làm việc này cũng quá cao đi!?
Tiểu Thỏ nâng quyển sổ đỏ nhỏ trong tay, mở ra nhìn thoáng qua ảnh chụp chung của chính mình và Trình Chi Ngôn bên trong, nhịn không được thấp giọng cảm khái nói: "Em cứ như vậy biến thành phụ nữ đã kết hôn a... Sao một chút cảm giác cũng không có chứ..."
"Em nghĩ muốn cảm giác như thế nào??" Trình Chi Ngôn duỗi tay rút đi quyển sổ đỏ nhỏ từ trong tay cô, ánh mắt rũ xuống, mắt mang vui vẻ nhìn cô nói: "Giấy hôn thú anh lấy đi, yên tâm, anh sẽ không cho em bất kỳ cơ hội nào để đổi nó lại thành quyển màu xanh biếc."
Tiểu Thỏ có chút trợn mắt há hốc mồm nhìn quyển sổ đỏ nhỏ của mình bị Trình Chi Ngôn thu lấy qua, trong khoảng thời gian ngắn lại có thể không kịp phản ứng.
"Cháu nói chú nhỏ, chú cũng phải để cho Tiểu Thỏ chườm nóng quyển sổ chứ!" Trình Thi Đồng có chút buồn cười nhìn Trình Chi Ngôn, vẻ mặt khinh bỉ nói với anh.
Trình Chi Ngôn quay đầu, ánh mắt nhàn nhạt liếc về phía Trình Thi Đồng một cái, không nói lời nào, chỉ là yên tĩnh cất hai quyển sổ đỏ nhỏ kia vào trong túi của mình, sau đó ôm bả vai Tiểu Thỏ đi ra bên ngoài cục dân chính.
Trình Thi Đồng làm một cái mặt quỷ với bóng lưng của Trình Chi Ngôn, sau đó khoác ở cánh tay Cố Ninh Thư, đè thấp giọng nói với anh: "Nếu không, chúng ta cũng đi trộm sổ hộ khẩu, sau đó đến đăng ký kết hôn đi?"
"Đồng Đồng." Cố Ninh Thư nhíu lông mày lại, giọng nghiêm túc gọi cô một tiếng.
Trình Thi Đồng le lưỡi một cái, cúi đầu xuống, không dám nói thêm nữa.
Cố Ninh Thư nhìn bộ dáng cô cúi đầu không nói lời nào, nhịn không được nhẹ nhàng thở dài một hơi.
Anh làm sao không hiểu rõ tâm tư cô, chỉ là nếu như không thể làm bạn cô cả đời, cho cô một ngôi nhà đầy đủ...
Cố Ninh Thư trầm mặc, không nói gì.