Tiểu Thanh Mai Ngốc Nghếch: Trúc Mã Yêu Nghiệt Quá Phúc Hắc

Chương 247

Editor: Quỳnh Nguyễn

Du lịch Chiết Giang một lần, thời gian ba ngày nháy mắt liền đi qua.

Sau khi Trình Chi Ngôn và Tiểu Thỏ trở về trong nhà, lại qua hai tháng, đến ngày mùng 1 tháng 9 này, sơ trung Tiểu Thỏ cũng đã chính thức khai giảng.

Bởi vì đại học Trình Chi Ngôn phải mùng 3 tháng 9 mới có kết quả, cho nên anh liền đưa Tiểu Thỏ đi sơ trung báo danh.

Sơ trung Tiểu Thỏ chính là trường trung học phụ thuộc Nhất Trung trước kia của Trình Chi Ngôn, chủ nhiệm lớp Tiểu Thỏ cũng đúng lúc là vị giáo viên trước kia dạy Trình Chi Ngôn.

Cho nên lúc Trình Chi Ngôn mang theo Tiểu Thỏ xuất hiện tại cửa phòng học, chủ nhiệm lớp hơi hơi ngẩn ra lập tức cười hì hì hướng tới Trình Chi Ngôn nói: "Sao em lại tới đây, đại học còn chưa bắt đầu báo kết quả sao?"

" Thầy giáo Ngô." Trình Chi Ngôn hướng tới chủ nhiệm lớp đứng ở cửa phòng học gật gật đầu, mỉm cười, thanh âm chậm rãi nói: "Chúng em còn chưa khai giảng a, phải đợi ngày kia mới có kết quả."

"Vậy sao!" Thầy giáo Ngô vẻ mặt cao hứng nhìn anh nói: "Thầy nghe nói lần này em thi vào trường đại học không tệ, thành tích là hạng nhất toàn bộ thành phố, thứ tư toàn bộ tỉnh, như thế nào, vào Bắc Đại Thanh Hoa không thành vấn đề chứ?"

"Uh`m." Trình Chi Ngôn cười cười, thuận miệng nói: " Em nộp Nam đại."

"A?" Thầy giáo Ngô hiển nhiên là bị những lời này của Trình Chi Ngôn làm cho ngây ngẩn cả người, "Nam đại? Tại sao thầy nghe nói trước kia em vốn định nộp Bắc Đại a?"

" Đó là ý tứ cha mẹ em, em cảm thấy thực ra Nam đại cũng rất tốt, dù sao sau này cũng không ở lại Bắc Kinh."

" Kia khác a, thiên tư và năng lực giáo sư Bắc Đại thật tốt, hơn nữa sau này cho dù là em muốn ra nước ngoài học, tài nguyên Bắc Đại Thanh Hoa cũng là một Trường Đại Học tốt nhất trong nước a." Thầy giáo Ngô vẻ mặt tiếc hận nhìn anh, lắc lắc đầu nói: "Ai, làm sao em nghĩ quẩn như vậy a."

"Em không định ra nước ngoài học." Trình Chi Ngôn nhìn thầy giáo Ngô vô cùng bình tĩnh nói: "Sau này có lẽ vẫn là ở lại Giang Tô, cho nên đi Bắc Kinh cũng không có ý nghĩa gì."

"Ai...Em a..." Thầy giáo Ngô lại cảm khái một hồi, lúc này mới phát hiện Tiểu Thỏ đứng ở bên cạnh anh, ông chần chờ một chút, sau đó hướng tới Trình Chi Ngôn hỏi: "Vị này chính là?"

"Em đưa em ấy tới báo danh." Trình Chi Ngôn cúi đầu, sờ sờ đầu Tiểu Thỏ nói: "Không ngờ chủ nhiệm lớp của em ấy vậy mà chính là thầy giáo Ngô người."

" Ha ha ha, cô bé này là em gái em sao?" Thầy giáo Ngô cười tít mắt nhìn Tiểu Thỏ, hướng tới Trình Chi Ngôn gật đầu nói: "Không thành vấn đề, thầy nhất định chăm sóc tốt em ấy, có thể thi được lên học sinh năm đầu nhất trung trường trung học phụ thuộc, tư chất cũng rất tốt!"

Trình Chi Ngôn chỉ cười không nói.

" Được rồi, vậy em trở về sớm một chút đi, hôm nay chúng ta sắp xếp phát sách mới, sắp xếp chỗ ngồi, đến khi buổi sáng chỗ ngồi đều đã sắp xếp là có thể tan học, ngày mai mới chính thức bắt đầu đi học a." Thầy giáo Ngô hướng tới Tiểu Thỏ vẫy vẫy tay ý bảo cô đi đến bên cạnh mình, sau đó quay đầu nhìn về Trình Chi Ngôn nói.

"Được, anh đi về trước đây." Trình Chi Ngôn gật đầu, hướng tới Tiểu Thỏ phất phất tay liền xoay người rời khỏi.

" Đi thôi, tiến vào phòng học đi." Thầy giáo Ngô cúi đầu cười hướng tới Tiểu Thỏ nói một tiếng, vỗ vỗ bờ vai cô để cho cô đi vào trước.

Tiểu Thỏ đi vào trong phòng học, tùy tiện tìm chỗ trống ngồi xuống, cầm cặp sách trên người để xuống, đánh giá học sinh đã đến trong phòng học.

Nhiều khuôn mặt xa lạ như vậy làm cho Tiểu Thỏ cảm thấy có chút không quá tự nhiên, nhưng mà Trình Thi Đồng và cô lúc phân lớp lại không có phân cùng lớp học.

--------------
Bình Luận (0)
Comment