Editor: Quỳnh Nguyễn
Tiểu Thỏ cắn môi, tâm tình lập tức trở nên mất mát.
" "Đúng rồi,, Tiểu Thỏ, con nghỉ không có chuyện gì chứ? Trường học có muốn học bù gì gì đó hay không?" Lão Trình như là đột nhiên nhớ tới cái gì, hướng tới Tiểu Thỏ hỏi: "Cũng đừng đến lúc đó đi không được a!"
" Sẽ không, tuần này trường học con không có lớp." Tiểu Thỏ lắc lắc đầu, chỉ là...
Cô nhớ tới giao hẹn cùng Từ Cảnh Thần, xem ra chỉ có thể thay đổi thời gian.
Thời gian chỉ chớp mắt liền đến Chủ nhật, mẹ Tiểu Thỏ nghe nói tuần lễ này Tiểu Thỏ muốn đi theo lão Trình và Chu Nguyệt cùng đi Nam Đại thăm Trình Chi Ngôn, còn đặc biệt mua một đống đồ ăn để cho Tiểu Thỏ mang theo đưa đi cho Trình Chi Ngôn.
Sau đó lại mua một váy liền áo mới cho Tiểu Thỏ mặc vào, làm cho cô xinh xắn đẹp đẽ đi gặp anh nước chanh nhà cô.
Nhưng mà...
Tiểu Thỏ cúi đầu nhìn váy liền áo lòe xòe màu trắng kia, trên lưng còn có một cái nơ con bướm lớn, trên đầu cô còn mang theo kẹp tóc đáng yêu hồng nhạt, nhìn giống...Hoa đồng trong hôn lễ người khác....
Đi nhìn anh nước chanh một chút mà thôi, cô thật sự có cần thiết ăn mặc long trọng như vậy không.
Hơn nữa...
Cô nhìn Tề Lưu Hải mới vừa bị mẹ cắt, trong lòng nhất thời lệ rơi đầy mặt...
Bộ dạng này cô nhìn càng như là búp bê rồi.... Nếu như bị người khác thấy được, sẽ không cho rằng cô vẫn lại là học sinh tiểu học đi?
Lúc cô mặc bộ quần áo ra ngoài, lão Trình và Chu Nguyệt cười hì hì trêu ghẹo nói: "A, hôm nay Tiểu Thỏ ăn mặc thật xinh đẹp a! Anh nước chanh con thấy nhất định sẽ cao hứng!"
Vừa nghe nói Trình Chi Ngôn sẽ cao hứng, trong lòng Tiểu Thỏ lệ rơi đầy mặt, nháy mắt đầy máu sống lại.
Lái xe khoảng hai giờ, liền đến chỗ cửa trường học Trình Chi Ngôn.
Lão Trình ở cửa trường học tìm hiểu tin tức bảo vệ cửa ở cửa trường học, sau đó liền dẫn Chu Nguyệt và Tiểu Thỏ hướng tới trong trường học đi.
Đúng lúc là Chủ nhật, học sinh trong trường học lui tới tới lui, nhìn cực kì náo nhiệt.
Cây ngô đồng hai bên đường trong trường học cao lớn mà thẳng tắp, ánh mặt trời xuyên qua lá cây xanh biếc, ánh sáng loang lổ trên mặt đất.
Tiểu Thỏ vừa đi vừa tò mò đánh giá bốn phía, ưm... Có quá nhiều anh rõ ràng đen hơn so với những người khác.... Sẽ không là vì huấn luyện quân sự phơi nắng đi??
Vậy anh nước chanh nhà cô có phải cũng rám đen hay không?
Cô miên man suy nghĩ như vậy, rất nhanh liền đi theo lão Trình đi tới cửa kí túc Trình Chi Ngôn.
Tiếp tục đăng ký ở dì quản lí một chút, lão Trình liền dẫn hai người hướng tới phòng 107 ký túc xá đi tới.
" Ai! Trình Chi Ngôn, cho tớ mượn máy tính của cậu dùng một chút, máy tính của tớ hình như hỏng, nằm máng, vừa rồi tớ chơi game đang đánh tới mấu chốt a." Mới vừa đi đến cửa 107 ký túc xá Tiểu Thỏ liền nghe thấy bên trong truyền đến một trận gào thét to lớn mạnh mẽ.
Ngay sau đó liền vang lên thanh âm cô quen thuộc: "Tớ không ngại cho cậu mượn dùng, nhưng mà có phải cậu đã quên hay không, trên máy tính của tớ cũng không có cài trò chơi của cậu."
" Nằm máng, không phải lần trước tớ đưa vào một cái sao?"
" Chiếm nhiều bộ nhớ, bị tớ gỡ cài đặt rồi."
" Dựa vào!"
Tiểu Thỏ nghe một tiếng "Dựa vào" kia chỉ cảm thấy một chữ vô cùng đơn giản này bao hàm phẫn nộ và đau khổ trong lòng.
Lão Trình cười đưa tay đẩy đẩy kính mắt ở trên sống mũi, sau đó gõ gõ cửa chính ký túc xá bọn họ.
" Đến đây, đến đây, ai vậy?" Vẫn lại là thanh âm to lớn mạnh mẽ vừa rồi, vừa khàn giọng gào thét vừa chạy tới mở cửa cho bọn họ.
---------------