Editor: Quỳnh Nguyễn
Trình Chi Ngôn đưa tay sờ sờ đầu của cô cười nói: "Đến đây?"
"Uh`m." Tiểu Thỏ gật đầu, tươi cười trên mặt đều đã dừng không được.
" Khụ khụ..." Cảm giác chính mình bị xem nhẹ, lão Trình nhịn không được dùng lực khụ một tiếng, sau đó cười tít mắt hướng tới Trình Chi Ngôn nói: "Ngôn Ngôn a, nghe nói con muốn gặp ba mẹ, chúng ta liền đến thăm con, mẹ con và dì Chu đều đã mang theo rất nhiều đồ ăn ngon, đúng lúc chia sẻ với bạn học ký túc xá các con."
"Được." Trình Chi Ngôn ngẩng đầu nhìn thoáng qua ba mẹ mình, gật đầu lời ít mà ý nhiều lên tiếng.
" Tới tới tới, nơi này đều là đồ ăn ngon, các con cùng nhau nhìn xem, có cái gì thích thì lấy đi." Chu Nguyệt cười tít mắt cầm túi trong tay đặt ở trên bàn học của Kỷ Lâm Khải, hướng tới mấy người bọn họ vẫy tay.
" Ha ha, cám ơn dì." Ba cái bạn cùng phòng Trình Chi Ngôn lập tức giống như đói khát hướng về phía thực vật đồ ăn xông đến.
"Đúng rồi, Ngôn Ngôn, ba mới vừa mới nhìn thấy cửa trường học có một gian khách sạn cấp bốn sao, vừa rồi ba với mẹ con đã dừng xe bãi đỗ xe bọn họ, lúc này đi tiến hành thủ tục nhập cư một chút, con cùng đi theo chúng ta hay là ở ký túc xá chờ chúng ta? Chờ làm tốt thủ tục nhập cư ba ba mời vài người ký túc xá con cùng nhau ăn cơm!" Lão Trình cười tít mắt nhìn mấy vị nam sinh trước mắt nháy mắt chia một túi đồ ăn kia, tiếp tục hỏi.
"A...Con cùng đi với ba." Trình Chi Ngôn quay đầu nhìn thoáng qua mấy cái bạn cùng phòng mình, thanh âm thản nhiên nói: "Giữa trưa mời các cậu ăn cơm, có ý kiến không?"
" Không có! Hoàn toàn không có!" Ba người kia trăm miệng một lời nói.
"Vậy đi ra thôi." Trình Chi Ngôn ngẩng đầu hướng tới ba ba mình nói: "Ba và mẹ đi làm thủ tục nhập cư trước, con chờ mấy người bọn họ thay quần áo liền qua."
" Được rồi, vậy Tiểu Thỏ..." Lão Trình quay đầu lại chần chờ một chút, thấp giọng nói.
"Con muốn cùng nhau đi qua với anh nước chanh!" Hai tay Tiểu Thỏ vội vàng ôm cánh tay Trình Chi Ngôn, thanh âm trong trẻo nói.
"Vậy cũng được! Ba với mẹ con hãy đi trước!" Lão Trình hướng tới Tiểu Thỏ gật gật đầu lại dặn dò cô một chút, liền đi ra ngoài trước cùng Chu Nguyệt.
Trong ký túc xá 107, nhất thời chỉ còn lại có bốn vị nam sinh bọn họ cùng một người nữ sinh Tiểu Thỏ.
Ba vị nam sinh Kỷ Lâm Khải, Vương Thước còn có Trương Vũ Phi, ánh mắt nhìn chằm chằm Tiểu Thỏ một lúc lâu, sau đó Trương Vũ Phi có chút khó xử mở miệng nói: "Em gái, em ở chỗ này... Chúng ta cũng xấu hổ thay quần áo a...
Một câu nhất thời mặt Tiểu Thỏ đỏ lên, quay đầu nhìn về phía Trình Chi Ngôn xin giúp đỡ.
" Chúng ta đi ra ngoài trước, đến cửa ký túc xá chờ bọn họ đi." Trình Chi Ngôn lườm ba người bọn họ quần áo không chỉnh tề một cái, đưa tay ôm chầm bả vai Tiểu Thỏ xoay người liền đi ra ngoài.
Chờ Tiểu Thỏ và Trình Chi Ngôn ra ngoài, trong ký túc xá còn lại ba người kia, tế bào bát quái toàn thân lập tức liền đầy máu sống lại.
"Cô gái nhỏ vừa rồi kia bộ dáng thật đáng yêu a! Liền giống Mỹ Thiếu Nữ bên trong truyện tranh!" Kỷ Lâm Khải vẻ mặt hâm mộ hướng tới hai người bọn họ nói: "Có phải em gái Trình Chi Ngôn hay không? Vừa rồi tớ nghe lúc ba Trình Chi Ngôn nói với cô cũng tự xưng ba ba a."
" Hẳn là a." Vương Thước vẻ mặt có vẻ đăm chiêu gật đầu nói: "Một lát hỏi Trình Chi Ngôn một chút."
" Này có cái gì hỏi, tớ ấm tay tính toán a..." Trương Vũ Phi gật gù đắc ý hướng tới hai người bọn họ nói: "Đều là đi theo cha mẹ tới, không phải em gái còn có thể là ai."