Tiểu Thanh Mai Ngốc Nghếch: Trúc Mã Yêu Nghiệt Quá Phúc Hắc

Chương 389

Editor: Quỳnh Nguyễn

"Uy! Sao cậu một chút phản ứng đều không có a??" Trình Thi Đồng đưa tay chọc chọc cánh tay Tiểu Thỏ, nhíu mày hỏi.

" Đây có cái gì phản ứng a, hiện tại mới vừa khai giảng, giáo viên thay đổi là bình thường." Tiểu Thỏ nhịn không được đảo cặp mắt trắng dã hướng tới Trình Thi Đồng nói: "Loại tin tức này, kích động như vậy sao??"

" Nhưng mà nghe nói thầy giáo vật lý vô cùng đẹp trai a!" Trình Thi Đồng vẻ mặt hoa si nhìn trần nhà, hai tay nắm tay ở trước ngực, trong mắt ứa ra trái tim hồng nói: "Nghe nói người lại ôn nhu, hơn nữa còn là độc thân!"

"Ha ha ha..." Tiểu Thỏ cười khan vài tiếng, "Cần tớ nhắc nhở chuyện cậu đã có bạn trai sao?"

Trình Thi Đồng phục hồi tinh thần lại, đôi mắt xinh đẹp trừng mắt nhìn Tiểu Thỏ một cái nói: "Lòng thích cái đẹp ai cũng đều có, tớ xem soái ca lại không phạm pháp!"

" Ừ, không phạm pháp, không phạm pháp!" Tiểu Thỏ gật đầu nói: "Có bao nhiêu đẹp trai a, có đẹp trai bằng anh nước chanh không??"

"..." Trình Thi Đồng vẻ mặt khinh bỉ nhìn cô, cảm giác chính mình đã chẳng muốn tiếp tục nói chuyện cùng cô.

Một tuần mới.

Sớm thứ hai tiết đầu tiên chính là vật lý, bạn học lớp Tiểu Thỏ an tĩnh chờ giáo viên xuất hiện giống như thường ngày, nhưng là Trình Thi Đồng nhịn không được liên tiếp hướng tới ngoài cửa sổ nhìn lại.

Ai nha nha...Giáo viên vật lý soái ca trong truyền thuyết kia sao còn chưa đến??

Tiểu Thỏ có chút bất đắc dĩ nhìn bộ dáng Trình Thi Đồng chờ đợi kia, nhất thời đầu đầy hắc tuyến.

Nhưng mà...Lúc một bóng dáng quen thuộc xuất hiện tại cửa phòng học, không chỉ là Tiểu Thỏ, liền ngay cả Trình Thi Đồng đều đã nháy mắt ngây ngẩn cả người.

Tám giờ buổi sáng, ánh mặt trời chói mắt đang từ phía trước phòng học chiếu xạ tiến vào, chiếu xuống bóng dáng cao to dẫm xuống ánh sáng ngọc đầy đất, động tác tao nhã chậm rãi đi vào phòng học.

Trên gương mặt trắng nõn kia, đôi mắt trong suốt sâu thẳm quen thuộc như thế, mũi thẳng của anh, khóe môi mỏng cong một cái đường cong mờ, anh mặc áo sơmi màu trắng, caravat màu xanh đậm, tóc ngắn màu đen dán ở sau tai, ánh mặt trời ngoài cửa sổ rơi ở bốn phía của anh, nhiễm lên một tầng vầng sáng nhàn nhạt quanh anh, lại giống như làm cho thời gian ngừng lại.

" Vào học." Lúc thanh âm trầm thấp mà dồi dào từ tính vang lên phía trước bục giảng.

Tiểu Thỏ rốt cục phục hồi tinh thần lại, trong mắt không dám nhìn Trình Chi Ngôn đứng ở trước phòng học.

"Ai nha nha..." Trình Thi Đồng chậc lưỡi, hướng tới Tiểu Thỏ thấp giọng nói: "Đây là giáo viên vật lý mới tới, quả nhiên có đẹp trai bằng anh nước chanh nhà cậu."

Thanh âm của cô dừng hai giây, lại nhịn không được mở miệng nói: "Mẹ, chú nhỏ làm sao có thể đột nhiên chạy tới dạy vật lý chúng ta?"

"Đứng dậy." Bạn cùng lớp mặc dù cũng đều là ngẩn ra, nhưng mà tại khẩu hiệu lớp trưởng vang dội vẫn lại là phản xạ có điều kiện toàn bộ đứng lên.

"Các học sinh tốt."

"Thầy giáo tốt!"

"Mời ngồi." Trình Chi Ngôn mỉm cười, hai tay chống ở trên bục giảng, thanh âm ôn hòa hướng tới học sinh trong phòng học nói: "Từ hôm nay trở đi tôi chính là giáo viên vật lý kiêm chủ nhiệm lớp các em."

Cái gì!!?

Trình Thi Đồng càng thêm khiếp sợ rồi, ngay cả chủ nhiệm lớp đều đã thay đổi?

Nằm máng! Chú nhỏ! Chú diễn tuồng nào a?

Tiểu Thỏ lại càng trợn to mắt nhìn Trình Chi Ngôn trước mắt, trong đầu lại vang vọng đêm qua anh gọi điện thoại, ý vị thâm trường nói câu nói kia--- ngày mai em liền biết lúc trước anh làm quyết định gì.
Bình Luận (0)
Comment