Tiểu Thanh Mai Ngốc Nghếch: Trúc Mã Yêu Nghiệt Quá Phúc Hắc

Chương 426

Editor: Quỳnh Nguyễn

Liền một đường trầm mặc đi đến quãng đường còn lại, bạn cùng lớp lòng tràn đầy lo lắng nhìn Trình Chi Ngôn.

Dường như tâm tình chủ nhiệm lớp bọn họ cũng không có thay đổi tốt đẹp hơn một chút a...??

Ai nha... Nên làm cái gì bây giờ a...

Tiểu Thỏ thở dài một hơi, cô cùng Trình Chi Ngôn chiến tranh rốt cuộc khi nào thì mới có thể đến cuối a??

Cùng với thanh âm khúc quân hành của vận động viên, những cái lớp phía sau này cũng đi đến toàn bộ.

Cái khẩu hiệu lớp khác cơ bản đều cực kỳ bình thường, không có gì đặc biệt, cũng không có gì ngạc nhiên, thật là bọn họ cao nhất lớp một, một mở màn đã không giống người thường.

Chờ tất cả lớp đi đến ngang qua sân khấu, sau đó là đại biểu vận động viên phát biểu, đại biểu trọng tài phát biểu, chờ tất cả công tác chuẩn bị chấm dứt, hiệu trưởng hô một tiếng: "Đại hội thể dục thể thao lần thứ bảy mươi tám chính thức bắt đầu", học sinh môn trên sân thể dục liền tản ra.

Người chủ trì hội nghị trên phát thanh bắt đầu tuyên đọc hạng mục trận đấu tiến hành buổi sáng, con gái cao nhất thi chạy trăm mét, con trai cao nhất thi chạy trăm mét, con gái lớp mười một thi chạy trăm mét cùng một loạt chạy nhanh mỗi lớp cùng với nhảy cao sắp tiến hành trung tâm sân thể dục, trận đấu nhảy xa, môn đẩy tạ, ném lao.

Tiểu Thỏ nhớ rõ cô cùng Trình Thi Đồng thi chạy một nghìn năm trăm mét là buổi chiều mới có thể tiến hành, buổi sáng không chuyện gì, hai người liền cổ vũ cho bạn cùng lớp chính mình.

Ánh mắt Tiểu Thỏ vừa nhìn trận đấu bạn cùng lớp vừa không tập trung tìm kiếm bốn phía ở trên thao trường, chẳng qua là nháy mắt vậy mà đã không thấy tăm hơi bóng dáng Trình Chi Ngôn.

"Tiểu Thỏ!!" Trình Thi Đồng ở bên cạnh cổ vũ một hồi liền đưa tay vỗ vỗ bờ vai cô, hô cô một tiếng.

"Uh`m?" Tiểu Thỏ quay đầu lại, trong mắt nghi hoặc nhìn cô.

"Tớ cùng Cố Ninh Thư nhà tớ đi chỗ khác a, cậu ngoạn chơi một hồi đi!" Trình Thi Đồng cười tít mắt hướng tới Tiểu Thỏ khoát tay áo liền trốn.

"..."

Tiểu Thỏ có chút không biết nói gì nhìn bóng dáng cô ấy nhanh chóng chạy vội đi, bất đắc dĩ giật giật khóe miệng.

Trên bầu trời xanh thẳm ánh mặt trời có chút nóng.

Tiểu Thỏ ngẩng đầu nhìn thoáng qua ánh mặt trời chói mắt, dứt khoát xoay người hướng tới phương hướng phòng học đi tới.

Phơi nắng như vậy.... Vẫn là về lớp học nghỉ ngơi một chút là tốt.

Trong vườn trường, phần lớn học sinh đều đã tập trung ở sân thể dục, phòng học bên kia ngược lại có vẻ có chút quạnh quẽ.

Tiểu Thỏ đi tới đi lui, đột nhiên ở góc rẽ hành lang phía trước thấy được một bóng dáng quen thuộc.

Là anh nước chanh!!

Bóng dáng anh gầy cao ngất, đang dựa vào lan can hành lang, cúi đầu nhìn màn hình điện thoại di động trong tay, vẻ mặt như vậy... Phỏng chừng lại là nhìn cái tin tức gì đi...

Trong lòng Tiểu Thỏ hồi hộp một chút, đang nghĩ tới muốn đi qua hay không, nhân cơ hội này nói với anh mấy câu, lúc chuẩn bị xong liền nghe được một hồi tiếng giày cao gót lão "Tháp tháp tháp" truyền tới.

Từ bên kia hành lang vậy mà cô giáo Anh ngữ đi tới.

Tiểu Thỏ chần chờ một chút, cuối cùng không có tiến lên, cô xoay người trốn ở sau hành lang, chờ cô giáo Anh ngữ đi qua cô lại đi nói chuyện với Trình Chi Ngôn.

Nhưng mà tiếng bước chân "Tháp tháp tháp" Bỗng nhiên dừng lại, tiếp theo cô liền nghe được cô giáo Anh ngữ kinh hỉ hô một tiếng: "Thầy giáo Trình!"
Bình Luận (0)
Comment