Editor: Quỳnh Nguyễn
" Có khoa trương như thế sao?" Trình Chi Ngôn liếc mắt nhìn anh ta, nhíu mày kỳ quái nói: "Tôi tới trường học này đã gần một tháng, làm sao đều không có nhìn thấy anh?"
"Ha ha, đây không phải là vừa vặn nghỉ phép trở về kéo kéo áo màu sắc rực rỡ trên thân mình hướng tới Trình Chi Ngôn cười hắc hắc nói: "Cậu xem, tôi ngay cả quần áo cũng không kịp thay liền đi làm, còn không phải là vì sớm gặp mặt học đệ cậu một chút."
"..." Trình Chi Ngôn nháy mắt không nói gì.
Hai người vào thang máy, Trình Chi Ngôn tiện tay ấn cái nút lầu ba, Thân Tử Hạo không có nhúc nhích.
"Anh đi lầu mấy??" Trình Chi Ngôn thuận miệng hỏi.
"Tôi cũng lầu ba." Thân Tử Hạo cười hì hì hướng tới Trình Chi Ngôn nói.
"A......" Trình Chi Ngôn sau khi lên tiếng, liền không nói.
Lúc thang máy đi được tới lầu một, có giáo viên khác vào, bọn họ thấy Thân Tử Hạo, vẻ mặt trên mặt đều là ngớ ra một chút, sau đó hướng tới anh gật đầu nói: "Thân trợ lý, sớm."
"Sớm a." Thân Tử Hạo vẻ mặt cười hì hì chào hỏi bọn họ.
Ánh mắt những người khác dạo qua trên mặt Trình Chi Ngôn một vòng, sau đó vẻ mặt quái dị không nói lời nào.
Trình Chi Ngôn nhàn nhạt liếc bọn họ một cái, liền xem như cái gì cũng không phát hiện.
Thang máy đến lầu ba, Trình Chi Ngôn lập tức bước chân dài ra hướng tới văn phòng chính mình đi tới, Thân Tử Hạo cũng lắc lư lắc lư đi theo sau lưng anh hướng tới phương hướng văn phòng anh đi.
"Anh cũng ở tầng này?" Trình Chi Ngôn quay đầu nhìn anh ta một cái, kỳ quái nói.
"Ha ha." Thân Tử Hạo lại là hướng tới anh cười hắc hắc nói: " Chẳng lẽ cậu không biết sao, tôi với cậu là cùng một phòng làm việc a."
"..." Trình Chi Ngôn khẽ nhíu mày.
" Phòng làm việc của cậu kia, vốn là phòng Phó Hiệu Trưởng trường học chúng ta, nghe nói cậu đã đến rồi, đặc biệt dọn ra đưa cho cậu." Thân Tử Hạo cười hì hì hướng tới Trình Chi Ngôn giải thích nói: "Nhưng mà vì có thể tùy thời dốc lòng báo cáo động thái của cậu cho nhóm người dốc lòng cầu học học muội, tôi đã xin cùng hiệu trưởng, từ hôm nay trở đi tôi muốn cùng cậu phòng làm việc bên trong một phòng. Nhưng mà cậu yên tâm, chuyện cậu với bạn gái nhỏ tôi tuyệt đối sẽ không nói với giáo viên khác, dù sao... Sư đồ luyến sao... Đối với hình tượng trường học ảnh hưởng không tốt lắm."
" Tùy anh." Trình Chi Ngôn liếc mắt nhìn anh ta, xoay người vào văn phòng.
Trong văn phòng, đối diện bàn công tác của anh cũng một ngày vậy mà nháy mắt xuất hiện thêm một bàn công tác giống nhau như đúc, phía sau bàn công tác kia còn có một cái ngăn tủ rất lớn.
Trên bàn công tác có mô hình người máy, mô hình ô tô, mô hình tàu thuyền ngược lại chồng chất không ít, nhưng mà tài liệu không mấy cái, trên vị trí hướng tới cửa đặt một tấm bảng, phía trên dùng con dấu chữ in "Trợ lý Hiệu trưởng - - Thân Tử Hạo".
" Trợ lý Hiệu trưởng?" Trình Chi Ngôn có chút nghiền ngẫm đọc mấy chữ kia một lần, sau đó quay đầu lại vẻ mặt cười như không cười nhìn anh ta nói: "Học trưởng tuổi còn trẻ đã đến vị trí trợ lý hiệu trưởng, vì sao còn muốn chen chúc cùng phòng làm việc nho nhỏ này với tôi, theo lý mà nói, anh không phải nên là cùng phòng làm việc với hiệu trưởng sao??"
"Ai, đây nói ra đều là đau lòng a." Thân Tử Hạo đi đến trước bàn làm việc mình ngồi xuống, bắt chéo hai chân, tay sờ soạng mô hình ô tô ở trên bàn một lần, mới cười hì hì nói: "Đừng gọi Học Trưởng, không quen, gọi Tử Hạo là được."