Editor: Quỳnh Nguyễn
"Thầy giáo Trình! Vừa rồi trên môn tiếng Anh bạn học Bạch Tiểu Thỏ mới nói cô ấy thích thầy!!"
"Đúng, đúng! Bạch Tiểu Thỏ đúng lúc có thể mượn cơ hội này thổ lộ cùng thầy giáo Trình!!"
"Bạch Tiểu Thỏ, nói mau, nói mau!!"
Bạn cùng lớp lại bắt đầu ồn ào.
Khuôn mặt nhỏ nhắn phấn nộn trắng nõn của Tiểu Thỏ nháy mắt trở nên đỏ bừng.
Nhưng mà Trình Chi Ngôn vẻ mặt kinh ngạc nhìn Tiểu Thỏ, trong ánh mắt mang theo ý cười nói: "Vậy sao, thích thầy?"
"Vâng---"
Mọi người trăm miệng một lời trả lời.
"Vậy được rồi, cho em một cái cơ hội thổ lộ." Trình Chi Ngôn cười tít mắt đứng ở phía trước bục giảng nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn Tiểu Thỏ đỏ lên, thanh âm ôn nhu nói.
"A... A... A... A... - -!!!"
Một đám người nhất thời lại bắt đầu ồn ào.
" Liền nói câu vừa rồi thầy giáo Thân dạy em đi." Trình Chi Ngôn lại bổ sung một câu nói.
"..."
Tiểu Thỏ có chút quẫn bách nhìn bọn họ, cắn chặt răng đỏ mặt cúi đầu hướng tới Trình Chi Ngôn nói: "Every-day-I-miss-you, It-is-a-hard-time-for-me-to-miss-you-but-it-is-even-harder-not-to-do-so." ( chịu câu này :) -
Vừa dứt lời trong phòng học nháy mắt liền yên tĩnh trở lại.
Ánh mắt mọi người chuyển hướng Trình Chi Ngôn, chờ trả lời của anh.
Trình Chi Ngôn nhẹ gật gật đầu, cười lên tiếng: "A...."
Thanh âm của anh dừng một chút, lại nhíu mày tiếp tục nói: "Có thể phiên dịch một chút sao, Anh ngữ của thầy cũng không khá lắm, các em biết, thầy là dạy vật lý."
Trong phòng học trầm mặc chốc lát, nháy mắt bộc phát ra tiếng cười cùng tiếng ồn ào lớn hơn nữa.
Tiểu Thỏ nhịn không được dùng lực trừng mắt nhìn Trình Chi Ngôn một cái.
Anh dám nói Anh ngữ anh không tốt?
Trước kia người phụ đạo Anh ngữ cô rốt cuộc là ai!? Chẳng lẽ là quỷ sao??
" Mau phiên dịch a, mau phiên dịch a."
Lại bắt đầu có người thúc giục Tiểu Thỏ.
Trình Chi Ngôn vẫn duy trì vẻ mặt nhàn nhạt mỉm cười như cũ, đứng ở trên bục giảng nhìn Tiểu Thỏ.
"..." Tiểu Thỏ nghiến răng nghiến lợi hồi lâu, rốt cục kiên trì cúi đầu, thanh âm yếu ớt giống như muỗi kêu trầm thấp nói: "Mỗi một ngày tôi đều nhớ bạn, đối với tôi mà nói, thời gian nhớ bạn quá mức gian nan, nhưng mà không nhớ bạn càng khó chịu đựng."
"A... - -" Trình Chi Ngôn kéo dài thanh âm, vừa lòng cười cười nói: "Nói rất khá. Cám ơn, mời ngồi."
"..."
Vô sỉ!
Đê tiện!
Hạ lưu!
Tiểu Thỏ lại ở trong lòng dùng đủ loại loại phương thức nhiệt tình an ủi Trình Chi Ngôn một lần.
Vậy mà để cho cô trước mặt nhiều người như vậy thổ lộ cùng anh...
Trong lòng Tiểu Thỏ sớm đã lệ rơi thành sông.
"Thầy giáo Trình, vật lý có thể sử dụng thổ lộ sao??" Nhìn thấy Bạch Tiểu Thỏ thuận lợi ngồi xuống, lập tức lại có người không muốn làm người ngoài cuộc hướng tới Trình Chi Ngôn nói: "Dậy nhóm người chúng em một phen đi!"
Trình Chi Ngôn đứng ở trên bục giảng, hướng tới học sinh phía dưới mỉm cười gật đầu nói: "Đương nhiên có thể dùng vật lý tới thổ lộ."
"Thật vậy chăng, thổ lộ như thế nào, mau dạy nhóm người chúng em một chút." Nhóm học sinh nháy mắt tinh thần tỉnh táo.
Trình Thi Đồng quay đầu nhìn Tiểu Thỏ một cái, đưa tay vỗ vỗ bờ vai cô an ủi, ai.... Chú nhỏ thú vị a... Rõ là.... Làm cho người ta một lời khó nói hết a...
Trình Chi Ngôn xoay người, ngón tay thon dài trắng nõn cầm lấy một đoạn phấn viết, mây bay nước chảy viết xuống mấy bài công thức ở trên bảng đen.