Editor: Quỳnh Nguyễn
" Được!!" Người nữ sinh gật gật đầu.
"Một hai ba! Búa kéo vải!!"
Cùng với cô hô một tiếng, mọi người đều đưa bàn tay mình ra.
Tiểu Thỏ cúi đầu nhìn thoáng qua, tám người bên trong có ba người ra kéo, năm người ra vải, vậy mà không ai ra búa....
"Ha ha ha, năm người các cậu thua, các cậu tiếp tục" Ba người ra kéo kia lập tức cao hứng trở lại, cảm giác kia liền giống như chính mình đã thoát khỏi nguy hiểm.
Tiểu Thỏ nhìn mình ra vải, nhẹ nhàng mà thở dài một hơi, tiếp theo nhất định phải ra búa.
"Tới tới tới, năm người các cậu, búa kéo vải!!" Người nữ sinh vừa rồi hô khẩu hiệu kia lại hô một tiếng.
Năm người còn lại đồng thời đưa tay.
Tiểu Thỏ nhìn hai người búa, ba người vải, chỉ cảm thấy trước mắt mình đen thui, hận không thể ngất đi.
"Bạch Tiểu Thỏ, Trình Thi Đồng, hai cậu thua!!" Mấy nữ sinh bên cạnh kia nhất thời cao hứng trở lại, vội vàng túm hai cái cánh tay các cô hưng phấn nói: "Mau, hai người nhanh lên, người nào liền người đó đi thổ lộ."
Tiểu Thỏ ngẩng đầu nhìn Trình Thi Đồng đứng ở đối diện chính mình, nhất thời khuôn mặt nhỏ nhắn suy sụp xuống, xong rồi xong rồi, từ nhỏ đến lớn cô cùng Trình Thi Đồng chơi đoán số, cho tới bây giờ đều không có thắng qua....
"Ha ha Tiểu Thỏ đến đây đi!!" Trình Thi Đồng vẻ mặt cười xấu xa nhìn Tiểu Thỏ, vỗ vỗ bờ vai cô nói: "Xấu hổ a, xem ra nhất định là cậu đi thổ lộ cùng thầy giáo Trình rồi."
"..."
Tiểu Thỏ nhìn tươi cười trên mặt Trình Thi Đồng, trong lòng nhất thời sinh ra một loại cảm giác Gió hiu hiu nước sông Dịch lạnh ghê, tráng sĩ một đi không trở về.
"Đến đây đi, đến đây đi! Bạch Tiểu Thỏ, Trình Thi Đồng, hai người các cậu a!!" Sáu gười nữ sinh bên cạnh lập tức liền hưng phấn lên, dù sao các cô đều đã thoát khỏi nguy hiểm đi về phía thầy giáo Trình thổ lộ, chỉ cần nhìn người khác thổ lộ là được, đến lúc đó bị từ chối dù sao cũng không phải các cô.
"Tới, một hai ba, búa kéo vải!!" Có người hô khẩu hiệu thay các cô.
Tiểu Thỏ cùng Trình Thi Đồng đồng thời đưa tay.
Sau đó...
Tiểu Thỏ nhìn chính mình kéo, Trình Thi Đồng quả đấm (búa), nháy mắt liền suy sụp.
"Bạch Tiểu Thỏ!! Chúc mừng cậu, đạt được cơ hội hướng thầy giáo Trình thổ lộ một lần!!" Các nữ sinh kia nhìn Tiểu Thỏ ra kéo, một đám vui vẻ lên.
"Không được... Không tính!!" Tiểu Thỏ ngoan cường vùng vẫy nói: "Chuyện hướng thầy giáo Trình thổ lộ quan trọng như vậy làm sao có thể một ván quyết định thắng thua a, ít nhất cũng cần phải ba ván hai thắng a!!"
"Cái này..." Mấy nữ sinh liếc nhìn nhau không biết nên nói cái gì đó mới tốt.
Trái lại Trình Thi Đồng vẻ mặt cười tít mắt nhìn Tiểu Thỏ nói: "Không sao, ba ván thắng hai liền ba ván thắng hai, cho dù là năm ván thắng ba cậu cũng thua bởi tớ! Yên tâm đi!!"
"..."
Tiểu Thỏ nhìn tươi cười đáng đánh đòn kia của Trình Thi Đồng, yên lặng hướng về phía trời cầu nguyện lần này nhất định phải thắng!!
Nhưng mà...
Trời xanh hiển nhiên là cũng đi nghỉ ngơi cuối tuần, căn bản là không có nghe Tiểu Thỏ cầu nguyện.
Bởi vì...
Hai lần phía sau cũng là vẫn thua bởi Trình Thi Đồng như cũ.
"Ha ha..." Trình Thi Đồng đắc ý nhìn Tiểu Thỏ nói: "Như thế nào, ngoan ngoãn đi thổ lộ cùng thầy giáo Trình đi, hiện tại cho dù là nghĩ muốn đổi thành năm ván thắng ba cũng vô dụng, cậu đã thua liền ba ván rồi!!"
"Gào khóc oa!! Thổ lộ thổ lộ thổ lộ!!" Mấy nữ sinh khác nhất thời giống đánh máu gà, các cô vây quanh Tiểu Thỏ, cổ động cố lên đủ loại cho cô.