Editor: Quỳnh Nguyễn
Không đầy một lát điện thoại liền kết nối, bên trong truyền đến thanh âm Trình Chi Ngôn mang theo mỉm cười: "Uy, Tiểu Thỏ??"
"Anh nước chanh, anh ở đâu a??" Tiểu Thỏ vừa hướng tới cửa công viên trò chơi đi, vừa nhìn xung quanh.
"Anh cùng Thân Tử Hạo ở trong tiệm nước giải khát ngồi a, em muốn tới đây hay không??" Trình Chi Ngôn cúi đầu, thìa trong tay chọc đồ uống lạnh trong ly, cười hỏi.
" Được, bây giờ em liền qua." Tiểu Thỏ vội vàng gật đầu.
"Uh`m..." Thanh âm Trình Chi Ngôn trong điện thoại dừng một chút, sau đó mang theo mỉm cười tiếp tục nói: "Đến cầu hôn với anh sao??"
"..."
Mặt Tiểu Thỏ lập tức liền đỏ, bước chân của cô hơi hơi ngừng một chút, sau đó tiếp tục đi phía trước vừa đi vừa nói: "Nói bừa cái gì vậy?"
"Như thế nào??" Trình Chi Ngôn mỉm cười nhìn bóng dáng càng ngày càng gần bên ngoài tiệm nước giải khát kia nói: "Vừa rồi điện thoại nặc danh cái kia không phải em gọi sao? Không phải ở trong điện thoại em ồn ào phải gả cho anh sao??"
"Sao... Làm sao có thể là em!" Tiểu Thỏ vẻ mặt quẫn bách hướng tới bên kia điện thoại lắp bắp nói: "Anh anh anh...Anh nhất định nghe lầm, thành thật khai báo, vừa rồi người nào cầu hôn với anh hả??"
"A...... Không phải em à." Giọng điệu Trình Chi Ngôn lập tức trở nên cực kỳ tiếc hận, "Ai, kia thôi, có thể là cái tiểu Cẩu nào anh không biết gọi lộn số điện thoại đi."
"..."
Em gái anh, anh mới đúng tiểu Cẩu a!
Tiểu Thỏ cắn chặt răng, lại chỉ có thể khuôn mặt tươi cười tiếp tục nói: "Đúng vậy a, có thể là người khác gọi sai điện thoại thôi."
"Cái gì gọi sai điện thoại nha!!" Thân Tử Hạo đoạt lấy di động Trình Chi Ngôn, hướng tới bên kia điện thoại lớn tiếng hét lên: "Vừa rồi rõ ràng chính là thanh âm Tiểu Thỏ em!! Em nghĩ rằng nhóm người anh nghe không hiểu sao?? Ai, nằm máng, có phải em đã quên điện thoại Trình Chi Ngôn có chức năng ghi âm rồi hay không hả?? Tới tới tới, em tới đây, chúng ta mở ghi âm cho em nghe một lần!!"
"..."
Bước chân Tiểu Thỏ lập tức liền dừng lại.
Chức năng ghi âm??
Cái gì??
Vậy vừa rồi cô nói với Trình Chi Ngôn đều bị ghi lại rồi rồi hả?? Cái tình huống gì??
"Uy?? Uy uy?? Tiểu Thỏ, sao em không nói??" Thân Tử Hạo nói hồi lâu, phát hiện bên kia điện thoại vậy mà không có người trả lời anh, liền nhịn không được hướng tới bên kia điện thoại ồn ào vài câu.
" Được rồi, trả điện thoại cho tôi." Trình Chi Ngôn vẻ mặt bình tĩnh đoạt lại di động của mình từ trong tay Thân Tử Hạo trở về, sau đó hướng tới bên kia điện thoại thoải mái nhàn nhã nói: "Không có việc gì, không phải em đã nói không phải em gọi điện thoại tới, anh liền tin tưởng em, nhưng mà người vừa rồi gọi điện thoại kia, vừa mở miệng liền gọi thầy giáo Trình, cho nên nhất định là học sinh lớp học chúng ta, nếu không em tới đây, chúng ta cùng nghe ghi âm một lần, em có thể nghe ra là thanh âm người nữ sinh nào lớp chúng ta đi??"
"Em...Em..." Tiểu Thỏ đột nhiên cảm thấy chính mình có một loại cảm giác khóc không ra nước mắt.
" Đừng em em em, mau tới đây đi, anh đã nhìn thấy anh rồi." Trình Chi Ngôn lấy di động đi đến cửa tiệm nước giải khát, hướng tới Tiểu Thỏ đứng ở chỗ không xa vẫy vẫy tay nói: "Bên này."
Tiểu Thỏ ngẩng đầu, nhìn Trình Chi Ngôn mặc toàn thân quần áo thể thao màu đen, đứng thẳng người ở cửa tiệm nước giải khát, trên gương mặt trắng nõn kia đang lộ ra ý cười bỡn cợt, ánh mắt thẳng tắp nhìn cô.