Editor: Quỳnh Nguyễn
Anh nước chanh đột nhiên phát cái thần kinh gì a, đây không giống phong cách lạnh nhạt trước sau như một a.
Tiểu Thỏ vụng trộm liếc anh, mãi đến phát hiện khóe môi của anh chứa ý cười không nín được khi đó, mới hiểu được chính mình lại bị anh đùa giỡn rồi.
" Được rồi em ngồi ở chỗ này, anh đi gọi cơm, chờ anh một lát." Trình Chi Ngôn thừa dịp trước Tiểu Thỏ phát tác, rất nhanh lưu lại một câu nói, liền cầm phiếu ăn cơm chạy.
Tiểu Thỏ rầu rĩ ngồi xuống trước một cái bàn, trừng mắt nhìn bóng lưng Trình Chi Ngôn trong đám người, cảm giác chính mình sắp bị tức nội thương.
Bất quá chốc lát Trình Chi Ngôn liền bưng cơm đã đi tới, anh đặt trước mặt Tiểu Thỏ, mỉm cười ôn nhu nói: "Ăn đi, đều là em thích."
"Cảm ơn nước chanh..." Tiểu Thỏ còn chưa nói xong, một đạo thanh âm ôn nhuận dễ nghe liền vang lên sau lưng cô nói:
"Tiểu Thỏ?? Cậu ở chỗ này a, tớ có thể ngồi bên cạnh cậu không?"
Tiểu Thỏ theo thanh âm quay đầu nhìn thoáng qua, vậy mà thấy Tiếu Hàm đang cười tít mắt đứng sau lưng mình.
Sau đó, không đợi cô trả lời Tiếu Hàm liền đã bưng cơm tự động ngồi xuống bên cạnh cô.
Tiểu Thỏ vụng trộm quay đầu liếc biểu tình trên mặt Trình Chi Ngôn, a.... Giống như có phần rất không cao hứng...
"Anh, xin chào!!" Sau khi Tiếu Hàm để chén đĩa xuống, vô cùng lễ phép hô Trình Chi Ngôn một cái.
A...... Được rồi, biểu tình ở trên mặt anh nước chanh đã là vô cùng mất hứng rồi.
" Làm sao tôi không biết lúc nào lại nhiều thêm người em trai." Trình Chi Ngôn hơi hơi nheo đôi mắt trong suốt lại, nhìn Tiếu Hàm trước mắt, thanh âm trầm trầm nói.
"..."
Tiếu Hàm nhìn biểu tình trên mặt Trình Chi Ngôn hơi run sợ một phen, sau đó lại nghĩ đến bình thường Tiểu Thỏ lúc ở trường học là gọi thầy giáo Trình, vì thế liền mỉm cười hướng tới Trình Chi Ngôn hô một tiếng: "Thầy giáo Trình, xin chào."
"..." Sắc mặt Trình Chi Ngôn cứng ngắc nhìn cậu một cái, không nói chuyện.
Tiếu Hàm sau khi chào hỏi qua cùng anh quay đầu lại nhìn Tiểu Thỏ, thanh âm dễ nghe hỏi: "Bạch Tiểu Thỏ, sang năm cậu muốn thi trường nào?"
"Tớ?" Tiểu Thỏ nghe đến cái vấn đề Tiếu Hàm hỏi, hơi run sợ một phen, sau đó quay đầu nhìn thoáng qua Trình Chi Ngôn biểu tình không làm sao xinh đẹp, kiên trì nói: "Tớ muốn thi... Nam Đại, cậu thì sao?"
"Cậu thi trường học kia, tớ liền thi trường học kia." Tiếu Hàm ý cười đầy mặt nhìn Tiểu Thỏ, cực kỳ nghiêm túc nói: "Cậu đã quên chuyện vừa rồi tớ nói cùng cậu, tớ cực kỳ thích cậu, hi vọng cậu có thể làm bạn gái tớ sao?"
"..."
Tiểu Thỏ nhìn Tiếu Hàm mi thanh mục tú trước mắt, còn có Trình Chi Ngôn ngồi ở đối diện nhìn chằm chằm, trong lòng nhịn không được một vạn con thần thú lao nhanh mà qua.
Đại ca!! Van cầu ngươi rồi!!
Cậu muốn thông báo chọn cái thời gian không tốt a, nhất định phải chọn lúc Trình Chi Ngôn ở đây...
Cậu làm như vậy, thích hợp sao!! Thích hợp sao!!
" Bất quá tớ xem thành tích thi tháng lần này của cậu, muốn thi Nam Đại có lẽ còn muốn tiếp tục cố gắng một phen, tớ phát hiện môn toán học này cậu thi giống như không tốt, nếu như cậu nguyện ý mà nói, tớ có thể giúp cậu học bổ túc toán học một phen." Ánh mắt Tiếu Hàm nhìn Tiểu Thỏ, cực kỳ nghiêm túc cực kỳ nghiêm túc tiếp tục hướng tới Tiểu Thỏ nói.
"Không cần, bình thường đều là tôi bổ túc cho em ấy, cám ơn." Trình Chi Ngôn vẫn không nói gì đột nhiên thanh âm lành lạnh nói.