Editor: Quỳnh Nguyễn
"A..., được rồi, dù sao nhà hàng này mang thức ăn lên siêu cấp chậm." Trình Thi Đồng gật đầu nói: "Một hồi sẽ qua chính là cao điểm dùng cơm, chúng ta chọn trước, chậm rãi chờ chú."
"Uh`m!" Tiểu Thỏ gật gật đầu, ánh mắt ngừng lại trên người Cố Ninh Thư bên cạnh Trình Thi Đồng nói: ""Đúng rồi, Cố Ninh Thư, cậu định thi đại học nào a??"
"Tớ sao??"
Nghe được Tiểu Thỏ gọi mình, Cố Ninh Thư ngẩng đầu lên, hai mắt nhìn Tiểu Thỏ, nở nụ cười một phen, thấp giọng trả lời: "Có lẽ là thi trường học Bắc Kinh, sau này.... Ngộ nhỡ... Cũng dễ dàng một chút."
"..."
Tiểu Thỏ hơi hơi ngẩn ra, nháy mắt hiểu được trong giọng nói của cậu tạm dừng là chỉ gì gì đó.
Cậu là lo lắng ngộ nhỡ thân thể của chính mình lại xuất hiện cái tình huống gì, đến trường Bắc Kinh mà nói, cũng cách bệnh viện gần một chút sao??
Tiểu Thỏ nghe xong lời cậu, cảm thấy trong lòng mình có một chút cảm giác rầu rĩ, cô hướng tới Cố Ninh Thư cười cười, sau đó quay đầu nhìn về Trình Thi Đồng hỏi: "Vậy Đồng Đồng a, định thi cái trường học gì?"
"Tớ??Tớ hiển nhiên cũng cần phải thi Bắc Kinh a, như vậy tớ có thể đi theo cậu ấy, ha ha, cậu cũng đừng nghĩ chính mình một người vụng trộm đến bệnh viện rồi." Trình Thi Đồng hướng tới Tiểu Thỏ cười mỉm, ngữ khí nhẹ nhàng trả lời.
"Đi Bắc Kinh a..." Tiểu Thỏ nghe được trả lời của cô, mặc dù cảm thấy được ở trong dự liệu nhưng mà trong lòng vẫn lại là nhịn không được có chút mất mát.
Dù sao nhiều năm như vậy cô ấy vẫn cùng cô học, nếu có thể cùng đại học mà nói, không thể tốt hơn rồi.
Ai... Nhưng mà...
Tiểu Thỏ nhẹ nhàng thở dài một hơi.
" Đừng thở dài, dù sao nghỉ đông và nghỉ hè chúng ta vẫn là cùng nhau chơi đùa." Có lẽ Trình Thi Đồng biết ý nghĩ trong lòng Tiểu Thỏ, cô hướng tới Tiểu Thỏ cười cười, an ủi cô nói: "Chờ cậu thi được đại học Nam Kinh, chú nhỏ cũng đang nghiên cứu sinh ở Nam Đại, như vậy hai ngươi không phải có thể chung ngôi trường, lại không cần lo lắng là sư đồ luyến."
"Uh`m..." Tiểu Thỏ gật gật đầu, cánh môi hồng nhuận hơi hơi giật giật, nhưng mà cuối cùng cái gì đều không có nói.
"Thùng thùng thùng" cửa truyền đến một trận gõ tiếng gõ cửa.
Ngay sau đó người phục vụ liền bưng mâm đẩy cửa đi đến.
"Đây là ngài vừa mới chọn, trời sao đêm hè, sau cơn mưa trời quang, còn có màu cam ảo giác." Người phục vụ kia vừa cầm một ly đồ uống sặc sỡ đặt trên bàn cơm trước mặt bọn họ, vừa hướng tới bọn họ giới thiệu nói: "Mời từ từ hưởng thụ."
" Được, cám ơn!" Trình Thi Đồng gật gật đầu, người phục vụ kia liền mang theo mâm đi ra ngoài.
"Ai?? Đây là cái gì a, nhìn thật xinh đẹp a." Tiểu Thỏ trong mắt ngạc nhiên nhìn đồ uống trong ba cái cốc có chân dài trước mặt mình.
Một ly là màu xanh đậm, dưới đáy cái chén có một chút bọt khí màu trắng lấp lánh, nhìn giống như là ánh sáng trời sao đêm hè, xinh đẹp cực kỳ.
Còn có một ly là màu xanh da trời, một tầng mưa bụi Giang Nam mờ mịt nổi tại phía trên, đúng như bầu trời sau cơn mưa trời quang.
Một ly cuối cùng nhạc dạo, ở giữa pha trộn kem tươi màu đỏ, màu vàng, màu lam, màu tím, màu sắc sặc sỡ rất là mê người.
Ba chén đồ uống này nhìn thật sự giống tên chúng, mộng ảo lại mỹ lệ.
Tiểu Thỏ nhịn không được đưa tay cầm chén nhìn giống như là trời sao đêm hè đặt bên miệng nếm nếm.