Tiểu Thanh Mai Ngốc Nghếch: Trúc Mã Yêu Nghiệt Quá Phúc Hắc

Chương 62

“Giáo viên nói, hôm nay là ngày quốc tế phụ nữ 8-3! Là ngày lễ nữ sinh có thể nhận quà!”Tiểu Thỏ ôm túi sách của mình nhìn Trình Chi Ngôn lớn tiếng nói.

Ngày 8-3... Ngày Quốc tế Phụ Nữ....

Trình Chi Ngôn nhếch khóe miệng mình, nhìn người Tiểu Thỏ cao mới đến phần eo mình, không biết nói gì nói: "Em chắc là phụ nữ sao?"

" Phụ nữ chính là con gái nha!”Vẻ mặt Tiểu Thỏ “Em cái gì cũng biết”Tự hào nhìn Trình Chi Ngôn nói: “Dù sao con trai không thể có ngày lễ này được, anh nước chanh, anh mau nhìn, đây là Thần Thần tặng hoa nhỏ cho em, còn đây là máy bay giấy Đại Bảo tặng cho em..."

Tiểu Thỏ vừa thuộc như lòng bàn tay lấy quà tặng từ trong túi xách ra, vừa nhìn Trình Chi Ngôn giải thích nguồn gốc chúng nó.

Trình Chi Ngôn lẳng lặng đứng bên cạnh nhìn một hồi, đột nhiên đưa tay đè lại tay Tiểu Thỏ đang không ngừng lấy đồ vật từ trong túi xách ra, cúi người hỏi: "Lớp của em nam sinh thích em rất nhiều?"

"A..."

Tiểu Thỏ chớp chớp ánh mắt, nhìn Trình Chi Ngôn trước mắt, thoáng sửng sốt một chút, sau đó gật đầu: "Đúng, tất cả mọi người đều thích em!"

“Còn có rất nhiều nam sinh muốn kết hôn với em?"

“Ừ! Bọn họ nói thích một người chính là vì sau này cùng cô ấy kết hôn."

Tiểu Thỏ suy nghĩ một chút hết sức nghiêm túc trả lời.

"..."

Trình Chi Ngôn không nói gì, đều là một đám trẻ con, biết kết hôn là cái gì là.

“Nhưng mà anh nước chanh yên tâm, người trong lòng em là anh, sau này em chỉ kết hôn với một mình anh!” Hai tay Tiểu Thỏ buông lỏng túi sách, ngược lại ôm cánh tay Trình Chi Ngôn, cười hì hì nhìn anh tuyên thệ nói.

"...” Trình Chi Ngôn cúi đầu, đôi mắt cụp xuống nhìn chằm chằm cô một hồi lâu, sau đó lắc đầu, thở dài một hơi nói: “Em biết kết hôn là cái gì..."

“Kết hôn chính là ở cùng một chỗ, cùng ăn cơm, cùng chơi đùa, cùng đi ngủ."Giọng nói trong trẻo của Tiểu Thỏ trả lời.

“A... Chẳng lẽ bây giờ chúng ta không phải cùng ăn cơm, cùng chơi đùa, cùng đi ngủ sao?”Trình Chi Ngôn liếc cô một cái, thuận miệng hỏi ngược lại.

"Ách..."

Trong khoảng thời gian ngắn, Tiểu Thỏ lại bị anh hỏi ngây ngẩn cả người, sau một lúc lâu đều không nói nên lời, cuối cùng cô đưa tay gãi đầu mình, trong mắt nghi ngờ hỏi: “Vậy chẳng lẽ chúng ta đã kết hôn rồi hả?"

"..."

Trình Chi Ngôn đột nhiên có cảm giác có dũng khí hỏi ông trời một chút.

Tại sao anh cũng lại muốn ở trong này thảo luận vấn đề nghiêm túc này với Tiểu Thỏ?

“Thôi, em đã đói bụng chưa, anh đi chuẩn bị một chút cho em ăn."

Trình Chi Ngôn yên lặng hồi lâu, đưa tay tách hai tay Tiểu Thỏ đang kéo cánh tay mình ra, không nói gì hỏi.

“Ừ! Em muốn ăn bánh bao! Bánh nhân đậu!”Tiểu Thỏ vừa nhắc tới ăn, tinh thần so với ai khác đều phấn chấn hơn.

“Ở chỗ này đợi, anh đi hấp cho em.”Trình Chi Ngôn liếc mắt nhìn Tiểu Thỏ một cái, xoay người đi vào phòng bếp.

Nhưng mà chỉ một chút, một mâm bánh bao đậu bốc lên hơi nóng bưng đến chỗ trước mặt Tiểu Thỏ.

“Đây, ăn đi.”Trình Chi Ngôn ở ghế tựa bên cạnh cô ngồi xuống.

"Cảm ơn anh nước chanh!”Tiểu Thỏ không nói hai lời, đưa tay muốn cầm một cái bánh bao trong đó.

“Cẩn thận nóng.”Trình Chi Ngôn vội vàng ngăn lại tay cô, nhắc nhở cô nói.

“A...”Tiểu Thỏ thu hồi tay nhỏ của mình, trơ mắt nhìn bánh bao trước mặt mình bốc lên hơi nóng, lại không có biện pháp ăn vào.

“Giáo viên các em có nói ngày Quốc tế Phụ Nữ là làm cái gì không?"
Bình Luận (0)
Comment