Editor Quỳnh Nguyễn.
"Anh vừa mới lau khô người, thay quần áo mới, em đừng có làm cho anh ướt lại!" Trình Chi NGôn trừng mắt nhìn cô, trực tiếp lấy một cái khăn tắm lớn, quấn quanh người cô, sau đó ôm ngang người cô, đi ra ngoài.
Chỉ là, ôm cả người ướt nhẹp của TIểu Thỏ, Trình Chi Ngôn đưa mắt xung quanh phòng mình, hết nhìn lên giường lại nhìn ghế sô pha mấy lượt.
A......
Trên giường tương đối nguy hiểm, dễ dàng khiến người ta suy nghĩ viễn vông, tốt nhất vẫn là đưa lên ghế sô pha đi......
Trình CHi Ngôn suy nghĩ một chút, ôm TIểu Thỏ hướng về phía ghế sô pha đi tới.
Đem cô ngồi xuống, sau đó dùng khăn tắm đem lau khô người cô, Trình Chi Ngôn chần chờ hai giây, đi tới ngăn kéo lấy bộ quần áo ngủ của chính mình, động tác nhanh chóng cởi ra rồi mặc lại cho Tiểu Thỏ.
Đại khái là anh tốc độ của anh quá nhanh, Tiểu Thỏ vẫn chưa kịp phản ứng, quần áo trong ướt sũng trong nháy mắt toàn bộ biến mất, thay vào đó là bộ quần áo ngủ mềm mại vừa rộng vừa to.
Tiểu Thỏ có chút cảm giác buồn.
Một người đàn ông, vẫn là kiềm chế hơn mười năm không có ra tay đối với mình, đang đối mặt với thân hình ướt sũng đầu mê hoặc, vậy mà mặt không biến sắc, tim không loạn nhịp mà trực tiếp ôm cô đi ra, lại thay đồ cho cô mà mặt không có chút cảm xúc....
Đây không phải biểu hiện.......
Anh đối với mình..... Đã không có "hứng thú" hay sao......
Tiểu Thỏ suy đi nghĩ lại, đôi mắt trong vắt không tự chủ được bắt đầu lóe lên óng ánh nước mắt sắp ra.
Trình Chi Ngôn vừa quay đầu tìm máy sấy tóc dự định sấy khô tóc cô, liền thấy vẻ mặt sắp rưng rưng nước mắt của cô trên ghế sô pha, lôi lôi kéo kéo bộ quần áo ngủ mà anh mới thay tựa như có chút ghét nó, sau đó hướng về anh, âm thanh u oán nói:" Anh, anh không phải là anh hết yêu em rồi hả?"
"........"
Trình Chi Ngôn...... Không biết nói gì......
Cánh tay mảnh khảnh của Tiểu Thỏ tiếp tục lôi kéo áo ngủ của Trình CHi Ngôn, mãi đến khi cổ áo bị kéo mạnh quá, lộ ra bả vai, sau đó cô bắt chước cô gái trên phim truyền hình, tạo ra tư thế cực kì khiêu gợi, trầm giọng hướng về anh nói:" Anh thật sự...... Không muốn em hay sao?"
"......"
Trình Chi Ngôn siết chặt máy sấy tóc trong tay, hít vào một hơi thật dài, liều mạng kiềm chế cảm giác muốn giết người ngay lúc này, đi lên phía trước, điều chỉnh lại áo ngủ của cô đang mặc, sau đó nắm lấy cánh tay nhỏ bé của cô, lạnh nhạt nói:"NGồi im, anh giúp em sấy khô tóc."
Sau đó, không chờ Tiểu THỏ quay đầu lại, anh đã đem máy sấy tóc mở lên, vù vù hướng về cái đầu đang ướt nhẹp của Tiểu Thỏ thổi.
Lần này Tiểu Thỏ không còn cựa quậy, ngoan ngoãn chờ anh sấy khô mái tóc, lúc này mới xoay đầu lại.
Một bộ tóc đen dài, buông xuống phía sau cô, khuôn mặt sau khi tắm, hiện lên làn da trắng nõn, trơn bóng, cặp mắt trong suốt nhìn thẳng vào Trình CHi Ngôn, sau đó cô bay nhào về phía trước, trực tiếp vật Trình Chi Ngôn, cả hai ngã nhào xuống ghế sô pha.
"Em làm gì thế?" Trình Chi Ngôn trừng mắt nhìn TIểu Thỏ, lông mày hơi nhíu lại, hướng về cô hỏi.
"Làm chuyện em muốn làm!" Tiểu Thỏ hướng về Trình Chi Ngôn cười hì hí, không cho anh kịp trả lời, liền trực tiếp đưa tay chính mình tiến vào bên trong áo ngủ của anh.
Bàn tay mềm mại của cô, sờ loạn khắc lồng ngực chắc chắn của anh.
_____