Editor: Quỳnh Nguyễn
Tiểu Thỏ nhìn thoáng qua người xếp hàng chờ tính tiền ở quầy thu ngân, thè lưỡi, vội vàng chạy đến khu đồ uống, cầm hai chai đồ uống vận động liền trở lại xếp hàng tính tiền.
Ngay tại lúc cô chờ tính tiền chán đến chết đột nhiên một người đưa tay vỗ nhẹ nhẹ trên bờ vai cô một chút.
"Bạch Tiểu Thỏ." Một đạo thanh âm vang lên sau lưng cô.
Tiểu Thỏ quay đầu, liếc mắt một cái liền thấy Tiếu Hàm đứng sau lưng mình.
" Tiếu Hàm??" Tiểu Thỏ vẻ mặt kinh ngạc nhìn anh nói: "Thực khéo a, cậu cũng tới mua đồ sao??"
"Nhà tớ ở tiểu khu bên cạnh cái này, tớ xuống mua điểm tâm." Tiếu Hàm hướng tới Tiểu Thỏ nở nụ cười một phen, sau đó nhìn cô bộ dáng toàn thân đồ thể thao, kỳ quái nói: "Cậu là tới sân thể dục vận động sao??"
" Đúng a...Tớ... Tới chạy bộ sáng sớm..." Tiểu Thỏ nghĩ một chút chính mình mới vừa chạy ba vòng, nhất thời có chút chột dạ hướng tới anh nói.
"Chạy bộ sáng sớm?" Tiếu Hàm hơi run sợ một phen, lập tức cười nói: "Nhìn không ra, cậu nhiệt tình yêu thương vận động như vậy a, nhưng mà tớ nhớ rõ, thời điểm đại hội thể dục thể thao trường học cao nhất, cậu và Trình Thi Đồng cùng nhau tham gia chạy một ngàn năm trăm mét a, còn xếp hạng a."
"Cái này... Chuyện cũ không cần nhắc lại..." Tiểu Thỏ đưa tay lau mồ hôi trên trán, có chút xấu hổ hướng tới Tiếu Hàm cười cười.
Tiếu Hàm nhìn cô cười cười, sau đó thanh âm thanh nhuận hỏi: "Mỗi ngày cậu đều tới chạy bộ sao??"
Tiểu Thỏ gật gật đầu, vẻ mặt bất đắc dĩ hướng tới Tiếu Hàm nói: "Đúng... Phỏng chừng về sau mỗi ngày tớ đều tới chạy bộ."
"Vậy có rảnh mà nói, cùng nhau chạy đi." Tiếu Hàm trầm mặc một phen, cuối cùng nổi lên dũng khí hướng tới cô nói.
"A...Được, nhưng mà... Cái kia...Thầy giáo Trình cũng ở đó."
"Trình Chi Ngôn?"
"Uh`m."
"Anh cậu??"
"Cái này..." Tiểu Thỏ đưa tay lại lau mồ hôi trên trán một cái, mặc dù lần trước Trình Chi Ngôn nói chính mình là anh của cô...
Nhưng mà... Trên thực tế, hai người bọn họ căn bản là không phải anh em a...
"Vậy anh cậu sẽ để ý tớ và cậu cùng nhau chạy bộ sao??" Tiếu Hàm nhớ tới địch ý Trình Chi Ngôn với chính mình trước kia, chần chờ một phen, vẫn lại là mở miệng hướng tới Tiểu Thỏ hỏi.
" Cái này... Đại khái... Hẳn không để ý đi..."
Trong giọng nói Tiểu Thỏ có một tia không xác định.
"Thật tốt quá, vậy buổi sáng ngày mai chúng ta gặp ngay tại cửa sân thể dục, đúng rồi, cậu chạy bộ mấy giờ a?" Khuôn mặt thanh tú Tiếu Hàm nhất thời hiện ra một tia cao hứng.
"6 giờ rưỡi."
"OK. Sáng mai 6 giờ rưỡi gặp."
"Được..." Sau khi Tiểu Thỏ lên tiếng lại nói một hồi cùng Tiếu Hàm, liền đến phiên cô xếp hàng giao tiền rồi.
Mua xong, lại nói lời từ biệt cùng Tiếu Hàm, trong tay Tiểu Thỏ ôm hai chai đồ uống vận động kia, hướng tới sân thể dục chạy tới.
Ánh mặt trời sáng sớm ở trên bầu trời xanh thẳm phát ra ánh sáng rực rỡ chói mắt.
Trong không khí ngày mùa hè nổi lơ lửng vị kem cùng dưa hấu, thời tiết như vậy, nhiệt độ như vậy, Tiểu Thỏ đột nhiên cảm thấy, giống như lần đầu tiên cô thấy Trình Chi Ngôn.
Cô chậm rãi từ từ đi trở về sân điền kinh, nhìn màu đỏ trên đường chạy thoáng hiện bóng dáng màu trắng.
Mười lăm năm trước, lần đầu tiên cô nhìn thấy anh, anh cũng mặc toàn thân áo sơmi màu trắng, da thịt đôi má trắng nõn thanh tú giống như ngọc gốm sứ.