Editor Quỳnh Nguyễn.
"Đoán trúng có thưởng không?" Trình Chi NGôn đưa tay lôi Tiểu Thỏ từ trên ghế đứng dậy, làm cho cô ngồi trên đùi chính mình.
"Đoán trúng có thể có thưởng một người yêu, có được không?" Tiểu Thỏ hấp háy mắt nghịch ngợm nhìn anh.
"Không đoán, vẫn có thể có mà." Trình CHi Ngôn khẽ mỉm cười, cúi đầu nhìn đôi môi hồng hào của cô, sau đó nhẹ nhàng đặt một nụ hôn lên đó, sau đó hỏi tiếp:"Chuyện đi chơi thương lượng với mẹ sao rồi?"
"Ừ." Tiểu Thỏ gật gù, trên gương mặt trắng nõn sau khi nhớ lại chuyện này, bất chợt hiện lên một tia ửng đỏ.
"Mẹ em đồng ý??"
"Đúng là đồng ý, có điều......" Tiểu Thỏ chần chờ một lúc, sau đó lấy trong túi của mình cái hộp đồ kế sinh mà mẹ cô vừa đưa, nhét vào trong tay Trình Chi Ngôn nói:" Mẹ bảo đưa cho anh đừng có quên dùng......"
Trình Chi Ngôn cúi xuống nhìn, sau đó nhìn cô đầy nghi hoặc, sau đó lại kéo kéo môi, âm thanh nhàn nhã nói:"A...... Mẹ vợ đại nhân thật sự lo nhiều rồi..... Có điều......"
Tiếng nói của anh dừng một chút, sau đó kéo ngăn kéo trong bàn học, lôi ra một cái hộp nhỏ giống như hộp mà mẹ Tiểu Thỏ đưa, chỉ là nhãn hiệu có chút khác nhau mà nói:"Mẹ anh cũng đưa cho anh cái này....."
.........
Trong lúc nhất thời, cả Tiểu Thỏ lẫn Trình Chi Ngôn chỉ im lặng nhìn nhau, không biết nói gì.
Mãi một lúc sau, âm thanh đầy ẩn ý của Trình Chi Ngôn hướng về Tiểu Thỏ nói:"Xem ra, phải cố gắng một chút, để dùng hết chỗ này rồi......"
"Vì sao lại phải dùng hết chỗ này??" Tiểu Thỏ theo bản năng mà dịch ra xa khỏi Trình Chi Ngôn, "Rõ ràng chất lượng không được đảm bảo tốt!! Anh không thể mỗi ngày như vậy, về già rồi....anh anh anh....quá sức mà chết!"
"......." Trình Chi Ngôn nheo đôi mắt lại, đang chuẩn bị mở miệng hướng về phía Tiểu Thỏ nói chuyện, bất chợt chuông điện thoại Tiểu Thỏ vang lên.
"Chờ chút, em nghe điện thoại trước!" Tiểu Thỏ vội vàng từ trên đùi Trình Chi Ngôn nhảy xuống, cầm điện thoại chạy ra ngoài.
Trình CHi Ngôn không nhịn được nhìn bóng dáng của Tiểu Thỏ, cười cợt, sau đó tiếp tục nghiên cứu hành trình hướng dẫn.
Tiểu Thỏ cầm điện thoại chạy ra ban công, liếc nhìn màn hình điện thoại hiện lên Trình Thi Đồng, liền nhận.
"Nghe đây Đồng Đồng!"
"Tiểu Thỏ!" bên kia điện thoại vang lên âm thanh vui sướng của Trình Thi Đồng:"Tớ biết kết quả, chúc mừng cậu thi đậu Nam Đại!"
"Ha ha ha ha, cùng vui cùng vui, chúc mừng cậu thi đại Bắc Đại!" Tiểu Thỏ nhất thời vui vẻ lên, hướng về bên kia điện thoại khiêm tốn nói.
"Như thế nào, chú của tớ có cho cậu liên hoan một bữa?" Trình Thi Đồng nở nụ cười hồi lâu, sau đó mới hướng về Tiểu Thỏ hỏi.
"Có, chúng ta quyết định cùng nhau đi chân trời góc biển chơi, cậu cùng Cố Ninh Thư có muốn đi cùng hay không?" Tiểu Thỏ vội vàng gật đầu hướng về Trình Thi Đồng hỏi.
"Cố Ninh Thư......" Trình Thi ĐỒng chần chờ một chút, sau đó hướng về về người bên cạnh nói chuyện một lát, Tiểu Thỏ nghe được âm thanh bên kia điện thoại của cô hưng phần nói:"Được được, tớ cũng Cố Ninh Thư sẽ đi cùng."
"Khà khà, tốt quá rồi, vậy để tớ nói với anh giúp các cậu đặt vé máy bay cùng khách sạn, chúng ta cùng nhau đi chơi, đến lúc đó có thể tắm nắng trên bãi cát rồi!" Tiểu Thỏ liên tục gật đầu, lại cùng Trình Thi Đồng thảo luận một lúc về việc chuẩn bị quần áo mang đi, sau đó liền cúp máy.
Trở về trong phòng, cô đem chuyện Trình Thi Đồng cùng Cố Ninh Thư sẽ cùng hai người đi du lịch nói, Trình Chi Ngôn trầm ngâm chốc lát, liền gật đầu đồng ý.
________