Editor: Quỳnh Nguyễn
Bên kia, Trình Thi Đồng đi theo Cố Ninh Thư mới vừa vừa đi vào phòng, nhìn thấy bồn tắm lớn hình tròn kia, hai mắt nháy mắt liền phát sáng.
Loại phương tiện này, cô thật sự là quá thích rồi!!
Trình Thi Đồng nhìn thoáng qua bồn tắm lớn kia lại nhìn thoáng qua Cố Ninh Thư đi ở trước mặt mình, trong đầu đã tự động hiện ra một bộ 《 mỹ nhân ra tắm đồ 》 tới.
Tựa hồ là cảm giác được ánh mắt Trình Thi Đồng, Cố Ninh Thư quay đầu, liếc tươi cười bí hiểm trên mặt Trình Thi Đồng kia.
"Đồng Đồng??" Cố Ninh Thư có chút bất đắc dĩ nhìn cô, lên tiếng hô cô một câu.
"Uh`m??" Trình Thi Đồng nháy mắt phục hồi tinh thần lại, ngẩng đầu nhìn anh.
Ánh mắt Cố Ninh Thư như có như không liếc trên bồn tắm bên cạnh Trình Thi Đồng một phen, một gương mặt tuấn tú nhịn không được hiện lên một tia nhợt nhạt đỏ ửng nói: " Cậu còn đứng ở nơi đó làm gì??"
"Uh`m... Tớ nhìn xem cái bồn tắm lớn này, nó rất xinh đẹp." Trình Thi Đồng cực kỳ tự nhiên trả lời.
Nhưng mà đỏ ửng trên mặt Cố Ninh Thư kia càng ngày càng rõ ràng.
"Tiểu Cố, chờ sau này chúng ta kết hôn, trong phòng ngủ cũng bày một cái bồn tắm lớn có được hay không?? Như vậy tớ là có thể mỗi lúc trời tối nhìn cậu mỹ nhân ra tắm, ha ha hắc..." Trình Thi Đồng đi đến bên cạnh Cố Ninh Thư, vươn hai tay ra ôm cánh tay của anh, vẻ mặt hư hỏng cười nói.
"..."
Cố Ninh Thư kéo kéo khóe môi, hướng tới Trình Thi Đồng thấp giọng nói: "Cậu thích liền tốt."
"Uh`m." Trình Thi Đồng gật gật đầu, mắt thấy Cố Ninh Thư đem hành lý đều đã cất kỹ, hướng tới anh vẫy vẫy tay nói: "Mau tới đây."
Cố Ninh Thư có chút nghi hoặc hướng tới Trình Thi Đồng đi tới, mới vừa đi đến bên cạnh cô liền bị cô bắt được cánh tay, sau đó hướng tới anh làm tư thế chớ có lên tiếng, túm anh đi tới trên ban công.
Một bên ban công ngoài trời khác, Trình Chi Ngôn chính đang cúi đầu hôn Tiểu Thỏ trên ghế nằm.
Cánh tay anh thon dài hữu lực vòng ở vòng eo mảnh khảnh của cô, để cho cô dán chính mình, mà tay nhỏ mảnh khảnh của cô vòng ở cổ Trình Chi Ngôn, ngẩng đầu lên, cố hết sức nghênh hợp cái hôn này.
"..."
Cố Ninh Thư nhìn cảnh tượng trước mắt, có chút xấu hổ quay đầu lại, Trình Thi Đồng bên cạnh anh đang trừng lớn đôi mắt chuyên chú nhìn hai người kia.
Cố Ninh Thư đưa tay kéo kéo vạt áo Trình Thi Đồng, dùng hình dáng của miệng khi phát âm không tiếng động hướng tới cô nói:
Như vậy không tốt lắm đâu??
Trình Thi Đồng hướng tới anh trát trát nhãn tình, không tiếng động nói:
Không có quan hệ! Lại nhìn một hồi!!
"..."
Cố Ninh Thư không nói gì.
Mắt thấy Trình Thi Đồng nhìn chằm chằm hai người kia đang nhập thần, anh một tay lấy bế Trình Thi Đồng lên, ở trước khi cô mở miệng hô liền đã cúi đầu hôn cánh môi phấn nộn cô, sau đó yên lặng trở về trong phòng.
Vào phòng, cánh môi của anh mới rời khỏi môi Trình Thi Đồng, mắt thấy ánh mắt cô có chút kinh ngạc, xoay người đem cửa thủy tinh sát đất đóng, sau đó có chút bất đắc dĩ nhìn cô nói: "Em nhìn bọn họ chằm chằm làm gì."
"Nhìn xem thôi... Lại không trái pháp luật..." Trình Thi Đồng bĩu môi, mắt thấy chính mình còn đang ở trong ngực Cố Ninh Thư, một đôi mắt đen tuyền xoay xoay, hướng tới Cố Ninh Thư nói: "Để em xuống."
"Uh`m..." Cố Ninh Thư ôm cô, đi đến chiếc giường lớn mềm mại kia đang chuẩn bị thật cẩn thận đặt cô đến trên giường, Trình Thi Đồng trở tay, lấy khí thế sét đánh không kịp bưng tai dùng lực túm cả người anh một phen.
Hai người bọn họ cùng ngã ở trên nệm mềm mại.