Tiểu Thư Độc! Tiểu Thư Bá Đạo! Được Chồng Thô Kệch Cưng Chiều Tận Trời

Chương 114

"Hơn nữa, thỏa thuận đoạn tuyệt quan hệ này ông cũng ký tên và điểm chỉ m.á.u rồi, sao bây giờ lại muốn phủ nhận?

À, tôi hiểu rồi, có phải vì thấy tôi đã trở thành anh hùng nhân dân, thấy Bắc Cương nhà tôi là anh hùng, nên không nỡ từ bỏ cái vinh dự này phải không?"

"Nói bậy!" Mạnh Hoài Thanh bị chọc trúng tâm sự, tức giận đến nỗi thốt ra lời thô tục.

Lần này thăng chức thất bại, không ai nói cho ông ta biết nguyên nhân, nhưng ông ta đoán chắc có liên quan đến việc Mạnh Tịch đăng báo đoạn tuyệt quan hệ.

Tần Phượng cũng góp giọng bên cạnh, nói Mạnh Tịch vô ơn bạc nghĩa.

Mạnh Tịch cười lạnh một tiếng, nói: "Vô ơn bạc nghĩa? Sau những gì các người đã làm với tôi, còn mong tôi phải biết ơn sao?

Các người thích gây sự phải không? Vậy thì tôi sẽ chiều theo, từ nay ngày nào tôi cũng đến cửa nhà họ Mạnh để cãi nhau với các người, xem các người còn mặt mũi hay không!"

Mạnh Hoài Thanh và Tần Phượng nói, Mạnh Tịch đã vô tình thì đừng trách nhà họ bạc nghĩa, sau này Mạnh Tịch có c.h.ế.t ngoài đường họ cũng không thèm nhìn lấy một cái.

Mạnh Tịch nói đó chính là điều cô mong muốn.

Sau khi gây náo loạn một trận ở nhà họ Mạnh, Mạnh Tịch mới rời khỏi nơi làm mình cảm thấy ngột ngạt này.

Cô tin sau chuyện này, nhà họ Mạnh hẳn sẽ biết điều hơn, không dám dễ dàng đến gây rắc rối cho mình nữa.

Dù sao, bọn họ cũng cần phải nghĩ đến danh dự và thể diện của bản thân.

Cố Bắc Cương và Mạnh Tịch cùng bước ra cổng nhà họ Mạnh, Mạnh Dao bất ngờ chạy theo ra.

Cô ta nhìn Cố Bắc Cương với đôi mắt đẫm lệ, khẽ gọi: "Anh Bắc Cương..."

Nghe tiếng gọi, Cố Bắc Cương dừng bước, quay đầu lạnh lùng nhìn cô ta.

Ánh mắt anh đầy vẻ ghê tởm và khó chịu, lạnh lùng đáp: "Đừng gọi bừa, chúng ta không thân!"

Nói xong, anh quay người tiếp tục bước đi cùng Mạnh Tịch, không thèm để ý đến Mạnh Dao nữa.

Trên đường, Mạnh Tịch tò mò hỏi chuyện Cố Bắc Cương: "Này, Cố Bắc Cương, anh có quan hệ gì với Mạnh Dao à? Em thấy ánh mắt cô ta nhìn anh kỳ lạ lắm, giống như có nỗi oán hận khó nói?" Mạnh Tịch chớp đôi mắt to, tò mò nhìn Cố Bắc Cương.

"Đừng nói bậy! Quan hệ gì chứ?" Cố Bắc Cương bực bội liếc Mạnh Tịch.

Cô gái này, gần đây càng ngày càng thân thiết với anh, nói chuyện cũng càng ngày càng không kiêng nể gì.

Tuy nhiên, về chuyện của Mạnh Dao, Cố Bắc Cương cũng không giấu giếm Mạnh Tịch.

Anh thở dài, từ tốn nói: "Thực ra, anh và Mạnh Dao là bạn học cấp ba, cô ta luôn có tình ý với anh, nhưng bọn anh chưa bao giờ ở bên nhau. Sau đó anh đi bộ đội, cô ta đột nhiên không nói một lời đã chạy đến biên cương tìm anh..."

Cố Bắc Cương kể rất nhiều.

Hóa ra khi Mạnh Dao đi tìm Cố Bắc Cương, cô ta gặp anh ở khu chợ, lúc đó Cố Bắc Cương đang làm nhiệm vụ chìm trong đám buôn ma túy.

Sau khi Mạnh Dao xuất hiện và nhận ra Cố Bắc Cương, nói chuyện với anh, đã làm lộ thân phận của anh, dẫn đến việc Cố Bắc Cương bị thương tàn phế cả hai chân.

Từ lúc Cố Bắc Cương tàn phế, Mạnh Dao không còn xuất hiện bên cạnh anh nữa.

Hina

Đến lần tiếp theo anh gặp lại Mạnh Dao là vào ngày anh và Mạnh Tịch kết hôn.

Mãi đến ngày cưới anh mới biết, Mạnh Dao đã trở thành em vợ của mình.

Trong lễ cưới, Mạnh Dao còn tìm đến Cố Bắc Cương, nói mình có lỗi với anh, đã hại anh.

Nhưng cô ta đã tìm cách gả chị gái cho anh làm vợ, cũng coi như đã làm được một việc cho anh.

Lúc đó, Cố Bắc Cương thật sự bị sự vô tâm tàn nhẫn của Mạnh Dao và nhà họ Mạnh làm phẫn nộ!

Anh vốn nghĩ con người dù có lạnh lùng vô tình đến đâu cũng không đến nỗi vô lương tâm như bọn họ.

Nhưng Mạnh Dao và nhà họ Mạnh đã dùng hành động thực tế để làm mới nhận thức của anh về mặt xấu xa của bản tính con người.

Bình Luận (0)
Comment