Chương 51: Thời khắc hung hiểm
Trong chớp mắt điện quang thạch hỏa*, cảnh tượng trước mắt ầm ầm vỡ vụn, cái gì mà móng vuốt của tang thi, cái gì mà lồng ngực, toàn bộ đều biến mất.
Bỗng nhiên Tố Nhã nhảy lùi về phía sau, tinh thần võng tầng tầng dày đặc cứ như một cuộn len mà quấn vòng vào nhau, vây quanh lấy cô, cho dù là như vậy trán của cô vẫn cứ rịn ra không ít mồ hôi lạnh.
Quá nguy hiểm, vừa rồi quả thực là quá hung hiểm a!
Bất quá điều này cũng đã có thể giải thích thông suốt một chuyện, vì sao ở đây lại phát sinh ra biến cố lớn, đồng thời gặp phải nhiều tang thi như vậy.
Thì ra, ngoại trừ có một con tang thi cấp 4 trấn thủ ở bên trong, bên ngoài vẫn còn có một con tang thi hệ tinh thần ít nhất cũng đã đến cấp 3 rồi.
Trước đây căn bản là không hề nghe nói về con tang thi này, nếu không Đường Văn Triết cũng sẽ không ngốc đến mức ngay cả loại chuyện muốn mạng này cũng không tra ra được, Tố Nhã cho rằng, có thể là con này tang thi vừa vặn đi ra ngoài tản bộ, sau đó mới xui xẻo mà bị bọn họ bắt gặp.
Đờ phắc, có cần phải bôi cụ như thế hay không a!
Hay có lẽ là nên nói, ông trời quá đố kị với bản lĩnh nghịch thiên của Trịnh Tuyết Như, nhưng lại không tìm Trịnh Tuyết Như để gây phiền phức được, liền quyết định cho các tiểu đệ của nàng chút giáo huấn?
Về phương diện lãnh đạo tiểu đệ thì tang thi hệ tinh thần có một bản lĩnh cực kỳ độc đáo, những con tang thi hệ khác là lợi dụng uy áp để chỉ huy áp bách tang thi cấp thấp, còn mấy con tang thi hệ tinh thần hoàn toàn có thể trực tiếp phóng ra sóng điện não để khống chế, có thể chỉ huy quân đội, có thể chế tạo bẩy rập, tốc độ vừa nhanh lại dễ khống chế, chính chúng đã mang đến phiền phức lớn nhất cho nhân loại.
Nếu như sắp thứ tự toàn bộ năng lực của đám tang thi, như vậy thứ tang thi mà nhân loại không hy vọng đụng phải nhất chính là tang thi hệ tinh thần đó!
Gặp gỡ hàng này, thật sự là… Thật sự là, quá xui xẻo!
Trong tương lai mọi người đều cảm thấy như vậy, huống chi là Tố Nhã của hiện tại, có một điểm tốt duy nhất chính là rất khó tìm được biến dị hệ tinh thần, nhân loại là vậy, mà tang thi cũng là như vậy.
Nhưng một con tang thi hệ tinh thần rất khó kiếm được kia, cư nhiên, vào lúc mạt thế vừa mới kéo đến sớm như thế đã bị bọn họ đụng phải, Tố Nhã đơn giản là nước mắt chảy dài.
Con mọe nó chớ làm sao mà chịu cho nổi đây, đây là cái kiểu vận khí tồi tệ gì thế lày!
Mới chỉ ngẩn người, buông lỏng phòng ngự ra một chút liền mang đến cơ hội cho đối phương tạo ra ảo giác cho cô, thiếu chút nữa đã khiến ý thức của Tố Nhã bay tán loạn.
Mặc dù mình cũng là hệ tinh thần, thế nhưng chống lại hàng này là hoàn toàn không có một chút phần thắng a...
Mà bọn Tào Văn Hoan, căn bản là còn chưa có phát giác ra sự tồn tại của vị tang thi huynh này đi!
"A Hoan, Trần Nguyên, hai người nhanh đi gọi viện binh, Hạo Lâm, anh mau vào tìm Tuyết tỷ" Tố Nhã cấp bách nói.
"Cái gì?" Nhất thời Trịnh Hạo Lâm không kịp phản ứng, rõ ràng bọn họ đã sắp thắng rồi, còn kêu cái gì mà viện binh, cái gì mà đại tỷ chứ?
Sắc mặt của Trần Nguyên cũng trầm xuống, trực giác của hắn luôn rất chuẩn, tràng diện bị tang thi vây quanh khi nãy thật sự là rất quỷ dị, quỷ dị đến mức khiến hắn không thể không suy nghĩ nhiều, giống như là đã rơi vào tròng do tang thi tạo ra vậy.
Thế nhưng, tang thi cũng sẽ biết sắp đặt bẫy rập? Tang thi có trí tuệ sao?
Đờ mờ, sao mà thế giới này càng ngày càng kinh khủng vậy chứ, có còn muốn để cho người khác sống hay không đây!
"Ở đây không thích hợp!" Tố Nhã cảnh giác nhìn khắp bốn phía, mặc dù đã bị thanh lý sạch sẽ, trên mặt đất cũng là một mảnh hỗn tạp máu me đầm đìa, thế nhưng cô lại cảm giác được một ít địa phương không quá hài hòa.
Tào Văn Hoan không có hỏi nhiều nữa, thật nhanh đã đưa ra quyết định: "Chúng ta cùng nhau lui ra ngoài trước đi."
"Không, nhất định phải có người lưu lại." Tố Nhã cắn răng, "Nơi này có một con tang thi hệ tinh thần! Nó sẽ không dễ dàng buông tha cho chúng ta như vậy đâu."
Trịnh Hạo Lâm vừa nghe liền thấy hỏng mất, vội vã chạy trở về bên người Tố Nhã, có một con BOSS tang thi ẩn nấp ở một nơi bí mật gần đây chuẩn bị tùy thời xuất kích, hơn nữa còn là hệ tinh thần, nhất định Tiểu Diệp sẽ là đối tượng dễ bị công kích nhất a.
"Khẳng định là em đi không được."
Ánh mắt Tố Nhã tối sầm lại, vào thời điểm tang thi công kích, nó sẽ ưu tiên lựa chọn công kích người có thuộc tính giống mình trước.
Tựa như bọn họ sẽ đánh chết tang thi rồi lấy tinh thạch vậy, tang thi cũng sẽ đánh chết dị năng giả cướp đoạt tinh thạch trong não họ, đừng nói chi đến một hệ quý hiếm như tinh thần, con tang thi này không thể nào buông tha cho được.
"Dựa theo lời em mới nói, A Hoan và Hạo Lâm đi tìm Tuyết tỷ, Trần Nguyên đại ca anh nhanh chóng dọn sạch tang thi, em sẽ… Tận lực giữ chân nó."
Tố Nhã nói rất ung dung, chỉ cần con tang thi này nguyện ý, gần như có thể bóp chết cậu như bóp chết một con kiến, thế nhưng cô cũng có chút tư tâm, chỉ cần người ngoài tránh đi, cô liền có thể trốn vào trong không gian nghỉ ngơi một đoạn thời gian.
Nửa giờ, cô cũng không tin, nửa giờ còn chưa đủ để bọn Tào Văn Hoan tìm được Trịnh Tuyết Như đâu!
"Không! Anh sẽ ở lại, chỉ có một mình Tiểu Diệp thực sự là quá nguy hiểm." Trịnh Hạo Lâm mang theo vẻ mặt trịnh trọng nói, "Tào Văn Hoan, anh nhanh đi tìm Tuyết tỷ, Trần Nguyên nhanh chạy về kiếm viện binh."
Tào Văn Hoan cắn răng một cái, bây giờ không phải là thời điểm để tranh luận, bọn họ nán lại càng lâu, mức độ nguy hiểm càng cao, làm không tốt đến cuối cùng ai cũng không đi được.
Rất nhanh, thân ảnh của Tào Văn Hoan và Trần Nguyên liền biến mất, Tố Nhã thở phào nhẹ nhõm, xem ra mục tiêu đích thật của con kia tang thi tiểu BOSS kia chính là mình rồi.
Thế nhưng Trịnh Hạo Lâm cư nhiên cũng lưu lại bồi cô, cô có nên cảm thấy may mắn vì bản thân đã tìm được một người anh em tốt hay không nha? Hay là cô nên oán hận, nhóc con này chỉ biết đến phá hỏng chuyện của cô a! Hầy.
____
*
Điện quang thạch hỏa (Ánh sáng của tia chớp cùng lửa từ đá đánh lửa): hình dung sự vật thoáng xuất hiện trong nháy mắt sau đó liền biến mất
Đôi lời: Trời đất bao la, chỉ có độc giả nhà ta là tốt nhất nhưng ưu điểm thì ít, khuyết điểm thì nhiều, chẳng hạn như....thôi, cái ngươi tự hiểu a