Tiểu Thư Phế Vật Thật Yêu Nghiệt

Chương 216

Edit: rinnina

Mạc gia sắp có đại nạn?

Lời nói của Độc Cô Thiên Diệp khiến người kinh ngạc, sau đó phẫn nộ.

"Nói hươu nói vượn!" Một vị trưởng lão quát lớn với Độc Cô Thiên Diệp, "Ngươi là thân phận gì, cư nhiên ở nơi này hồ ngôn loạn ngữ!"

"Ta chỉ là nói sự thật cho các ngươi mà thôi, các ngươi tức giận như vậy làm gì?" Độc Cô Thiên Diệp nhìn gương mặt phẫn nộ kia, hỏi.

" Mạc gia chúng ta thân là gia tộc hạng nhất, sao có thể có đại nạn ? Ngươi chỉ là muốn lấy chuyện này hấp dẫn chú ý mọi người, để chúng ta đồng ý cho các ngươi hồi tộc mà thôi! Người không gian thấp các ngươi có cái gì làm không được !" Một trưởng lão khác nói.

Độc Cô Thiên Diệp giận mà cười, đây là vũ nhục mọi người ở không gian thấp sao!

Hơn nữa chuyện không thể như vậy bọn họ cũng có thể liên hệ với nhau, nàng nhìn hai người nói chuyện kia, hỏi: "Ta muốn biết, vị trưởng lão này là sao lại liên hệ hai chuyện này với nhau ? Ta chỉ là nhìn trúng các ngươi cũng họ Mạc mới nói cho các ngươi một chút tin tức thôi, nếu các ngươi không tin, cứ xem như ta chưa tới qua!"

Độc Cô Thiên Diệp nói xong thì chuẩn bị rời khỏi, một giọng nói gọi nàng lại."Độc Cô tiểu thư không ngại nói nói, vì sao Mạc gia ta sẽ có đại nạn?"

Độc Cô Thiên Diệp quay người lại, nhìn thấy một lão giả ngồi ngay dưới Mạc Kính Xuyên đang hiền lành nhìn nàng. Những người khác thấy ông nói chuyện, đại sảnh tranh cãi ầm ĩ lập tức an tĩnh lại, có thể thấy được địa vị của người này ở Mạc gia không thấp, trưởng lão gia tộc tôn kính ông hơn cả Mạc Kính Xuyên.

Nói chuyện là đại trưởng lão Mạc gia, cũng là đại bá Mạc Kính Xuyên. Ông cũng không thích quản lý chuyện gia tộc, sau khi vị trí gia chủ truyền cho Mạc Kính Xuyên, mọi người đều bảo ông đến làm đại trưởng lão, tuy ông miễn cưỡng đồng ý, nhưng là cơ hồ không lên tiếng trên trưởng lão hội. Khi ông gọi Độc Cô Thiên Diệp lại, trong lòng mọi người rất kinh ngạc.

Mạc Kính Xuyên cũng thật không ngờ Độc Cô Thiên Diệp nói đi là đi, nhìn thấy đại trưởng lão gọi nàng lại, nói: "Ngươi nói là về chuyện gì trước đã."

Độc Cô Thiên Diệp muốn đi chỉ là tức giận nhất thời mà thôi, nhưng ngẫm lại chuyện này không thể không nói cho bọn họ, mở miệng nói: "Phong gia tính trong khoảng thời gian diễn ra trận đấu này đánh bất ngờ 211 phân gia Mạc gia."

"Nói bậy..." Người lúc trước mở miệng mắng Độc Cô Thiên Diệp lại muốn nói chuyện, bị một ánh mắt của đại trưởng lão ngăn lại. Đại trưởng lão nhìn Độc Cô Thiên Diệp, hỏi: "Ngươi biết chuyện này thế nào ?"

"Ngô Ba nói cho ta biết !" Độc Cô Thiên Diệp trả lời.

"Vớ vẩn!" Những trưởng lão khác càng thêm không tin lời nói Độc Cô Thiên Diệp, bọn họ đều biết Ngô Ba, điện chủ thần điện đông đại lục, năm trước bắt đầu đi tây đại lục, sao có thể nói cho nàng chuyện này? Chớ quên Phong gia và thần điện hạ lệnh truy sát với các nàng! Hơn nữa lệnh truy sát kia đến bây giờ còn chưa huỷ bỏ!

Ngay cả đại trưởng lão cũng hơi không tin, hỏi: "Ngươi có thể kể lại không? Phong gia muốn diệt Mạc gia chúng ta, sao ngươi có thể từ chỗ thần điện biết được tin tức này? Còn là chính mồm Ngô Ba nói cho ngươi? Không phải chúng ta không tin ngươi, nhưng chuyện này..."

Độc Cô Thiên Diệp cũng hiểu nghi hoặc trong lòng mọi người, giải thích: "Kế hoạch Phong gia tiêu diệt Mạc gia lần này là kế hoạch thứ nhất của bọn họ, muốn trong khoảng thời gian này, thừa dịp tinh anh đều ở đây, diệt toàn bộ phân gia Mạc gia. Nhưng vì nhân thủ không đủ, nên bọn họ thương nghị xong với thần điện, đến lúc đó sẽ phái người thần điện xen lẫn trong đội ngũ Phong gia."

"Vậy vì sao Ngô Ba nói cho ngươi chuyện này?" Mạc Kính Xuyên hỏi, "Còn có, vì sao đêm qua ngươi không nói cho ta chuyện này?"

"Trận đấu hôm nay hắn mới nói cho ta. Về phần vì sao hắn nói với ta..." Độc Cô Thiên Diệp dừng một chút, nói: "Các ngươi có từng biết chuyện Bách Lý Tà gia nhập thần điện?"

"Biết." Sau khigia nhập Bách Lý Tà thần điện không lâu, tin tức này truyền ra nơi nơi, mọi người đều tiếc hận không có lấy như vậy một người đến gia tộc của mình.

"Vậy là tốt rồi." Độc Cô Thiên Diệp nói xong, lấy mặt nạ từ nhẫn không gian ra mang vào, lại mang huyễn giới vào, không đến 1 phút Bách Lý Tà xuất hiện trước mặt mọi người.

"Loảng xoảng lang!"

Không ít người làm rơi chén trong tay, Mạc Kính Xuyên lại kích động đứng lên, nói: "Ngươi, ngươi là Bách Lý Tà? !"

Sau khi Mạc Thu Phong tiến vào vẫn không nói gì, nhìn thấy Độc Cô Thiên Diệp đổi thành Bách Lý Tà, chạy đến trước mặt nàng đi vòng vo vài vòng, không thể tin được nói: "Thật là ngươi ! Ha ha, lúc ấy ta nghĩ chắc chắn ngươi sẽ đi xem trận đấu, còn cố ý chạy đi tìm ngươi. Không tìm được ngươi ta còn mất mát một trận! Không nghĩ tới ngươi ở ngay trên đài!"

Độc Cô Thiên Diệp cười cười với Mạc Thu Phong, sau đó nhìn đại trưởng lão, nói: "Chiều hôm nay Ngô Ba nói cho ta kế hoạch của Phong gia, bảo ta luyện chế một ít độc dược cho bọn họ, đến lúc đó giao cho Phong gia. Sau khi bọn họ có độc dược sẽ toàn diện khởi động kế hoạch thứ nhất!"

Bởi vì lần trước nàng đưa cho Ngô Ba đan dược kia, Ngô Ba hỏi nàng có thể luyện chế độc dược không, nàng thừa nhận, cho nên lần này vì tiết kiệm sức chiến đấu, Phong gia và thần điện nghĩ ra kế hoạch dụng độc.

"Ngươi nói ngươi là Bách Lý Tà thì là Bách Lý Tà ? Có lẽ ngươi cũng là kẻ giả mạo!" Có người nghi ngờ.

Độc Cô Thiên Diệp đã mặc kệ người kia, còn chưa mở miệng nói chuyện, chợt nghe thấy bên ngoài truyền đến giọng nói của Bạch Vô Thường: "Ai nói sư điệt ta là giả hóa ?"

Vừa dứt lời, Hắc Bạch Vô Thường từ bên ngoài đi vào, Bạch Vô Thường có vẻ rất tức giận, sắc mặt Hắc Vô Thường cũng khó coi.

Độc Cô Thiên Diệp nhìn thấy Hắc Bạch Vô Thường, hỏi: "Sư bá, sao các ngươi đến đây?"

"Không phải buổi chiều con nói con muốn tới nói cho bọn hắn chuyện này, chúng ta nghĩ Mạc gia có những người bảo thủ sẽ không tin lời người khác, cho nên lại đây chứng kiến cho con." Bạch Vô Thường nói.

"Không nghĩ tới thật sự như chúng ta dự liệu." Hắc Vô Thường nói.

Buổi chiều nàng nói với Ngô Ba xong, Độc Cô Thiên Diệp lại nói cho Hắc Bạch Vô Thường chuyện này, không nghĩ tới bọn họ sẽ vì nàng đặc biệt đi một chuyến. Nhìn thấy biểu tình cảm động của Độc Cô Thiên Diệp, hai người bọn họ đánh chết cũng không thừa nhận là vì muốn xem náo nhiệt mới đến !

Nghe thấy Hắc Bạch Vô Thường kẻ xướng người hoạ , người vừa mở miệng nghi ngờ rất ngượng ngùng.

"Nếu hai vị hội trưởng chứng thật thân phận Độc Cô tiểu thư, vậy cũng thuyết minh tin tức này là thật." Đại trưởng lão đứng dậy đi đến trước mặt bọn họ, hành lễ với Độc Cô Thiên Diệp, nói: "Vừa nãy có nhiều mạo phạm đại sư, mong đại sư thứ lỗi."

Độc Cô Thiên Diệp vội vàng ngăn cản ông hành lễ, nói: "Trưởng lão hành lễ với Thiên Diệp, Thiên Diệp không đảm đương nổi."

"Nếu tin tức này là thật , chúng ta phải nhanh chóng nghĩ đối sách mới được." Một trưởng lão nói.

"Thiên Diệp à, dù sao tin tức của con cũng đưa, vừa nãy bọn họ cũng không tin con, chúng ta cũng không cần phải ở lại chỗ này. Đi, cùng sư bá về Công hội Luyện đan sư đi." Bạch Vô Thường nói, lôi kéo Độc Cô Thiên Diệp muốn rời khỏi.

"Bạch hội trưởng đừng giận." Đại trưởng lão cười nói.

Bạch Vô Thường nhìn khuôn mặt tươi cười của đại trưởng lão, buông tay Độc Cô Thiên Diệp ra, hừ hừ hai tiếng, nói: "Nhìn phân thượng Hạc thúc, hừ hừ, ta sẽ không so đo."

Đại trưởng lão nở nụ cười, nói: "Đa tạ Bạch hội trưởng cho lão hủ này mặt mũi." Sau đó nói với Độc Cô Thiên Diệp, "Độc Cô tiểu thư, còn mong ngươi cùng thương lượng đối sách với chúng ta."

Độc Cô Thiên Diệp cười nói: "Có thể ! Nhưng ta cũng không phải người Mạc gia các ngươi, dù sao chúng ta cũng không lên gia phả các ngươi. Nghĩ đối sách giúp ngoại nhân ta phải thu phí, nhưng nhìn các ngươi cũng là người họ Mạc, như vậy đi, ta ưu đãi cho các ngươi chỉ lấy bát chiết."

Bọn họ muốn nàng cùng thương lượng, trong đó chắc chắn không thể thiếu nàng xuất lực. Đương nhiên nàng phải hung hăng chém bọn họ một chút, bằng không khó tiêu lửa giận trong lòng!

"Các ngươi không phải hồi tộc sao? Sao còn nói là ngoại nhân chứ!" Mạc Thu Phong nói.

"Chúng ta có thể hồi tộc không, bây giờ còn chưa thể khẳng định. Dù sao trận đấu này vừa mới bắt đầu. Cho dù chúng ta về đến, đó cũng chuyện chúng ta ước định. Không có vấn đề gì với bây giờ. Nếu giờ ta không phải người gia tộc các ngươi, cho nên tự nhiên phải thu phí." Độc Cô Thiên Diệp nói.

Ý tứ là mặc kệ đến lúc đó bọn họ có thể hồi tộc không, giờ nàng còn không phải người Mạc gia, vậy nhất định phải thu phí!

"Ha ha, vậy xin hỏi Độc Cô tiểu thư, bát chiết của ngươi là bao nhiêu?" Đại trưởng lão hỏi.

"Không nhiều lắm, giá gốc một trăm ngàn tử tinh tệ, bát chiết, thì phải là tám trăm vạn." Độc Cô Thiên Diệp nói.

"Người đâu, lấy tám trăm vạn tử tinh tệ lại đây." Đại trưởng lão nói với người bên ngoài, sau đó nói với Độc Cô Thiên Diệp và Hắc Bạch Vô Thường: "Mời ngồi."

Lúc này Độc Cô Thiên Diệp và Hắc Bạch Vô Thường mới tìm vị trí ngồi xuống.

Các trưởng lão Mạc gia không nghĩ tới Độc Cô Thiên Diệp thật sự là Bách Lý Tà, luyện đan tông sư kia, nếu sớm biết, sao có thể làm cho bọn họ tham gia trận đấu lấy thứ tự gì! Bây giờ thì hya rồi, vừa nãy còn chọc nàng tức giận, giờ muốn cho bọn họ trở về, còn phải xem người ta có muốn không!

Trưởng lão vừa nãy nhục mạ nàng nhìn thấy ánh mắt thầm oán của mọi người, mặt sắp đụng vào ly trà.

Bởi vì chuyện này có vẻ trọng đại, đối sách này cũng không phải nhất thời có thể nghĩ ra được, bọn họ luôn luôn trong thương lượng đại sảnh đến bình minh hôm sau cũng không ra kết quả gì. Vì không để Phong gia hoài nghi, trừ Mạc Kính Xuyên và đại trưởng lão, những trưởng lão khác đi đến sân đấu, làm bộ như không có việc gì xem trận đấu hôm đó. Chờ sau khi trận đấu kết thúc mới trở lại phòng nghị sự tiếp tục thương nghị.

Lúc này trong phòng nghị sự chỉ có ba người Mạc Kính Xuyên, đại trưởng lão và Độc Cô Thiên Diệp, Hắc Bạch Vô Thường đối với chuyện này nói không am hiểu, bảo bọn họ thương nghị ra kết quả cần gì nói cho bọn hắn một tiếng rồi về Công hội Luyện đan sư.

"Gia chủ, đại trưởng lão, có nghĩ ra đối sách chưa?"

"Phương pháp ra có mấy cái, nhưng đều lo lắng không đến tất cả điều kiện." Mạc Kính Xuyên nói.

"Đây, đây phải làm thế nào mới tốt!" Nghe thấy một ngày cũng không nghĩ ra biện pháp, các trưởng lão không khỏi hơi lo lắng.

"Thật ra, không nhất định phải quấy rầy kế hoạch của bọn họ, chúng ta cũng có thể tương kế tựu kế !" Sau khi khác trưởng lão trở về vẫn không mở miệng, một người ở một bên tự hỏi Độc Cô Thiên Diệp đột nhiên ra tiếng nói.

"Tương kế tựu kế?" Đại trưởng lão nhấm nuốt lời nói Độc Cô Thiên Diệp, đột nhiên ánh mắt sáng ngời, nói: "Ý của ngươi là..."

Độc Cô Thiên Diệp nhìn dáng vẻ của hắn thì biết hắn hiểu được mình nói gì, gật gật đầu, nói: "Hôm nay chúng ta thương lượng đảo loạn kế hoạch bọn họ thế nào, vượt qua nguy cơ lần này, nhưng gia tộc nhiều lắm, thành thị nhiều lắm, cho nên đến bây giờ chúng ta cũng không nghĩ ra biện pháp. Nhưng là chúng ta đổi một tđiểm, lần này cũng coi như là một cơ hội của chúng ta."

"Cơ hội? Cái gì cơ hội?" Có người vẫn là không quá hiểu được Độc Cô Thiên Diệp ý tứ.

"Bắt Phong gia." Độc Cô Thiên Diệp vân đạm phong khinh phun ra bốn chữ, lại lơ đãng gian quyết định hủy diệt một gia tộc.

Các trưởng lão đều bị ý tưởng Độc Cô Thiên Diệp dọa đến. Bọn họ vẫn xem nàng là một cô nương, không nghĩ tới nàng lại có thể nói ra ý nghĩ như vậy.

"Muốn giải quyết một cái gia tộc hạng hai cũng không phải một chuyện đơn giản." Mạc Kính Xuyên cau mày nói.

"Thật ra ta cảm thấy ý tưởng của Thiên Diệp không sai, dù sao chúng ta cũng tính chậm rãi nuốt Phong gia, chậm rãi tằm ăn và một ngụm nuốt trôi cũng như nhau." Đại trưởng lão nói, "Ngươi có kế hoạch gì sao?"

Độc Cô Thiên Diệp gật gật đầu, nói: "Giờ ta chỉ có một ý tưởng đại khái. Hôm nay ta luôn luôn nghĩ, không phải Phong gia tính thừa dịp phân gia không có người, đi diệt phân gia chúng ta sao? Chúng ta cũng có thể thừa dịp bọn họ điều toàn bộ nhân lực đi diệt phân gia bọn họ. Chỉ cần chúng ta có thể rời đi trước không cho bọn họ phát hiện là được. Chờ khi bọn họ nhận được tin tức trở về lại tiến hành phục kích những người còn lại. Cụ thể không nghĩ ra, nếu cảm thấy có thể làm, lại nghĩ chi tiết."

Độc Cô Thiên Diệp nói xong, đại sảnh nhất thời an tĩnh lại, đều tự hỏi đề nghị này có thể không.

"Nhưng, đại bộ phận người của chúng ta ở đây thi đấu, đối phó những người của Phong gia, sợ là tinh lực không đủ. Đến lúc đó nói không chừng sẽ bị đối phương giết ngược." Có người nói ra cái nhìn của mình.

"Chúng ta có thể áp dụng biện pháp khác đối phó bọn họ, không nhất định phải quang minh chính đại đánh nhau a! Phương pháp có rất nhiều ."

"Sao chúng ta có thể làm loại hành vi đạo chích này." Có người phản bác.

Độc Cô Thiên Diệp liếc mắt nhìn người nọ một cái, nói: "Bọn họ đã tính đánh lén các ngươi, các ngươi còn khi hắn ra một quyền còn muốn nghĩ này quân tử không quân tử hả? Kết quả còn không là giết người sao!"

Đại trưởng lão nghe thấy lời nói của Độc Cô Thiên Diệp thì cười ha hả, nói: "Quả thực, dù sao kết quả cũng giống nhau. Vậy ngươi có biện pháp gì ?"

"Các ngươi đã quên lúc trước lúc ấy ta và bọn ngoại công diệt Phong gia thành Ngô Lai thế nào?" Độc Cô Thiên Diệp hỏi.

Mạc Thu Phong vừa nghe câu này, vui vẻ, kích động nói: "Có phải ngươi muốn dùng tiểu hắc cầu kia không? Ha ha ha, cái kia chơi hay lắm, ta thích, ta muốn đi!"

Vẻ mặt Độc Cô Thiên Diệp hắc tuyến. Đây không phải lấy đến đùa có được không? !

"Cái kia gọi bom, không phải tiểu hắc cầu. Thứ này có thể dùng để đối phó gia tộc bọn họ." Độc Cô Thiên Diệp nói, "Những lúc phục kích khác, các ngươi có thể dụng độc."

"Dụng độc?"

"Đúng vậy. Không phải Ngô Ba để ta luyện chế độc dược cho Phong gia sao? Bọn họ tính đối phó các ngươi như vậy, tự nhiên các ngươi cũng có thể đối phó bọn họ như vậy. Thuận tiện cùng thu thập thần điện." Độc Cô Thiên Diệp nói.

"Vậy hai loại này ngươi có thể cung cấp cho chúng ta không?" Mạc Kính Xuyên hỏi.

"Có thể chứ, bát chiết là được." Độc Cô Thiên Diệp cười tủm tỉm nói.

Ách —— cái này cũng phải thu phí ? !

Nhìn thấy mặt Độc Cô Thiên Diệp cười đến rất vô lương, bọn họ thật là không nói gì !

"Được, tiền trao cháo múc!" Mạc Kính Xuyên cắn răng nói. Tin tưởng lần này nàng đã quyết định chém đau bọn họ. Nghĩ vậy trong lòng hắn rối rắm một trận, nếu ngay từ đầu cho các nàng hồi tộc, sao còn cần ra số tiền này! Cũng may tiền Mạc gia cũng không thiếu. Hắn điều chỉnh tâm trạng, nói với các trưởng lão: "Nếu quyết định làm như vậy, chúng ta sẽ thương lượng chi tiết. Lần này..."

Sau đó Độc Cô Thiên Diệp không lại nói gì, nàng không biết thực lực chỉnh tề của Mạc gia, cho nên im lặng nghe là được, khi có nghi vấn gì lại nói ra. Mặc dù là có đại phương hướng, bọn họ vẫn phỉa thảo luận đến hừng đông ngày hôm sau mới xác định phương án bước đầu.

Độc Cô Thiên Diệp về viện Mạc Thu Phong chuẩn bị cho bọn họ, bọn Mạc Chấn Đình đều đi thi đấu. Nàng trở lại phòng mình, lắc mình vào Luyện Yêu Hồ, luyện chế tất cả bom và độc dược, giải dược ra. Sau đó lại luyện chế một ít độc dược độc tính có vẻ mạnh. Độc dược luyện chế trước cho Phong gia, giải dược cho Mạc gia, dù sao phải giả vờ giả vịt mới được. Độc dược luyện chế sau là cho Mạc gia đối phó Phong gia và thần điện !

Sau khi luyện chế xong nàng ra khỏi Luyện Yêu Hồ, phát hiện bọn Mạc Chấn Đình đều đã quay lại. Nàng nói chuyện của Phong gia cho bọn Mạc Chấn Đình họ, cũng nói cho bọn họ kế hoạch thương nghị.

Sau khi bọn Mạc Chấn Đình biết được kế hoạch Phong gia và Mạc gia, biết nàng chắc chắn muốn tham dự vào, dặn nàng nhất định phải cẩn thận. Có người thậm chí muốn đi cùng nàng, nàng vừa xem biểu tình trên mặt bọn họ là biết!

"Tỷ, chừng nào thì tỷ rời khỏi?" Mạc Phong hỏi.

"Qua hai ngày, ta nói với Ngô Ba cần thời gian vài ngày. Ngày mai đi xem trận đấu các ngươi." Độc Cô Thiên Diệp nói.

"Chắc chắn chúng ta sẽ không làm tỷ thất vọng ." Mạc Phong cười nói.

Nghỉ ngơi thật tốt một đêm, ngày hôm sau nàng đi theo bọn Mạc Chấn Đình đến sân đấu. Trận đấu hôm nay kịch liệt hơn hai ngày trước một chút, bởi vì hôm nay có mấy người nổi bật phân gia dự thi, thực lực cao hơn trước.

Độc Cô Thiên Diệp nhìn trận đấu bọn họ, cảm thán nói: "Quả nhiên Mạc gia không hổ là gia tộc hạng nhất, thực lực này không thể khinh thường!"

Tử hà ngồi ở bên người nàng, nói: "Nó có thể trở thành gia tộc hạng nhất, tất nhiên là có nội tình của nó, cho nên kế hoạch sau này, nàng có thể buông tay cho bọn họ đi làm."

"Ta biết, ta chỉ là đi xem, thuận tiện đánh đánh nước tương." Độc Cô Thiên Diệp trả lời nói. Đột nhiên phát hiện ánh mắt mọi người tụ tập trên người mình, khó hiểu hỏi: "Sao vậy?"

Lúc này một nữ tử trên đài nhìn nàng, nói: "Hôm nay ta muốn chọn đối thủ là nàng!"

Lần này Độc Cô Thiên Diệp hiểu được, trong lúc vô ý mình thành đối thủ đối phương khiêu chiến.

"Này, Thu Lâm tiểu thư, đối thủ của ngươi là số 212 Mạc Tử Khanh, nàng không phải..." Trọng tài muốn nàng ta buông tha cho ý tưởng này, nhưng là Mạc Thu Lâm lại cố ý nhìn Độc Cô Thiên Diệp, nói: "Đối thủ hôm nay của ta, là nàng!"

Mạc Thu Lâm, thiên tài phân gia Mạc gia, linh sư song hệ hệ hỏa và hệ thổ, không đến sáu mươi tuổi đã thăng cấp thần vương, rất được bổn gia yêu thích. Nhưng trời sanh tính ngạo mạn, không để tất cả mọi người vào mắt. Độc Cô Thiên Diệp hồi tưởng nói tin tức mình biết, lại không biết vì sao nàng lựa chọn đấu với mình.

"Ngươi, " Mạc Thu Lâm lấy tay chỉ vào Độc Cô Thiên Diệp, nói, "Có dám ứng chiến cùng ta không? Nếu không dám, một nhà các ngươi vẫn là chạy về đại lục Huyền Nguyệt đi, đừng ở trong này mất mặt xấu hổ!"

Lời nói Mạc Thu Lâm làm cho không ít người thay đổi sắc mặt. Các trưởng lão sợ nàng thật sự làm bọn Độc Cô Thiên Diệp tức giận không muốn về bổn gia đến, như vậy bọn họ nhất định sẽ hối hận mà chết.

"Mạc Thu Lâm này, trước kia cũng không thấy nàng không đúng mực như vậy!" Mạc Kính Xuyên mắng thầm.

Bọn Mạc Chấn Đình đều bị lời nói Mạc Thu Lâm làm tức giận, Mạc Tử Khanh muốn đi lên, lại bị Độc Cô Thiên Diệp giữ lại, nói: "Ta đến." Sau đó nàng chậm rãi đi tới giữa sân.

Vẻ mặt Mạc Thu Lâm ghen tị nhìn Độc Cô Thiên Diệp, nghĩ nàng là dùng gương mặt dụ dỗ này quyến rũ Mạc Thu Phong qua! Hai ngày trước Mạc Thu Phong cười với Độc Cô Thiên Diệp, nàng là lần đầu tiên thấy Mạc Thu Phong cười vui vẻ như vậy!

Độc Cô Thiên Diệp nhìn thấy ghen tị và oán hận trong mắt Mạc Thu Lâm, không biết sao mình lại chọc tới vị kiều nhỏ tỷ này. Nhưng nàng bọn ngoại công như vậy, không thể không nói, nàng làm mình tức giận!

Trọng tài thấy Độc Cô Thiên Diệp tự mình đi lên, đành phải đồng ý cho hai người đấu. Sau khi nói quy tắc trận đấu cho các nàng thì nói câu "Bắt đầu" lập tức lui trở lại bên sân.

Mạc Thu Lâm nhìn thấy Độc Cô Thiên Diệp, tự giới thiệu trước trận đấu đều tỉnh lược, bay thẳng đến nàng phát động tiến công. Hỏa vũ đầy trời như bay qua Độc Cô Thiên Diệp, tâm trưởng lão Mạc gia đều treo lên. Bọn họ là biết Độc Cô Thiên Diệp là Bách Lý Tà, nghĩ thời gian của nàng đều dung trên mặt luyện đan rồi, cấp bậc linh lực này chắc chắn không cao, lo lắng nàng sẽ bị Mạc Thu Lâm làm bị thương.

Bọn Mạc Chấn Đình nhìn thấy này nhưng không lo lắng, một Mạc Thu Lâm nho nhỏ căn bản không đủ cho bọn họ xem vào trong mắt.

Độc Cô Thiên Diệp nhìn trúng hỏa vũ này, hai tay ngưng ra linh lực, một bức tường nước xông ra, dập tắt toàn bộ hỏa vũ của Mạc Thu Lâm! Hơn nữa toàn bộ hắt đến trên người Mạc Thu Lâm, làm cho nàng lập tức giống vớt từ trong nước lên.

Mọi người thấy Độc Cô Thiên Diệp phản công thì hơi kinh ngạc. Hỏa vũ Thần vương sơ cấp nàng dập tắt ngay lập tức, vậy cấp bậc của nàng còn cao hơn Mạc Thu Lâm!

Mạc Thu Lâm bị ẩm ướt , váy gắt gao dán trên người nàng ta, lộ rõ thân thể của. Độc Cô Thiên Diệp nhìn nàng ta, cười nói: "Ngượng ngùng quá Thu Lâm tiểu thư, vừa nãy trợt tay, linh lực không cẩn thận, kết quả... Ngươi vẫn là nhanh chóng hong khô quần áo có vẻ tốt."

Lúc này Mạc Thu Lâm mới phát hiện bộ dáng mình lúc này mê người cỡ nào, nhanh chóng dùng linh lực hong khô quần áo. Độc Cô Thiên Diệp nhìn nàng, cũng không vội tiến công. Chờ nàng xong mới nói: "Thu Lâm tiểu thư, tiếp tục đi chứ ?"

Mạc Thu Lâm cảm thấy mình như bị Độc Cô Thiên Diệp tát một cái, rõ ràng mình khiêu chiến nàng, nhưng mới hiệp thứ nhất mình đã bị biến thành thảm như vậy! Nghĩ vậy, trong lòng nàng ta càng oán hận Độc Cô Thiên Diệp.

Nếu Độc Cô Thiên Diệp biết ý tưởng của nàng ta nhất định sẽ bị tức giận đến hộc máu, rõ ràng là nàng ta đến trêu chọc mình trước được không? Chẳng lẽ mình đi lên thì phải ngoan ngoãn cho nàng đánh? !

Mạc Thu Lâm lại ngưng tụ linh lực, vừa nãy nàng quá coi thường Độc Cô Thiên Diệp, lần này nàng ta nhất định phải cho Độc Cô Thiên Diệp thấy sự lợi hại của mình!
Bình Luận (0)
Comment