Tiểu Thư Phế Vật Thật Yêu Nghiệt

Chương 61

Edit: Tiểu Lam

Beta: Yukihara + Rinnina

Vài ngày sau khi Tử Tiêu rời đi, đã tới lễ mừng năm mới .

Mấy ngày nay Độc Cô Thiên Diệp luôn luôn ở lại phòng luyện chế đan dược thất phẩm, có Luyện Yêu Hồ cung cấp thảo dược và tri thức về đan dược có trong Thần Nông Đỉnh, nàng có thể luyện chế thuần thục đan dược thất phẩm rất nhanh.

Vào ngày năm mới, trời nổi trận tuyết lớn. Thời tiết tuy rằng rất lạnh, nhưng không ảnh hưởng gì đến huyễn sư cùng kiếm sư, huyễn sư có thể vận dụng huyễn lực sưởi ấm, còn kiếm sư do cường độ luyện tập thân thể cao nên chịu được lạnh cũng không khó.

Hôm nay, nàng mặc một cái váy dài màu trắng, bên ngoài khoác một cái áo choàng màu đỏ thẫm. Ngũ quan xinh xắn, da thịt trắng nõn nà, dáng người duyên dáng, đầu tóc đen mượt có một nửa được vấn thành một búi tóc đơn giản, còn lại đều thả tự nhiên tới thắt lưng, bị gió thổi qua, phiêu dật phi phàm. Đi trên đường hấp dẫn rất nhiều ánh mắt.

"Phanh!"

Một nam tử vì mãi ngắm nàng, đụng vào cây cột phía trước.

"Oa, đó là tiên nữ sao?"

"Mạc phủ từ khi nào có một mỹ nữ như vậy?"

"Cô gái này so với Phong Tuyết mang danh đệ nhất mỹ nhân còn xinh đẹp hơn đó nha!"

"Nước miếng của ngươi đều chảy ra rồi kìa!"

...

Đại nương trong phòng bếp đi ra, tát nam tử đang sững sờ kia một cái, rống to: "Ma quỷ, ở nơi đây phát ngốc cái gì? Còn không nhanh lại đây giúp đỡ!"

Nam tử kia xoa xoa cái lưng, nói: "Lão bà tử, ngươi đừng ầm ĩ. Ta đang ngắm mỹ nữ đó!”

"Đồ ma quỷ ngươi thật tốt! Vậy mà dám trốn ta đi xem mỹ nhân!" Đại nương nói xong đi lên phía trước nhìn thử, đúng là nhìn thấy một mỹ nhân. Nàng sửng sốt một chút, nói:

"Thu hồi ánh mắt mê đắm của ngươi lại, đó là Thiên Diệp tiểu thư!"

"Cái gì ? Là Thiên Diệp tiểu thư!" Mọi người kinh hãi, nhìn kỹ lại, đúng là Độc Cô Thiên Diệp.

"Oa, tiểu thư của chúng ta xinh đẹp thật nha!"

"Năm đó Thu Thủy tiểu thư Mạc gia chúng ta là đệ nhất mỹ nhân, không nghĩ tới Thiên Diệp tiểu thư còn xinh đẹp hơn Thu Thủy tiểu thư năm đó!"

...

Sáng sớm nhưng nhà ăn tại Mạc phủ đã có không ít người. Bởi vì huyễn lực của mọi người đều tăng lên, lại được khế ước với thần thú, cho nên trên mặt mọi người đều hiện sự vui sướng, tiếng rầm rì vang khắp nhà ăn. Bất chợt mọi người yên lặng lại khi nhìn về cửa vào nhà ăn, nhìn bóng dáng váy dài trắng tuyết hòa quyện với áo khoác đỏ thẫm kia đến mức ngây ngốc tại chỗ. Những người khác thấy những người này đều choáng váng, tò mò xoay người lại, lập tức ngây dại.

Độc Cô Thiên Diệp đi tới cửa, lấy áo choàng xuống, cười tự nhiên với đám người Mạc Trì, kêu: "Cậu."

"Ha ha, Thiên Diệp đến đây. Mau ngồi xuống đi." Mạc Trì nhìn Độc Cô Thiên Diệp nói.

Độc Cô Thiên Diệp đi qua, Mạc Tử Dự ân cần kéo ghế ra cho nàng ngồi.

"Này tiểu muội, muội vì sao lại là muội muội của huynh vậy chứ?" Mạc Tử Dự ai oán nói.

"Tại sao lại nói như vậy?" Độc Cô Thiên Diệp hỏi.

"Nếu muội không phải muội muội của huynh, huynh nhất định sẽ theo đuổi muội đó."

Mạc Cúc nhìn Độc Cô Thiên Diệp, nói: "Ta thấy mình đã xinh đẹp rồi, bây giờ mới biết mình chỉ là chim sẻ trên cây thôi nha!"

Câu nói của Mạc Cúc làm mọi người cười vang, làm cho những người kinh ngạc đến ngây ngốc hồi hồn trở về. Mọi người đều sôi nổi nghị luận dáng vẻ của nàng, không nghĩ tới nàng mặc trang phục nữ nhi lại xinh đẹp đến vậy.

Tiệc tối chấm dứt trong tiếng hoan hô và những chuyện cười vui của mọi người. Sau khi tiệc tối kết thúc, Độc Cô Thiên Diệp đi thăm Mạc Phong, cùng hắn trò chuyện một chút, sau đó trở về viện của mình.

Khoanh chân ngồi trên giường, Độc Cô Thiên Diệp dùng huyễn lực tiến vào không gian xem xét tình hình của Tiểu Hỏa một chút. Từ lúc cứu Mạc Phong đến giờ, nàng luôn ngủ say, không biết khi nào mới tỉnh lại.

"Ai… " Độc Cô Thiên Diệp thở dài, nói, "Tiểu Hỏa, muội tỉnh lại nhanh đi."

Tu luyện một đêm đến bình minh.

Thế giới này mọi người không quan tâm đến các ngày lễ hội. Có thể do tuổi thọ của họ rất dài, lại bận việc tu luyện, cho nên ngày hội gì đó có cũng được mà không có cũng không sao.

Ngày hôm sau, tất cả mọi người bắt đầu cuộc sống bình thường.

Thời gian mỗi ngày của Độc Cô Thiên Diệp đều bận rộn , trừ bỏ luyện chế đan dược cùng tu luyện buổi tối, nàng còn bắt đầu nghiên cứu đến luyện khí. Lần trước ở trường học có xem qua bản chép tay, về sau nàng bận rộn chuyện gia tộc, đến bây giờ mới rảnh rỗi.

Có bản chép tay về luyện khí do Vô gia gia ghi lại những kinh nghiệm và những điều hắn tâm đắc nhất về luyện khí giúp con đường luyện khí của Độc Cô Thiên Diệp đi đường vòng rất tốt.

Độc Cô Thiên Diệp đi vào Luyện Yêu Hồ, Đô Đô xuất hiện trong lòng nàng.

"Chủ nhân, ngươi tới thăm Đô Đô sao?" Đô đô ngẩng khuôn mặt nhỏ nhắn lên hỏi.

Độc Cô Thiên Diệp xoa bóp mặt hắn, nói: "Gần đây ta nghiên cứu luyện khí, nơi này của ngươi có khoáng thạch gì không?"

"Ta không thích mấy cái khoáng thạch gì gì đó, cho nên không thu thập. Khoáng thạch bình thường thì có, vì ở nơi này chúng tự mình sinh trưởng, đại khái có khoảng mấy vạn loại, nhưng khoáng thạch quý hiếm thì không có." Đô đô áy náy nói.

Nếu trước kia hắn cũng thu thập một ít, bây giờ cũng không đến nỗi không có.

Độc Cô Thiên Diệp sờ sờ đầu của hắn, nói: "Không sao, mấy vạn loại cũng nhiều rồi. Bây giờ ta đang luyện tập, chỉ sử dụng khoáng thạch và ma tinh cơ bản nhất thôi."

Lát sau Độc Cô Thiên Diệp nhờ Đô Đô giúp nàng tìm một ít khoáng thạch, nàng bắt đầu từng bước luyện tập thực tế khóa luyện khí này.

Bây giờ nàng đã có thể thuần thục phóng thích hỏa diễm ra từ tay mình. Nàng thả hỏa diễm trong lòng bàn tay ra, dùng hỏa diễm nung khô khoáng thạch ở giữa không trung, thiêu hết tạp chất có bên trong khoáng thạch đi, đem phần tinh hoa còn lại luyện hóa thành nước.

Độc Cô Thiên Diệp lấy cái lọ đựng lấy quặng thủy, nói: "Không ngờ có thể lấy ra được 70%. Vô gia gia nói người bình thường chỉ lấy được 40%, chẳng lẽ do tinh thần lực của ta mạnh hơn người khác, khống chế hỏa diễm tốt hơn người khác nên được như vậy?"

Không biết nguyên nhân tại sao, Độc Cô Thiên Diệp cũng lười suy nghĩ. Dù sao mình lấy ra nhiều hơn người khác, nói thế nào thì đây cũng đều là chuyện tốt mà!

Sau khi luyện tập 7 ngày, quặng thủy nàng lấy ra đã gần 80% rồi. Sau đó nàng bắt đầu tiến hành dung hợp quặng thủy.

"Xì", trong lọ truyền ra âm thanh, tiếp theo đó là từng đợt khói trắng bay ra.

"Ai, lại thất bại rồi."

Độc Cô Thiên Diệp đổ quặng thủy trong lọ ra, thở dài.

Tiểu Ngân ở một bên quan sát cọ cọ chân Độc Cô Thiên Diệp, nói: "Chủ nhân, mới hai ngày thôi mà, người tiếp tục thử, nhất định sẽ thành công ."

Độc Cô Thiên Diệp gật gật đầu, lấy bản chép tay luyện khí ra tiếp tục nghiên cứu, xem rốt cuộc mình làm sai ở đâu.

Thoáng cái đã qua nửa tháng, thương thế của Mạc Phong đã khỏi hẳn. Trải qua rèn luyện của kim hỏa Phượng Hoàng, bây giờ kinh mạch của hắn cực kì dẻo dai, huyễn lực năng nguyên cũng tăng cao. Những tạp chất còn sót lại trong cơ thể hắn lúc trước bị kim hỏa Phượng Hoàng đốt sạch sẽ, về sau tốc độ tu luyện sẽ nhanh hơn.

Độc Cô Thiên Diệp để lại cho hắn một con thần thú cấp 8 Hỏa Điêu, về sau thương thế hoàn toàn bình phục sẽ cho hắn khế ước, làm cho huyễn lực của hắn lập tức thăng cấp thành Đại Huyễn Sư cấp 1. 14 tuổi Đại Huyễn Sư cấp 1, so với lúc Độc Cô Thiên Diệp thăng cấp Đại Huyễn Sư còn hơn nhỏ một tuổi. Có điều đến 15 tuổi nàng mới bắt đầu tu luyện, tính từ đó tới giờ nàng chỉ tốn 1 năm mà thôi.

Về sau Mạc Phong thay nàng luyện đan cho gia tộc, phải có người có tinh lực mạnh gia nhập mới được.

Vài ngày sau, Độc Cô Thiên Diệp ở trong Luyện Yêu Hồ, nhìn chủy thủ trong tay, mặt đầy ý cười.

"Không ngờ lần đầu tiên lại luyện thành linh khí hạ phẩm. Xem ra thực hiện quen thuộc hết các bước có hiệu quả rất tốt nha. Chỉ là lúc trước luyện đan vài ngày đã luyện chế thành công, luyện khí lại tốn gần một tháng. Quả nhiên luyện khí so với luyện đan gian nan hơn nhiều."

Thu dọn tốt mọi thứ xong, Độc Cô Thiên Diệp từ Luyện Yêu Hồ đi ra, còn chưa kịp uống miếng nước đã bị Mạc Trì kêu đến đại sảnh.
Bình Luận (0)
Comment