Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi

Chương 846

Chương 846

Đây là một bộ phim không thể kiếm được tiền.

“Tôi biết.” Tiêu Kỳ Nhiên gật gật đầu: “Hiện tại đã xác định, biện pháp này là khả thi, nhà phát hành ở bên Pháp tôi cũng đã đàm phán xong rồi, dự định là đầu năm sau sẽ công chiếu ở Lyon, Pháp.”

Giang Nguyệt nghe xong, cô chỉ cảm thấy không thể tin được.

Thì ra lúc cô cảm thấy đã vô ích, và không còn hy vọng gì nữa, thế nhưng anh lại thay cô xử lý xong trong một khoảng thời gian ngắn như vậy.

Thậm chí không cần cô phải trả thêm bất cứ thứ gì.

Cô bình phục lại nhịp tim một chút, cô mỉm cười theo phép xã giao thông thường nói:

“Tiêu tổng, tôi cảm thấy…”

Giang Nguyệt nhìn Tiêu Kỳ Nhiên, cô mỉm cười nói: “Tiêu tổng, tôi cảm thấy…”

“Gọi tên tôi đi.”

Tim Giang Nguyệt đột nhiên thắt lại, đây là một loại cảm xúc khác:

“Bây giờ em và Giang San cũng chấm dứt hợp đồng rồi. Tôi và em cũng không còn là quan hệ cấp trên cấp dưới nữa, cách xưng hô này có chút không thích hợp.”

Hô hấp của Giang Nguyệt dồn dập, cổ họng cô nghẹn lại, cô giãy dụa một hồi rồi mới nói: “Tiêu… Tiêu Kỳ Nhiên.”

Cô nói rất nhanh, cô muốn nhanh chóng bỏ qua cách xưng hô vừa rồi: “Tôi thấy anh không cần phải lãng phí sức lực hay tiền bạc cho một bộ phim không kiếm ra tiền…”

“Đây không tính là lãng phí.”

Giang Nguyệt nuốt nước bọt hai cái, cô còn muốn tranh thủ: “Anh là một thương nhân, anh nên cân nhắc chi phí kinh tế cùng chi phí tiêu hao, chứ không phải là phát điện cho tỉnh yêu.”

Phát điện cho tình yêu?

Tiêu – ngày thường chỉ đọc báo cáo tài chính và có thói quen đọc tạp chí kinh tế quốc tế – Kỳ Nhiên, bất thình lình nghe được từ này, anh cảm thấy có chút mới lạ, lặp đi lặp lại một lần, hỏi:

“Cái gì gọi “phát điện cho tình yêu”?

“Chính là khi anh thích thứ gì đó, không để ý đến chi phí cùng cái giá phải trả lại, chỉ vì muốn vui vẻ.” Giang Nguyệt sợ anh nghe không hiểu, nên cô giải thích lại một lần.

Tiêu Kỳ Nhiên gật gật đầu, tỏ vẻ hiểu rõ, anh học theo câu nói của cô: “Ý của em là, tôi không thể “phát điện cho tình yêu” sao?”

Giang Nguyệt nhất thời nghẹn lời: “Cũng không phải là không thể…Nhưng anh yêu cái gì cơ chứ?”

Trong lòng cô chắc chắn, Tiêu Kỳ Nhiên không chừng là ngay cả bộ phim này cũng chưa xem qua, cô ưỡn ngực nói: “Anh yêu bộ phim này sao, hay là yêu cốt truyện? Hay là nói…”

“Chẳng lẽ đối tượng phát điện cho tình yêu này, không thể là con người sao?”

Tiêu Kỳ Nhiên bất đắc dĩ đỡ trán, anh trong khoảng thời gian ngắn cũng không biết là Giang Nguyệt đang giả ngu hay là ngốc thật sự nữa.

Giang Nguyệt lúc này mới nhớ lại lời giải thích của cô đối với câu phát điện cho tình yêu: Vì thứ mình thích, mà không để ý đến chi phí và cái giá phải trả, chỉ vì vui vẻ…

Hoá ra, lý do anh “phát điện cho tình yêu” là vì cô?

Giang Nguyệt ngẩng đầu, cô nghiêm túc trả lời: “Anh nhầm rồi, tôi không phải là thứ gì đó.”

Tiêu Kỳ Nhiên: “…”

Bình Luận (0)
Comment