Tiểu Tứ, Tiến Công Đi

Chương 3

Trước mặt Lâm Tiên Đậu hiện ra một khối thân thể, khối thân thể này giống cô kiếp trước y như đúc. Cô nhìn một lượt từ trên xuống dưới, cảm thấy rất hài lòng về thân thể của mình, có điều không ai hoàn hảo cả, Lâm Tiên Đậu cũng không ngoại lệ, tuy rất xinh đẹp nhưng mỗi lần soi gương cô vẫn muốn mình trở nên thật hoàn hảo, ngặt nỗi cô sợ đau, vả lại phẫu thuật thẩm mỹ cũng không tốt, vì vậy Tiên Đậu chưa bao giờ chỉnh sửa thân thể mình.

Nhưng bây giờ thì khác, cô có thể tự do điều chỉnh cơ thể của riêng mình, mọi thứ đều là hàng thật trăm phần trăm. Nghĩ đến chuyện mình có thể tự tay tạo ra một bản thân hoàn mỹ, Lâm Tiên Đậu hưng phấn vô cùng.

Cô áp chế thứ cảm xúc đang sôi trào trong lồng ngực, cố giữ cho đầu óc bình tĩnh, lần cải tạo này cô không muốn bỏ sót một bộ phận nào. Bắt đầu từ đầu, Tiên Đậu nghĩ chưa cần động tới tóc và mặt, bởi vì tóc của cô thuộc loại đen nhánh mềm mượt, không cần sửa, khuôn mặt cũng là kiểu trái xoan điển hình, thật sự rất thanh tú, mày cong trán đẹp truyền thống. Lâm Tiên Đậu kéo sống mũi cao lên một chút, biến chiếc mũi thấp ban đầu thành mũi quỳnh thanh tú.

Chỉnh sửa xong, Tiên Đậu đứng dậy, nhìn từ trên xuống dưới từ trái sang phải một lần nữa rồi mới hài lòng dời mục tiêu, mọi người chớ xem thường cái mũi nha, mũi nằm ở trung tâm gương mặt, tầm quan trọng của nó còn cao hơn cả đôi mắt, cho nên mũi chuẩn còn có một danh hiệu gọi là mặt vương, đủ để chứng minh ý nghĩa của nó .

Lâm Tiên Đậu lấy lông mi làm mục tiêu tiếp theo, cô điều chỉnh lông mi vừa dài vừa dày rồi uốn cong ở mức thích hợp, để nó phủ lên đôi mắt mình như hai chiếc quạt hương bồ tinh tế, làm cho đôi mắt càng thêm long lanh có thần, cũng làm cho ngũ quan tăng một ít cảm giác lập thể. Tiếp theo, Lâm Tiên Đậu chỉnh cho mắt mình đen hơn to hơn, thoạt trông lúng liếng ngập nước, ai nhìn vào cũng bị hút hồn. Đương nhiên, điều chỉnh cũng vừa phải thôi, cô hiểu đạo lý “tốt quá hoá dở”. Về phần hình mắt thì Lâm Tiên Đậu không chỉnh sửa gì, bởi vì cô đã sở hữu một cặp mắt phượng chuẩn mực rồi, mí mắt và vành mắt đều rất xinh đẹp.

Sửa xong đôi mắt, Lâm Tiên Đậu chỉnh cho hai má mình phúng phính giống trẻ con, cả khuôn mặt liền linh động hơn rất nhiều, sau đó tạo thêm răng khểnh và lúm đồng tiền, cô khao khát hai thứ này đã lâu lắm rồi. Lâm Tiên Đậu quan sát tổng thể một chút, cảm thấy cả khuôn mặt quá non, thiếu một điểm quyến rũ phong tình của phụ nữ, cô nghĩ nghĩ, đột nhiên phúc chí tâm linh, điểm một nốt ruồi mỹ nhân ngay trên gò má, như vậy khi sóng mắt lưu chuyển sẽ toát ra thần thái quyến rũ nhàn nhạt, sự quyến rũ tự nhiên là điểm dễ làm lay động trái tim đàn ông nhất.

Xong khuôn mặt thì tới thân thể, không phải Lâm Tiên Đậu khoe khoang nhưng đường cong và tỉ lệ đều đã gần đạt đến mức hoàn hảo rồi, có điều, nhiệm vụ lần này phải giả trang ngây thơ, bộ ngực lớn như vậy quả thật chưa hợp lý, thành ra Lâm Tiên Đậu chỉ có thể nén đau giảm cúp E xuống mức bánh bao nhỏ, sau đó chỉnh eo thon cho đúng chuẩn “không đầy một nắm tay”, phải thế mới xứng với khung xương mảnh khảnh.

Về phần đường cong mông thì Lâm Tiên Đậu không điều chỉnh, mông của cô vốn là điểm hoàn mỹ nhất toàn thân, mỗi lần mặc quần jean là đàn ông bên đường lại chết mê chết mệt. Lâm Tiên Đậu chỉnh cho chân mình thẳng thêm, độ béo gầy cô bỏ qua không sửa, vì khung xương mảnh khảnh nên đùi cô không thể quá thô, thuộc dạng có thịt nhưng không có cơ, hiện tại vẫn vậy, thoạt nhìn cực kì dụ người xoa nắn.

Cuối cùng đến bàn chân, điểm duy nhất trên cơ thể mình mà Tiên Đậu bất mãn chính là bàn chân to, trông thô ơi là thô, cô sửa bàn chân nhỏ lại vừa phải, hình dạng cũng được điều chỉnh, mãi đến khi đáng yêu như ngọc tuyết, làm cho người ta vừa nhìn đã muốn nâng trong tay thưởng thức một phen mới thôi.

Chỉnh sửa xong xuôi, Tiên Đậu đứng thẳng dậy, một lần nữa quan sát bản thân, cuối cùng cô chỉnh màu da thành trắng như sữa rồi mới hài lòng gật đầu, cứ nghĩ đến chuyện dùng khối thân thể hoàn mỹ này để quyến rũ đàn ông là cô lại thấy hưng phấn ghê gớm, ham muốn chinh phục bắt đầu rục rịch trong lồng ngực. Đây cũng giống như việc nhặt được một trang bị cực phẩm trong trò chơi, vội vàng muốn trải nghiệm uy lực của nó.

Tuy rằng trong tình yêu sắc đẹp không phải là tất cả, nhưng hễ là đàn ông thì luôn khó lòng từ chối lời nhờ vả của mỹ nữ, đây cũng một hiện tượng phổ biến, vì thế biết cách lợi dụng nhan sắc của mình chính là bí quyết để phụ nữ chinh phục đàn ông, nên nhớ rằng, nhan sắc mỗi phụ nữ đều có điểm hấp dẫn riêng.

Đương nhiên tính cách cũng rất quan trọng, tính cách quá ôi thiu thì dung mạo xinh đẹp cũng không thể giữ được lòng người.

“Số 101, tôi xong rồi.” Lâm Tiên Đậu xem xét thân thể cẩn thận hai ba lần, sau khi xác nhận không còn chút sơ hở nào, cô ra hiệu để số 101 tiếp tục bước kế tiếp.

“Hoàn tất điều chỉnh thân thể... Vào mạng trực truyến... Xác nhận hoàn tất điều chỉnh thân thể... Mời kí chủ nhập vào thân thể...” Lâm Tiên Đậu nhập vào thân thể, “... Kí chủ nhập vào thân thể... Đang dung hợp tinh thần kí chủ... Hoàn tất dung hợp... Tiến vào thế giới mục tiêu... Dung hợp kí ức thân phận...”

Trong đầu Lâm Tiên Đậu bỗng dưng xuất hiện một đoạn kí ức không thuộc về cô, đây chắc là kí ức thân phận mà hệ thống đã chuẩn bị cho cô ở thế giới nhiệm vụ, dù sao cái thế giới này cũng không thể vô duyên vô cớ lòi ra một người.

Lâm Tiên Đậu bắt đầu nghiêm túc đọc kí ức, ở thế giới này cô vẫn tên là Tiên Đậu, có điều họ đã đổi thành Viên, Viên Tiên Đậu?! Tên này nghe không được tự nhiên lắm... Bỏ qua vấn đề râu ria, Tiên Đậu tiếp tục đọc.

Thân phận cô là em gái của Viên Hạo, mà ông anh này lại là bạn thân của mục tiêu Lương Hồng Tuấn, bố mẹ ly dị từ khi Viên Hạo còn bé, cậu theo bố đến sống ở thành phố T, tiểu Tiên Đậu thì theo mẹ ra nước ngoài. Hai anh em chia lìa từ nhỏ, tuy tiểu Viên Hạo rất nhớ em gái nhưng vì mối quan hệ giữa cha mẹ quá gay gắt nên cậu không thể nào liên lạc với tiểu Tiên Đậu.

Khi Tiên Đậu mười sáu tuổi, Viên Hạo mười tám tuổi, cũng chính là hiện tại, mẹ của cả hai qua đời vì tai nạn giao thông, Tiên Đậu mất đi mẹ kiêm người giám hộ, được nghĩa công hộ tống về nước, giao cho Viên Hạo và bố mình.

Tiên Đậu tiến vào đại trạch Viên gia, bởi vì nhiều năm không gặp nên cô rất xa lạ với Viên Thiên Duy và Viên Hạo, lại đúng lúc mất đi người mẹ đã sống nương tựa mười sáu năm nên Tiên Đậu cũng không thân cận với bố và anh trai. Hai bố con Viên Thiên Duy rất muốn tiếp cận thương yêu cô nhưng bọn họ không dám nóng vội, tránh dọa cô sợ hãi.

Viên Thiên Duy lo rằng con gái ở nhà một mình sẽ càng ngày càng tự bế nên đã sắp xếp chuẩn bị cho Lâm Tiên Đậu đi học, thế nhưng Tiên Đậu như vậy làm ông thực không yên lòng để con gái một mình đến trường, thành ra cứ dùng dằng mãi chưa thể quyết định.
Bình Luận (0)
Comment