Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm

Chương 1362

Ông chồng tốt của bà!

Chính vì muốn thay áo khoác ấm hơn nên ông mới đưa cho bà chiếc áo khoác này!?

“A, đánh ~” Bà cụ Tô dùng tay không đánh vào đầu chồng, sau đó tức giận bỏ đi.

Ông cụ Tô thảng thốt sờ đầu.

Chuyện gì đã xảy ra thế??

Ông cụ có lòng tốt đưa áo khoác của mình cho vợ, thế đã đủ ân cần chưa?

Vậy mà vẫn bị đánh ư?

Ông cụ Tô xoa đầu lẩm bẩm, vung tay sảng khoái rồi đi ra ngoài.

Khi Tô Nhất Trần ngủ dậy thì nhìn thấy bà cụ Tô đang giận dữ làm bữa sáng, anh đưa mắt nhìn ông cụ Tô đang xem tin tức mà hoàn toàn không biết mình đã phạm lỗi gì.

“Ba lại chọc giận mẹ con nữa à?” Anh hỏi theo thói quen.


Gọng kính của ông cụ Tô treo trên sống mũi, ông liếc nhìn nhà ăn từ dưới ống kính.

“Thời kỳ mãn kinh của mẹ con kéo dài, thỉnh thoảng bà ấy lại đánh người, không có gì, cứ để bà ấy đánh đi, tâm tình không tốt thì phải trút giận mà.”

Tô Nhất Trần nhẹ nhàng nói: “Dạ.”

Ông cụ Tô xem tin tức rồi đột nhiên ngẩng đầu cau mày nói: “Không, ba chỉ muốn hỏi, ba có làm gì sai không? Tại sao mẹ con luôn giận ba không rõ lý do vậy?”

Tô Nhất Trần thầm nghĩ, vừa nãy anh không nói gì sai đâu nhỉ?

Anh bình tĩnh nói: “Ba nghĩ con biết câu trả lời của mấy vấn đề như này ư?”

Ông cụ Tô: “…Đúng vậy, con làm chó độc thân bốn mươi năm rồi, không trách con được.”

Tô Nhất Trần: “…”

Tô Nhất Trần sờ mũi, độc thân thì sao, độc thân nhưng anh có những hai đứa con trai…


Nghĩ vậy hình như cũng ổn.

Anh thấy Tô Tử Chiến, Tô Tử Du và Túc Bảo đều rất tốt, Hân Hân và Tử Tích mặc dù có hơi gập ghềnh nhưng cũng xem như không có gì ảnh hưởng, vẫn đang đi đúng hướng.

Người nhà bình an vui vẻ, kinh tế thoải mái, mặc dù mọi người có hơi bận nhưng thời gian tự do.

Hình như không thiếu gì cả.

Ông cụ Tô cúi đầu xem tin tức, làm như vô tình hỏi: “Đúng rồi, chuyện của “con dâu” con định tính thế nào? Bổ sung giấy kết hôn sao? Còn nữa, có muốn bổ sung hôn lễ không?”

Dù sao Tô Nhất Trần cũng chưa kết hôn, ông cụ Tô cảm thấy kết hôn là việc lớn của đời người, nếu như anh cần thì ông và bà nhà sẽ tổ chức hôn lễ cho anh.

Tô Nhất Trần từ tốn nói: “Không cần.”

Anh dừng một chút rồi nói: “Con sẽ đi lĩnh chứng với cô ấy.”

Sau khi trở về cô ấy đều đi theo Tô Tử Chiến và Tô Tử Du, ít nhất phần lớn thời gian cô ấy đều sẽ ở nhà họ Tô.

Bây giờ cô ấy không có suy nghĩ của bản thân, một thân phận mới có thể giúp cô ấy tránh rất nhiều phiền phức.

Nếu như tương lai cô ấy tỉnh táo lại, không muốn ở lại nhà họ Tô thì lúc nào anh cũng có thể ly hôn với cô ấy.

Trước mắt anh cũng chỉ có thể làm những việc này.

Ông cụ Tô gật đầu: “Cũng được.”

Bình Luận (0)
Comment