Tiểu Tỷ Tỷ! Đừng Lười Biếng!

Chương 77



Ông ta cũng biết ý,gấp chiếu lại.

"Mong Nhiếp chính vương sớm ngày khải hoàn.

"
Ân Ly giả điếc với cái vụ này.

Ông ta già,sớm gì chả lú.

Sáng ngày hôm sau,Ân Ly đã sớm chuẩn bị quần áo đồ đạc để về.

Đang nằm ngủ trên xe,thì đột nhiên bị dừng lại.

[Mời tiểu tỷ tỷ thu thập thẻ bình an từ Thẩm Mục,khiến Thẩm Mục có một đời yêu đời.

]
Ân Ly còn đang lười biếng,nghe thấy tiếng lải nhải từ hệ thống liền tỉnh hẳn dậy.

Cùng lúc đó,tiếng người ở đằng trước vang lên khiến đầu óc cô mơ màng.


"Nhiếp chính vương,có một nam nhân nằm chật vật ở trước xe!.

"
"Đỡ anh ta lên,dắt vào đây.

"
Sau khi Ân Ly lên tiếng, người lái xe kia liền đi xuống.

Ông ta khẽ nhíu mày nhìn cậu thanh niên đang nằm ở đường kia.

Y phục mỏng manh, người lấm bùn nhưng không thể nào che đi được làn da trắng ngần đến yếu ớt kia.

Đôi mắt ngây thơ trong suốt.

Ông ta thở dài,đỡ cậu kia lên,khẽ nói.

"Nhiếp chính vương lệnh cậu vào trong.

"
Cậu thanh niên mở đôi mắt to ra,con ngươi có chút run run,sợ hãi nhìn người đàn ông trước mặt.

Cậu có vẻ hoảng hốt mà đi về phía trong xe.

Ông nhìn cậu đi vào trong.

Chắc không có chuyện gì đâu.

*********************
Thẩm Mục run người nhìn cô gái trước mặt mình.

Cô cứ tự nhiên nhìn anh,nằm thướt tha trên ghế.

Anh nhìn y phục cô lỏng lẻo,như gái lầu xanh.

Nhưng gương mặt cô đến thanh toát,đẹp đẽ thập phần.

Ân Ly lướt ngang đôi lướt dọc mắt,cặn kẽ soi mói nhìn thẻ bình an.

"Ngươi tên gì?"
Ân Ly vẫn tự nhiên mà hỏi,rồi lại nhìn dáng vẻ sợ hãi,rụt rè của người trước mặt.


Hình như muốn trả lời,nhưng lại sợ hãi.

Lười hỏi lại.

Ân Ly chính là vậy.

Khi chuẩn bị về đến kinh thành,Ân Ly liền nhanh chóng đứng lên,cài lại y phục đàng hoàng.

Do Ân Ly đột ngột đứng lên,khiến Thẩm Mục có ngã về phía sau một chút.

Tay chạm vào thành kêu lên một ít,đỏ một mảng nhỏ.

Ân Ly lắc đầu,vội đi qua,mặc kệ Thẩm Mục.

Thẩm Mục thấy Ân Ly rời đi,khẽ ngó đầu,lại thấy cô nói chuyện gì đó với ông tiều,gật đầu cái liền đi luôn.

Anh nhận được thông báo của ông ta.

"Nhiếp vương sẽ đưa anh về phủ.

"
Thẩm Mục ngẩn ngơ ngay lập tức.

****************
Ân Ly mặc quân phục tiến vào bên trong cung điện.

"Nhiếp chính vương đến!!!"
Các đại thần nhìn cô tiến vào,Ân Ly quỳ xuống chào mẫu hẫu.

"Bình thân!"
Ân Ly đứng lên,liền nhìn thấy Cung Tịch đã đứng ngay cạnh.

Hời,nữ chính đã lấy lòng được mọi người rồi sao.

"Ân Ly,hiện tại,con cần chăm no xã tắc việc nước.

Con gánh vác được không?"
"Con sẽ không để mẫu hậu thất vọng.

"

Ân Ly khẽ cười,nhìn Cung Tịch,biết thế kia là thao túng mọi việc rồi.

"Con có muốn ban thưởng gì không?"
Cung hậu mỉm cười hỏi cô.

"Người cứ để lại sau.

"
Ân Ly rút xuống.

Tránh động vào nữ chính thì hơn.

******************
Ân Ly đi làm chút việc xong,về đến cung thì đã tối muộn.

Dù sao,cô cũng chưa muốn hoàn thành nhiệm vụ, lười lắm luôn.

Ân Ly bước vào phòng,đèn điếc tối đom,cô khẽ đóng cửa lại.

Từ đôi mắt cô,đã quen với bóng tối,thì nhìn thấy một bóng dáng nào đó đang ngồi trên giường.

"Thẩm Hoài?"
Nam chính đẹp trai đi nhầm cung sao?
Nhưng người đó lại không đáp lại cô đến một chữ.

Ân Ly híp mắt lại,bàn tay sờ sờ má anh.

"Thẩm Mục,sao lại mặc như này?"
Ân Ly thắp nến,nhìn thấy Thẩm Mục ngồi đó,y phục tựa có tựa không.

Đẹp,quyến rũ cô à?
Woa,quà tháng sao?


Bình Luận (0)
Comment