Tiểu Vương Phi Điêu Ngoa Kiêu Ngạo

Chương 75

Lý Như Yên mệt mỏi hận không thể ngay lập tức đi vào giấc ngủ thì nghe thấy tiếng thở dài liền giật mình, nâng đầu lên dính vào trên ngực, lo lắng hỏi: "Thái tử ca ca, ngươi làm sao vậy?"

"Yên Nhi, ta thật sự cảm thấy ủy khuất cho nàng!"

"Thái tử ca ca, ngươi nói gì vậy? Yên Nhi không có cảm thấy ủy khuất, chỉ cần có thể ở bên người Thái tử ca ca, Yên Nhi cảm thấy thõa mãn!"

"Yên Nhi, nàng thật là...Ta quả nhiên là không có nhìn lầm người!"

Một nụ hôn in lên trên trán sáng bóng!

"Thái tử ca ca, Yên Nhi chỉ muốn làm phi tử của người!"

Ai biết lại đổi lấy một tiếng thở dài!

"Ai! Yên Nhi nha, ta làm sao không muốn như vậy đây? Chỉ là...nàng cũng biết tình huống bây giờ, căn bản không cho phép ta có chút sai lầm, chỉ có thể ủy khuất nàng!"

"Thái tử ca ca, chẳng lẽ chúng ta cũng không có biện pháp nào sao?"

"Biện pháp không phải không có, chỉ là..." Thái tử vẻ mặt buồn thiu.

"Ngươi nói nha? Chỉ cần có biện pháp, bất luận là cái gì, Yên Nhi cũng có thể với tay làm được!"

"Chỉ cần, Băng Phong không phải là có quá nhiều tinh lực tới tranh đoạt ngôi vị hoàng đế, chúng ta có thể Nhất cổ tác khí (*), chẳng qua, nàng cũng biết thực lực của Băng Phong..."

(*) NHẤT CỔ TÁC KHÍ một tiếng trống làm tinh thần hăng hái thêm ("Tả Truyện" Trang Công thập niên: 'phu chiến, dũng khí dã. Nhất cổ tác khí, tái nhi suy, tam nhi kiệt'. Khi đánh trận dựa vào dũng khí, đánh một tiếng trống, dũng khí tăng lên, đánh hai tiếng trống, dũng khí suy giảm, đánh ba tiếng trống, dũng khí không còn. Sau này ví với nhân lúc đang hăng hái làm một mạch cho xong việc)

"Thái tử ca ca ngươi không cần nói, thật ra thì việc này rất đơn giản!"

Thái tử nhìn Lý Như Yên để lộ ra nét mặt hưng phấn, phối hợp với nàng khiêm tốn hỏi: "Yên Nhi của ta có thể có diệu kế gì?"

"Chỉ cần Bảo Lam xảy ra chuyện, Phong Hoàng tử có thể còn có tinh lực trông mon chúng ta sao?"

"Nhưng bây giờ Bảo Lam là Quận chúa, thân phận không tầm thường, nào có thể dễ dàng hạ thủ?"

"Thái tử ca ca, ngươi chớ quên hiện tại Hoàng Thượng còn chưa có thấy qua Bảo Lam đấy! Nếu Hoàng Thượng đến, si ngốc Bảo Lam làm ra chuyện đại nghịch bất đạo, Hoàng Thượng sẽ bỏ qua cho nàng sao? Phong Hoàng tử lợi hại thế nào cũng sẽ không cùng Hoàng Thượng xung đột đi, đến lúc đó không phải..."

Lý Như Yên dường như đã thấy được cảnh Hoàng Thượng hạ chỉ đem Bảo Lam hành quyết, không khỏi ha hả bật cười!

Hai mắt Thái tử cũng sáng lên, trực tiếp cấp cho nàng phần thưởng chân thật nhất, cười liều lĩnh bắt lấy cái miệng nhỏ hôn xuống!

"Yên Nhi của ta quả thật thông minh! Nhưng đây cũng không phải là một chuyện dễ dàng, ngộ nhỡ thất bại, hậu quả thực rất nghiêm trọng! Truy xét được trên người của nàng, ta thật là đau lòng!"

"Thái tử ca ca, có những lời này của người, Yên Nhi như vậy đủ rồi!"

"Nha đầu ngốc, nói ngốc cái gì vậy!"

Lý Như Yên cảm động, đôi mắt đẫm lệ mông lung, Thái tử vừa hết sức săn sóc vừa hôn lên nước mắt, đúng là hình ảnh cảm động lòng người.

"Thái tử ca ca, ngươi cứ yên tâm đi, lần trước không giết chết được Tiểu Ngọc Nhi cùng Bảo Lam là sai lầm của ta, lần này nói gì cũng sẽ không thất bại nữa!"

"Nàng còn nói, nàng cũng không biết ta vẫn vì nàng mà lo lắng đề phòng, rất sợ bọn họ tra ra độc thủ phía sau màn! Yên Nhi, nàng không thể phát sinh ra một chút bất trắc nào nha!"

"Thái tử ca ca yên tâm đi, Yên Nhi sẽ không để cho mình gặp chuyện bất trắc! Đúng rồi Thái tử ca ca, lần trước sự kiện ám sát có đầu mối rồi sao? Ta đến nay cũng không hiểu rõ ràng cũng chỉ có hai người Bảo Lam cùng Tiểu Ngọc Nhi, tại sao ta phái đi nhiều sát thủ như vậy cũng không có trở về? Dựa vào thân thủ Bảo Lam, cũng không đến nỗi nha?"

"Chuyện này khẳng đjnh mặt ngoài không phải đơn giản như vậy!"

"Ngươi nói là?"

"Hẳn là Băng Phong đem bọn họ giải quyết! Nàng nghĩ nha, Băng Phong quan tâm Bảo Lam như vậy, nhìn thấy Bảo Lam chém giết, làm sao có thể đứng yên!"

Phong Hoàng tử có thể hay không hoài nghi chúng ta? Vậy chúng ta làm gì bây giờ? Chúng ta đây chẳng phải là rất bị động sao?"

"Yên Nhi, cho nên chúng ta mới phải nhanh chóng giải quyết Bảo Lam nha!"

"Thái tử ca ca ta biết, ngươi yên tâm đi, vì hạnh phúc sau này của chúng ta, ta nhất định sẽ mau chóng động thủ!"

Thái tử nhìn Lý Như Yên thề son sắt, rốt cuộc lại một tiếng thở dài

"Ai!"

"Thái tử ca ca, chuyện cũng giải quyết, ngươi còn buồn cái gì nha?"

"Những chuyện này cũng làm cho nữ nhân nàng đảm nhận, Yên Nhi, ta chỗ này thật chịu không được a!"

Thái tử lôi kéo tay nhỏ bé của Lý Như Yên sờ lên vị trí trái tim của mình, cặp mắt chân thành có thể chảy ra nước!

"Vậy ngươi sau này nên đối đãi với người ta thật tốt a!"

Lý Như Yên cảm thấy hạnh phúc cứ như vậy đột nhiên đến, giống như là năm trăm vạn đột nhiên nện xuống trên đầu của nàng, đập nàng choáng váng, đã không còn lý trí đi suy nghĩ, choáng váng liền vì Thái tử lên núi đao xuống vạc dầu!

Lý Như Yên cũng chưa kịp suy nghĩ: Thái tử là người thế nào lại vì tình cảm mà liều lĩnh?

Chỉ tiếc tỉnh ngộ quá muộn, thời điểm thực tế đối mặt máu chảy đầm đìa, mới có thể không có dấu hiệu nào sụp đổ!

Chuyện này rốt cuộc giải quyết, Thái tử nhìn một chút người trong ngực ngủ thoải mái, trên mặt lộ ra một nét cười lạnh, ngược lại làm cho người ta cảm thấy chân thật!

Nữ nhân ngốc này, sớm biết dễ đánh lừa như vậy, thì sớm một chút chiếm hữu nàng rồi!

Thái tử không có chút nào lưu luyến mặc quần áo rời đi, mời vừa còn nhiệt tình trong lạc thú khuê phòng, lập tức liền khôi phục hắn vốn dĩ lạnh lùng!

Đây mới là chân thật!

Lý Như Yên sáng sớm tỉnh lại, thẹn thùng sờ sờ dấu vết trên người, tâm tình thật là vui vẻ!

Chỉ cần giải quyết Bảo Lam cùng Nhất Băng Phong, mỗi ngày tỉnh lại là có thể thấy khuôn mặt tuấn tú củaThái tử ca ca, xem ra phải tăng nhanh tiến độ mới được!

Ngày thứ hai, một đạo thánh chỉ từ cung điện truyền đến Phủ Thái Phó yên ả: Bảy ngày sau, Hoàng Thượng tự mình đến Phủ Thái Phó khảo sát tình hình học tập của Thái tử cùng ba vị Hoàng tử!

Bảo Lam Quận chúa cần phải tiếp giá!
Bình Luận (0)
Comment