Đường Nghiên vẫn tuần tự đến lớp, tan học học, huấn luyện quân sự kết thúc cuộc sống đại học tới dồn dập, khiến người ta lao vào chiến đấu, nàng bắt đầu cầm sách giáo khoa đuổi theo từng tòa nhà giảng dạy như tất cả các đàn chị. Mọi con đường trong khuôn viên trường đều tràn ngập những bóng người vội vã trong giờ giải lao.
Trường học rất lớn, ngoại trừ các khóa học chuyên môn được tổ chức tại khoa khoa học máy tính, tất cả các khóa học công lập khác đều có địa điểm riêng, việc đi qua đi lại là điều khó tránh khỏi, sau ngày đầu tiên, trong đầu Đường Nghiên đều bối rối. Vị trí của từng tòa nhà giảng dạy nàng vẫn chưa tìm ra, sau này nàng cần phải đi lại nhiều hơn mới có thể biết hết các tòa nhà.
"Lớp tổ chức liên hoan, Đường Nghiên, cậu không đi sao?" Hạ Tử Hàm ngồi trên ghế, trong tay cầm một chiếc gương vuông nhỏ, một tay cầm mút phấn nhẹ vỗ nhẹ lên mặt cô.
Đường Nghiên vừa thay một bộ đồ thể thao rộng rãi trong ký túc xá, buộc tóc đuôi ngựa gọn gàng, chân trái đặt lên chân ghế để buộc dây giày: "mình không đi, các cậu cứ vui vẻ đi."
"Từ trước đến giờ rất dễ mất liên lạc với bạn trong lớp. Đây là cơ hội tốt nhất để mọi người làm quen với nhau." Hạ Tử Hàm nói.
"Không sao đâu." Đường Yên ngước mắt cười, giẫm giày thể thao, " mình đi trước đây."
Thấy nàng sắp đi ra ngoài, Hạ Tử Hàm vội vàng ngăn nàng lại, hỏi: "cậu đi đâu vậy?"
" Câu lạc bộ." Để lại hai chữ, nàng vội vàng rời đi không dấu vết.
Một lúc sau, một người bạn cùng phòng khác thò đầu ra khỏi cửa phòng tắm không khỏi nói: "cậu có cảm thấy Đường Nghiên là người siêu khó gần không?"
Hạ Tử Hàm nhún nhún vai, không đồng ý nói: "mình nghĩ không phải đâu. Mỗi người đều có cách sống riêng, có một số người không thích náo nhiệt."
Câu lạc bộ của Đường Nghiên nằm trong thư viện cũ của trường, có một phòng được nhà trường bố trí cho hoạt động của các nàng, trong trường có rất nhiều câu lạc bộ nổi tiếng, Đường Nghiên hôm nay tình cờ đi ngang qua đây trước giờ học nên rất dễ tìm thấy vị trí.
Cửa câu lạc bộ mở ra, Đường Nghiên thận trọng bước vào, bên trong có một bạn cùng lớp đang trực, một sinh viên năm hai chịu trách nhiệm đưa đón người vào và khóa cửa vào ban đêm.
"Này, cậu là người của câu lạc bộ chúng tôi à?" đối phương theo bản năng hỏi.
"Là tôi." Đường Nghiên nói, nhìn thấy đối phương rút danh sách câu lạc bộ ra, Đường Nghiên nhanh chóng tự giới thiệu: "Tôi tên Đường Nghiên, lớp 19 khoa khoa học máy tính."
"Ồ, chẳng trách tôi không có ấn tượng gì, hóa ra tân sinh viên. Hôm nay không có hoạt động câu lạc bộ, em đến luyện tập à?"
Đường Nghiên gật đầu: "Tôi muốn tự mình luyện tập trước."
"Được rồi, em có thể đăng ký ở đây và chỉ cần ký vào ô này là được." Đối phương đưa cho nàng một danh sách tên.
Đường Nghiên viết tên và thời gian theo yêu cầu.
Câu lạc bộ hôm nay không có nhiều người, nhưng cũng không thể nói là không có, nhìn xung quanh, Đường Nghiên có thể nhìn thấy hai nam sinh không cao lắm đang cùng nhau luyện tập, ngoại trừ sân tập rộng rãi, còn có nhiều môn thể thao khác nhau, trang thiết bị đều do các thành viên trong câu lạc bộ mua.
Đường Nghiên có mục tiêu rất rõ ràng trong bốn năm đại học, đó là học thật tốt các khóa học chuyên môn và rèn luyện thân thể mạnh mẽ, nàng không muốn bị chê cười vì gầy yếu, cũng không muốn trở thành một người phụ nữ yếu đuối chỉ có thể được người khác thương hại.
Tình cờ, trước mặt nàng có một bao đấm bốc và găng tay, Đường Nghiên muốn thử một chút đánh một hồi nàng đã cảm thấy kiệt sức.
Hai nam sinh vừa mới cùng nhau luyện tập đã đi về phía cửa, khi rời đi còn không quên trò chuyện với nữ sinh trực ban.
"Cô gái đó mới tới à? Như thế nào mà liều mạng như vậy?."
"Tôi vốn muốn bắt chuyện, nhưng cô ấy trông hơi lạnh lùng nên tôi đã ngừng lại."
"Thôi đi hai người, người ta còn chưa chắc để ý đến mấy người đâu, đi nhanh đi nhanh đi, đừng ở đây chướng mắt tôi."
Hai nam sinh cười đùa vui vẻ rời khỏi câu lạc bộ.
Điện thoại di động trên bàn reo lên, cô gái vô cùng sáng lạn, "phó chủ tịch, ừm, mọi chuyện trong câu lạc bộ đều ổn, ừm, bây giờ có học sinh mới đến, hình như là đấm bốc, để tôi xem tên cậu ấy là gì." là Đường Nghiên, khoa khoa học máy tính, được rồi, tạm biệt."
Đường Nghiên không khỏi nghĩ tới lời lẽ đe dọa anh họ nàng trên WeChat tối qua, càng nghĩ càng tức giận đem phẫn nộ tập trung ở nắm tay, càng đánh càng thấy dễ chịu. Tuy rằng Đường Nghiên chưa trải qua cuộc huấn luyện nào, nhưng nàng đã từng xem qua trên TV, nàng cũng bắt chước các tư thế đấm bốc trên đó, tuy đổ mồ hôi đầm đìa nhưng sự bực tức trong lòng cũng được trút bỏ một cách hiệu quả.
Không biết qua bao lâu, đột nhiên có một giọng nói vang lên từ phía sau Đường Nghiên, "Sao em lại đánh quyền anh ở đây một mình?"
Đường Nghiên giật mình, hoảng sợ quay đầu lại: "học tỷ...học tỷ, không đúng, phó chủ tịch."
Thẩm Du Âm mỉm cười đi về phía nàng, " bỏ đi, em vẫ nên gọi chị là học tỷ ở đây không có nhiều quy củ như vậy đâu."
"Hai ngày nữa trong câu lạc bộ sẽ có một hoạt động để các thành viên cũ dạy các kỹ năng cơ bản cho thành viên mới, nhưng chịthấy em có vẻkhông thể chờ đợi lâu hơn được nữa. Hôm nay tình cờ gặp thế này không bằng để chị chỉ em trước mấy chiêu."
"Được!" Đường Nghiên kiềm chế hưng phấn trong lòng, thản nhiên nói:"Được."
Thẩm Du Âm nhìn trang phục của nàng, nhấn mạnh: "Bộ trang phục này không đủ tiêu chuẩn, đồng phục chưa được cấp sao?"
"Em tưởng hôm nay tự mình luyện tập nên không có mặc vào."
"Không sao đâu, chị yêu cầu cũng không cao với những việc như thế này. chị nghĩ trước đây em chắc hẳn đã hiểu những điều cơ bản về Taekwondo rồi phải không?"
Đường Nghiên gật đầu: "em đều đọc qua trên mạng."
"Được rồi, hôm nay hãy đi thẳng vào vấn đề. Chi sẽ dạy em một số kỹ thuật tự vệ mà nhiều câu lạc bộ võ thuật sẽ không dạy."
Học tỷ Thẩm Du Âm bình thường vui vẻ thậm chí có chút lạnh lùng, một khi trở thành huấn luyện viên đều như trở thành con người khác, chuyên nghiệp và nghiêm khắc.
Thẩm Du Âm là một người thông minh, rất coi trọng việc sử dụng thời gian và đặc biệt giỏi trong việc hiểu suy nghĩ của người khác, cô ấy không lấy những thứ chung chung trong cậu lạc bộ dạy nàng, mà những thứ cô ấy dạy cho Đường Nghiên đều là những thứ cô ấy cho là hữu dụng.
Đường Nghiên tuy động tác vụng về nhưng nàng vẫn sẵn sàng chăm chỉ luyện tập hết lần này đến lần khác, nàng cũng có thể luyện tập một mình cho đến khi đổ mồ hôi phòng câu lạc bộ sắp đóng cửa mới bằng lòng rời đi.
Chiều thứ năm, Đường Nghiên và tất cả thành viên mới của câu lạc bộ đã học được một số kỹ thuật đá cơ bản, khi mọi người cùng nhau học tập, không khí học tập đều rất cao.