Tìm Lại Bản Thân

Chương 3

Edit + Beta: Y Nhã a.k.a Ryuu-chan


Thường Tranh chính là người mà Chung Tình nhìn thoáng qua lúc rời đi.


Anh chính là nam chính tụ tập đủ số mệnh trong thế giới nhiệm vụ này.


Mà nhiệm vụ của Chung Tình là xuyên qua các thế giới, trợ giúp nam chính đi lên đỉnh núi của nhân sinh.


Có thể đổi lời giải thích, thân phận của cô chính là người trợ công hoặc ngón tay vàng của nam chính.


Trong thế giới showbiz này, có lẽ mục tiêu cuối cùng của nam chính là trở thành ảnh đế*, đi ra biên giới, dựa vào diễn xuất chinh phục thế giới!


*Ảnh đế: diễn viên nhận được giải Nam chính Xuất sắc nhất cho phim điện ảnh.


Chung Tình: Đây quả là một nhiệm vụ khó khăn.


Bởi vì Thường Tranh lúc này chỉ là một diễn viên ngay cả hạng mười tám cũng chưa đến, và trong bộ phim này, anh chỉ là một diễn viên đóng thế cho nam chính Trương Hằng mà thôi, còn không được tính là diễn viên quần chúng.


Diễn viên đóng thế là gì?


Mỗi diễn viên đang nổi, dù nhiều dù ít, cũng sẽ có một hai người như vậy.


Có động tác nguy hiểm? Diễn viên đóng thế lên!


Động tác đánh nhau quá khó? Diễn viên đóng thế lên!


Một ít phần diễn không quan trọng và không cần ló mặt? Diễn viên đóng thế lên!


Họ là những người cực khổ nhất, đồng thời cũng ít có cảm giác tồn tại nhất trong cái nghề này.


Bởi vì tất cả mọi người đều chỉ nhớ đến khuôn mặt của vai chính.


Thậm chí phần lớn người hâm mộ đều căn bản không biết đến sự tồn tại của diễn viên đóng thế.


Cái nghề này chính là như vậy. Người nào nổi tiếng đương nhiên sẽ có tiền hô hậu ủng, gọn gàng xinh đẹp. Còn người nào không có tiếng tăm gì thì phải một mình vĩnh viễn đứng nơi góc tối.


Chung Tình có chút buồn rầu.


Thân là diễn viên đóng thế, Thường Tranh căn bản không có cơ hội lộ mặt.


Trong giới giải trí, không được lộ mặt, nghĩa là không có người biết.


Cô phải suy nghĩ thật kỹ, làm thế nào để tìm cơ hội cho Thường Tranh lộ mặt trước ống kính.


Buổi tối ở hoang mạc vẫn rất nóng.


Thân là đào yêu thích ở trong hoàn cảnh ẩm thấp, thân thể này của Chung Tình rất phiền chán cái hoàn cảnh này.


Lăn qua lăn lại mà vẫn không ngủ được, cô dứt khoát ngồi dậy, định ra ngoài đi dạo một lát.


Gió đêm mang theo chút khô nóng, nhưng cũng may là tầm nhìn khoáng đạt, khiến lòng người tốt thấy hơn không ít.


Chỗ quay phim cách đó không xa truyền ra ít ánh sáng, lại không quá rõ ràng, nếu là người bình thường thì chỉ sợ sẽ không chú ý đến.


Thế nhưng Chung Tình là yêu, năng lực nhận thức hoàn cảnh mạnh hơn người thường không ít.


Đã trễ thế này, còn có ai ở nơi đó nữa? Không phải là kẻ gian đấy chứ?


Cô có chút tò mò đi tới.


Sau đó cô nhìn thấy Thường Tranh đang ngồi nhìn thứ gì đó dưới bóng đèn bàn nhỏ.


Trên tay anh còn cầm một cây bút, vừa nhìn vừa viết gì đó trên giấy.


Chung Tình đột nhiên phát hiện tay Thường Tranh rất đẹp. Thon dài, khớp xương rõ ràng, móng tay cũng được cắt gọn sạch sẽ chỉnh tề.


Một đôi tay xinh đẹp như vậy, sao không có người chú ý đến chứ?


Đầu cô bỗng dưng toát ra ý niệm như vậy, sau đó cô lại đặt sự chú ý lên người Thường Tranh.


Lần nữa cảm ơn thị lực khác người của yêu tinh, Chung Tình đã thấy rõ anh đang xem cái gì.


Đó là kịch bản của Khúc Cát Vàng.


Khúc Cát Vàng chính là bộ phim mà đoàn phim hiện nay đang quay chụp.


Một diễn viên đóng thế lại một mình gặm kịch bản vào buổi tối, trong lúc mọi người đều đang nghỉ ngơi?


Chẳng lẽ cậu ấy không biết, thân là diễn viên đóng thế, căn bản không cần cố gắng như vậy sao? Bởi vì cậu chỉ là một diễn viên đóng thế mà thôi!


Không phải, chắc là cậu ấy hiểu, nếu không cũng không cần lén xem kịch bản trong lúc đêm khuya không người như thế này.


Chung Tình đột nhiên hiểu được, vì sao người đàn ông này lại là nam chính của thế giới này.


Thiên đạo thù cần*.


*Thiên đạo thù cần: tức Đạo trời đền đáp người cần cù.

Bình Luận (0)
Comment