Ngày hôm sau, tôi đến lớp hơi trễ vì có việc quan trọng- ngủ nướng. Cùng lúc đó khi tôi bước lên cầu thang thì thấy bóng dáng của thằng Rick. Không biết thằng đó đang suy nghĩ cái gì mà đi chầm chậm, lê từng bước nặng nề lên bậc cầu thang. Tôi vẫn còn đang cảm kích cậu ta hôm qua chỉ tôi lấy lại mấy dụng cụ học tập( Ken dấu). Tôi chạy lại đập vai cậu ta, cậu giật mình quay người lại, tôi chỉ biết cười.
- Cảm ơn cậu vì vụ hôm qua_ tôi cười thân thiện.
Rick nhìn tôi rồi liền đảo mắt chỗ khác.
- Vụ gì?
Ôi trời, người ta đang cảm kích mà cậu ta lại nói vậy..._ Tôi nghĩ.
Tôi cười trừ.
-Cái vụ hôm qua... mà thôi bỏ đi.(Tôi chìa tay có ý bắt tay làm bạn) Cậu tên gì?
Rick bắt tay tôi một cái rồi buông ngay.
- Tên bạn bè thường gọi là Rick.
Ôi trời ơi, ai mà chả biết cậu tên là Rick chứ. Tôi đang hỏi tên Việt Nam của cậu kìa. Mà thôi kệ...
- Mình tên là...
- Linh Đan.
- Hả???_ Tôi ngơ
- Cậu tên Linh đang phải không?
- À... ừ... Mà sao...???
Rick gãi đầu: "À... tại..."
Tùng tùng tùng, tiếng trống trường báo hiệu thời gian vào lớp, hai chúng tôi cuống cuồng chạy vào hàng hay không đến cuối tuần lại nhận một hình phạt nào đó cho coi.
Hôm nay không có tiết toán, không có tiếc cô chủ nhiệm. Vậy là tôi khổ thêm một tiết. Mới nghĩ tới đó thôi thì... Như đã biết tôi nếm lại cảm giác hôm qua nhưng mà không những bút, tẩy,... biến mất mà cả sách vở không cánh mà bay; hôm nay tôi buộc tóc cao, " thằng bạn mới" khùng điên đó nắm luôn cả luống tóc tôi mà giựt, tôi chỉ biết liếc, tỏ thái độ bực mình hay mạnh hơn tôi lấy thước đánh vào vai cậu ta,... còn quạch mực vào vở, tạt nước, thảy bột năng,... ôi thôi đủ thứ. Cái liên khúc đó cứ xảy ra đến nỗi Tôi thuộc làu các điệp khúc đó. Và đến nỗi tôi được ghi vào UNES lớp 11A3 có số ngày ngồi kế cậu ta lâu nhất và có sức chịu đựng lớn nhất. Đến cuối tuần tôi đã cố méc cô nhưng cô chỉ răn đe rồi cho qua. Haizz, tôi phải chịu cái địa ngục này đến bao giờ. Nguyên ơi, giờ mình đã hiểu cái lời cảnh báo của bạn ngay từ đầu rồi. Huhu. Sau tiết sinh hoạt đó tôi rất tức, vậy mà tên kia còn làm vẻ mặt chọc tức tôi. Trời ơi, tôi điên quá.