Tình Chấp

Chương 63

~Kan dẫn theo thuộc hạ trốn bằng cửa sau, hắn ta đang hả hê vì kế hoạch thành công thì đám cảnh sát và thuộc hạ của "Quách Diệp" chạy đến vây. Sắc mặt Kan trở nên khó coi dùng mắt ám hiệu đàn em mình, đám thuộc hạ hiểu ý xông lên, người của Thiên Kỳ và cảnh sát cũng ra sức khống chế bọn chút.

Ánh mắt sắc bén của hắn cùng đôi mắt tà mị của Kan giao nhau, cả hai đều âm thầm dùng tiêu chuẩn của mình để đánh giá đối phương.

Cẩn thận quan sát, dáng vẻ của Kan không hẳn là anh tuấn mà lại có phần nữ tính, nếu để tóc dài thì hẳn là 90% giống phụ nữ, từ hắn ta toát ra một loại khí thế dịu nhẹ nhưng lại có vô vàn sự nguy hiểm.

Kan cũng âm thầm quan sát, nghe danh đã lâu, hôm nay đã có cơ hội diện kiến, Quách Diệp lão đại uy chấn hắc bạch lưỡng đạo, mặc kệ hắn lợi hại như thế nào, cứ nghĩ đến mối thù năm xưa là Kan đã muốn một phát bắn chết hắn.

"Đối thủ mạnh nhất, tôi đợi sự xuất hiện này của cậu lâu rồi."- Hắn lạnh nhạt buông lời.

Kan nhếch môi: "Danh xưng "đối thủ mạnh nhất" từ miệng Quách Diệp lão đại phát ra thật làm cho tôi cảm thấy vinh dự, chi bằng chúng ta thử tìm hiểu bản lĩnh đối phương xem."

Thiên Kỳ nâng khóe môi nhưng lại không hề cười càng làm vẻ mặt hắn thêm một phần lạnh nhạt: "Được thôi."

Vừa dứt lời, cả hai lao tới tấn công đối phương. Thiên Kỳ ra chiêu chắt chắn nhưng lại không kém phần âm hiểm. Kan lại khéo leo luồn lách thừa cơ hội hắn sơ hở mà tấn công.

Cả hai một nhu một cương, một tấn công một phòng thủ khiến các thế võ đối phương đều bị phá, cuộc đấu dần trở nên bất phân thắng bại.

Thế cuộc hỗn loạn, cả ba bên, cảnh sát, và hai nhóm xã hội đen đánh nhau, Gia Yến muốn nổ súng dẹp loạn nhưng lại sợ ảnh hưởng người vô tội.

Kan chọn đúng thời cơ Thiên Kỳ sơ ý, thân thủ nhanh nhẹn rút súng hướng về phía mi tâm hắn. Thiên Kỳ đứng yên, tên này ra tay tuy nhìn qua có vẻ rất lơ là nhưng khi có cơ hội lại vô cùng âm hiểm.

Xung quanh vẫn hăng say đấu đá nhau, hoàn toàn không có dấu hiệu ngừng lại.

"Quách Diệp Thiên Kỳ, cậu nghỉ sao nếu tôi nổ súng?"

"Cậu sẽ không làm vậy."- Thiên Kỳ không hề hoảng loạn, hắn kiên định làm Kan sinh nghi.

"Lý do."

"Dùng Samuel Jok bày ra tất thảy các biến cố không phải muốn xem tôi khổ sở tới mức tột cùng sao?"- Hắn không rõ rốt cuộc Kan và mình có thù oán gì, nhưng từ những màn kịch hắn ta bày ra hắn biết, Kan không đơn thuần là muốn hắn chết.

Hắn ta còn muốn Quách Diệp Thiên Kỳ cùng những người bên cạnh phải trả giá.

Nhưng là cái giá gì? Cho việc gì?

Quả nhiên Kan cười, một nụ cười như trêu ngươi nhìn hắn: "Quách Diệp Thiên Kỳ, cậu hình như có khả năng đoán suy nghĩ của người khác, nhưng đoán, không có nghĩa là hiểu. Con người tôi rất thích làm ngược ý người khác, bây giờ tôi muốn xem cậu dùng cái gì để khẳng định tôi sẽ không nổ súng."

Kan chậm rãi dùng tay tác động lên chốt súng, tựa như nút bấm của tử thần đang từ từ khởi động...

Thiên Kỳ âm thầm chuẩn bị. Hắn sẽ không ở thế bị động, nếu thật sự Kan có ý định nổ súng thì hắn ta sẽ rất hối hận.

Sớm đã nhìn thấy khẩu súng đó từ trước nên lúc nãy khi đánh nhau hắn đã sớm làm một chút tiểu xảo.

Súng đó không có đạn...

Keng! Một viên sỏi không biết từ đâu văng đến va mạnh vào mu bàn tay của Kan khiến hắn ta sơ ý buông tay, khẩu súng rơi xuống đất. Đám chân tay của em hoảng sợ dừng lại động tác, dường như nhận ra người phóng viên sỏi kia.

Đột nhiên bầu không khí loạn lạc lại tồn tại một không khí yên lặng lạnh lẽo.

Bộp bộp bộp! Tiếng vỗ tay nhàn nhã vang lên, từ trong một góc phía xa, một cô gái xinh đẹp, mái tóc dài được buột lên cao để lộ gương mặt hoa nhường nguyệt thẹn.

Chỉ là cái loại khí chất lãnh khốc, xa cách nhưng lại vô cùng cao quý. Nụ cười thấp thoáng trên mặt, như cười như không... làm người khác bất giác đề cao sự đề phòng.

"Kan, cậu tự động dẫn dắt anh em của tổ chức đi phá phách thế này thật không tốt lắm."- Âm thanh đạm mạc không rõ vui buồn làm sắc mặt Kan đại biến, thật không hiểu nổi sao cô ta lại ở đây?

"Phụng tỷ!"- Đám chân tay cúi đầu chào, ngay cả Kan ngông cuồng là thế nhưng vẫn không dám nói thêm, sắc mặt dè dặt làm Thiên Kỳ không khỏi thầm đánh giá cô gái thần bí xuất hiện đột ngột này.

Phụng Cơ cười nhạt nhìn hắn: "Quách Diệp lão đại, người của Kim Điêu Môn mạo muội, mong ngài đừng chấp trẻ con."

"Thì ra là Phụng tỷ của Kim Điêu Môn, quả là danh bất hư truyền."- Hắn đối với cô gái này cũng khách sáo lên tiếng, từng nghe qua Kim Điêu Môn là một tổ chức sát thủ hùng mạnh, trong đó có một cô gái được xưng là nhất đẳng sát thủ, Nguyễn Long Phụng Cơ. Hắn đối với cô gái này xem như cũng mở rộng tầm mắt.

"Hôm nay là đám nhỏ mạo muội, đụng chạm Quách Diệp lão đại, tôi sẽ dạy lại bọn chúng."- Phụng Cơ rất phải phép, lời nói chừng mực vô cùng, Kan phía sau cũng bất bình lên tiếng: "Phụng tỷ, đây là ân oán của riêng em, chị đừng xen vào."

Thiên Kỳ khẽ chau mày, màn kịch này do Kan cất công bày ra, cho dù là Nguyễn Long Phụng Cơ có cản e là lần sau hắn ta cũng tiếp tục, nhưng nếu hắn kiên quyết truy cứu thì nghĩa là công khai đối đầu Kim Điêu Môn, thế lực của tổ chức này không nhỏ, chi bằng đừng nên rước thêm phiền phức.

"Tôi có thể không chấp nhất, nhưng về phía cảnh sát tôi không bảo đảm."

Gia Yến đương nhiên sẽ không bỏ qua, là cảnh sát lại thấy hai bên xã hội đen đối đầu, nếu không bắt giữ thì quả thật mấy sao trên cảnh phục cũng nên tháo xuống đi.

Phụng Cơ mỉm cười lịch sự gật đầu thay lời cảm ơn với hắn. Mọi người chỉ kịp nhìn thấy cô từ trong túi áo lấy ra một vật nhỏ khẽ quăng về phía bọn họ sau đó một tiếng nổ khẽ vang lên, một luồn khói trắng như sương mù dày đặt che lắp xung quanh. Bọn họ không biết Phụng tỷ kia căn bản không quan tâm đến đám cảnh sát kia, chỉ cần thế lực lớn như "Quách Diệp" không truy cứu, tất cả đều được giải quyết.

Gia Yến bất mãn: "Quách Diệp Thiên Kỳ, anh là đang muốn lợi dụng cảnh sát?"

Chỉ điểm cho cảnh sát tới đây nhưng từ đầu tới cuối họ chỉ như bình hoa chưng cho có... ý đồ là muốn dụ bọn họ đi chỗ khác để đám thuộc hạ của hắn đem lô hàng phi pháp kia nhập kho, thứ hai là muốn dùng danh nghĩa của cảnh sát để đàn áp thế lực bên kia.

Hắn không chối, thẳng thừng thừa nhận:

"Cứ xem là vậy đi, xem như hôm nay là Quách Diệp Thiên Kỳ tôi nợ mọi người, sau này lúc nhập hàng phi pháp tôi sẽ đích thân báo với cảnh sát để bọn họ đến xem, cảnh sát trưởng Yellia cũng không cần phí công sức... gài nội gián vào chỗ tôi nữa."- Mấy chữ cuối cùng hắn đảo mắt về phía Shella đang đứng phía xa.
Bình Luận (0)
Comment