Tinh Chiến Phong Bạo

Chương 228

Học viện Zeus chỉ còn có hai người, học viện Apollo đoàn diệt, học viện Chiến Thần uy vũ nhất. Bốn người dự thi, bốn người đều thông qua vòng đấu loại, trong đó Mông Điềm đoạt được hạng nhất giai đoạn thứ nhất, Vương Tranh đoạt được hạng nhất giai đoạn thứ hai, Trương Sơn đoạt được hạng nhất giai đoạn thứ ba.

Học viện Chiến Thần đã thật lâu rồi không có trâu bò như vậy, bốn người vừa đến học viện liền phát hiện toàn bộ trong học viện đều là người, chật đường hoan nghênh.

Quả thật làm đám người Vương Tranh sợ ngây người, đi ra ngoài một tháng, như thế nào cũng không nghĩ tới trở về lại nhận được hoan nghênh long trọng như vậy.

- Vương Tranh, làm rất tốt!

- Trương Sơn, em yêu anh, em muốn sinh baby cho anh!

Vừa nghe thế này, Trương Sơn đang say mê trong tiếng hoan hô lập tức duỗi thẳng đầu óc ngó dáo dác.

Được hoan nghênh nhiều nhất tự nhiên là Mông Điềm, đây là nữ thần buông xuống a.

Trong náo nhiệt, chỉ có Trương Như Nam im lặng, xa xa không thả lỏng bằng lúc ở trong vòng đấu loại IG.

Guth rất hãnh diện, cuộc sống chính là như thế, vốn tưởng rằng đã đến đường cùng, lại bỗng nhiên có hi vọng, bốn đứa nhỏ này rất biết tranh mặt mũi cho hắn.

Đến độ tuổi cùng địa vị như Guth, còn lại chính là tranh hơi với một đám lão già như ông ấy, đương nhiên quan trọng là hắn muốn chứng minh bản thân mình thật sự là hiệu trưởng một trường học, thật sự bồi dưỡng ra nhân tài.

Đến tuổi này, ảm đạm rời khỏi, tương đối phủ định cố gắng của cả đời, ai cũng không muốn như vậy.

Trong đám người, đám người Nghiêm Tiểu Tô, Diệp Tử Tô, An Mỹ, Đỗ Thanh Thanh, Diêu Ngả Luân, Trần Tú gọi to nhất.

Thẳng thắn nói, thời điểm đám người Vương Tranh rời đi, bọn họ cũng không xem trọng, có thể lưu lại một nửa là tốt rồi, đừng vừa lên là bị đào thải liền cảm ơn trời đất rồi, ai ngờ đến có thể lấy được thành tích như vậy.

Trở lại ký túc xá đã lâu, Vương Tranh cùng Trương Sơn nằm hình chữ đại ở trên giường, thật sự là rất thư thái.

- Nè nè, đừng nằm nha, giới thiệu cho anh em vài người nha, có người đẹp không?

- Có, đều là người đẹp!

Trương Sơn cười nói:

- Giống như chị Nam.

Nhất thời lòng tràn đầy hy vọng Diêu Ngả Luân cùng Trần Tú giống như bị sét đánh.

- Thật không nghĩ tới các ngươi lại lấy được thành tích như vậy, xem ra trình độ lần này thật sự là không được tốt lắm.

Ngả Luân bạn học phát huy bản lĩnh, nói lời độc ác.

Trương Sơn ngồi dậy:

- Không tốt cái mắm, ca bay mất mấy tầng da mới chống đỡ tới cuối, thân thể nho nhỏ như ngươi thì nửa ngày liền treo!

Diêu Ngả Luân cùng Trần Tú nhìn Vương Tranh, bạn học Vương gật gật đầu:

- Chị Sơn không có chém, quả thật là không dễ dàng.

Nhất thời ký túc xá lý lập tức yên tĩnh.

- Chị. . . Sơn?

Diêu Ngả Luân cùng Trần Tú liếc nhau, nhất thời ôm bụng cười lăn cười bò, Trương Sơn rất bất đắc dĩ a, mụ nội nó đã quên dặn dò bọn họ.

………

Mà ở ký túc xá nữ sinh, đã có một đoàn các cô gái tụ lại, đang vây quanh Mông Điềm bàn tán xôn xao hỏi cái này hỏi cái kia.

Mông Điềm không am hiểu kể chuyện xưa, có cái gì nói cái đó, nhưng thời điểm nói đến chị Sơn, nhất thời toàn bộ ký túc xá nữ sinh đều phải cười nổ rớt.

…….

Lấy tốc độ truyền bá của phái nữ, bạn học Trương Sơn muốn không nổi tiếng cũng khó rồi.

Trương Sơn hắt xì liên tục, lạnh buốt, có loại cảm giác không quá tốt đẹp.

Diêu Ngả Luân cùng Trần Tú nghe Trương Sơn miêu tả sinh động như thật, khuôn mặt nhỏ nhắn đều trắng bệch, tổ bà cả nhà nó, làm gì có chỗ nào là vòng đấu loại, quả thật là ôm đoàn đi tìm chết a.

Trương Sơn cũng không có chém thêm cái gì, hắn quả thật là dựa vào giai đoạn cuối để lật bàn, mà Vương Tranh từ đầu tới cuối đều vẫn bình tĩnh, giống như là đang ngủ.

Trương Sơn nhìn thoáng qua Vương Tranh, hắn từ nhỏ không chịu thua, cho dù làm không được đại ca, người khác cũng mơ tưởng làm đại ca của hắn, nhưng mà đối với Vương Tranh, hắn chịu phục!

Đi theo người này, nhất định có thể xông ra một mảnh trời mới, quan trọng là cùng nhau chiến đấu với Vương Tranh sẽ không hối hận!

Trước khi đi, Tô An còn tìm Trương Sơn nói chuyện, Trương Sơn chính là thiếu hệ thống huấn luyện, đề nghị sau khi trở về hắn trăm ngàn lần đừng lơi lỏng. Đến tình trạng này, tiềm lực củaTrương Sơn đã hoàn toàn bị kích phát, hắn đã quyết định hoàn toàn vứt bỏ khoa Vật Lý, ở lần thứ hai chọn lựa tiến đến kiên trì huấn luyện ma quỷ, ném đi cái mũ chị Sơn!

………

Mà ở ký túc xá nữ sinh, Diệp Tử Tô lẳng lặng nghe Mông Điềm kể, mỗi lần nghe tới Vương Tranh, Diệp Tử Tô lại khẩn trương nắm chặc nắm tay, cả người như là lạc vào cảnh giới kỳ lạ.

Bên cạnh An Mỹ không chút tiếng động thở dài, thật sự là si tình muốn điên rồi, trong khoảng thời gian này thừa dịp Vương Tranh không ở đây, nàng muốn Diệp Tử Tô tiếp xúc nhiều một chút với những thanh niên vĩ đại khác. Đỡ phải thống khổ như vậy, nhưng hoàn toàn vô dụng, những ngày Vương Tranh không ở đây, Diệp Tử Tô như đánh mất hồn , một khi về đến thì lại giống người không có việc gì.

Thật sự là si tình muốn điên rồi, làm chị em tốt, An Mỹ thật muốn tiêu diệt Vương Tranh.

Nhưng mà một câu của Diệp Tử Tô lại làm cho An Mỹ nghẹn lại không trả lời được.

Một người khi còn sống, có thể gặp được người mình thích, chính là hạnh phúc lớn nhất.

………

Phàm là người từ IG trở về vừa cảm giác tỉnh lại, đều cảm thấy rực rỡ hẳn lên, đều có chút không quá thích ứng, sự yên tĩnh của vườn trường cùng bầu không khí hài hòa như vậy, loại cảm giác bừng tỉnh như cách một thế hệ, là một phần khó có được trải qua.

Buổi tối trước khi đi ngủ, Trương Sơn quyết định thức dậy sớm, nhưng thời điểm tỉnh lại mới phát hiện mặt trời đã lên cao, toàn bộ đồng bọn biến mất, muốn trầm tĩnh lại thật sự là không phải mà bản thân có thể quyết định.

Trương Sơn liếc mắt nhìn giường phía đối diện, Vương Tranh tên này tám phần vừa sáng sớm đã đi ra, người này quả thực giống như người máy, hoàn cảnh biến hóa lớn như thế, làm sao lại có thể thích ứng nhanh như vậy?

Trốn học một ngày, không chết người, bạn học Trương vừa đánh răng vừa hừ hừ một khúc nhạc, hãnh diện a, nhìn khuôn mặt anh tuấn ở trong gương, Trương Sơn xoa xoa tóc, có chút dài, hẳn là đi hớt một phát cho có chút tinh thần, mới không làm thất vọng thân phận thần tượng.

Mông Điềm cũng dậy muộn hơn một chút so với bình thường, tắm rửa xong, cẩn thận chăm sóc tóc, đây là thói quen của nàng, có thể lẳng lặng suy nghĩ một ít sự tình. Đối với hoàn cảnh chuyển đổi, nàng thích ứng có vẻ tốt, nhưng sau khi trầm tĩnh lại, vẫn rất vui vẻ, loại huấn luyện nghiêm khắc như thế này quả thật ép buộc người quá mức.

Hai ngày nay trừ việc bảo trì luyện tập như thông thường, nàng cũng muốn thoải mái thả lỏng một chút.

Tuy rằng trở lại trường học, nhưng Guth vẫn cho bọn họ thêm ba ngày phép để nghỉ ngơi, hắn cũng biết đến cường độ trong IG, bốn học viên hoàn hảo không hao tổn gì trở về đã phải cám ơn trời đất, hắn cũng không thể không có tình người.

Trương Như Nam dậy rất sớm, đã lâu vẫn chưa tới câu lạc bộ mỹ thuật, nàng vẫn là người thứ nhất đến đây.
Bình Luận (0)
Comment