Tinh Chiến Phong Bạo

Chương 247

Trong phút chốc, Vương Tranh tiến vào một loại cảnh giới huyền diệu, bí quyết Quy Nhất rất tự nhiên mà vận chuyển.

Khác với lúc trước, trước kia bí quyết Quy Nhất chính là vận chuyển ở trong cơ thể, mà lần này hắn lại cảm nhận được lực lượng thiên nhiên ở bên người hắn cũng theo đó vận chuyển.

Chuyện này ...

Hắn có thể cảm nhận được Đất Nước Gió Lửa Không Gian năm nguyên tố lớn lực lượng trở nên rõ ràng, chẳng những cảm thụ, dường như hắn còn có thể điều động.

Đây là ảo giác sao?

- Đại ca, đại ca, ngươi đừng làm ta sợ, không được, xem ra ta muốn làm hô hấp nhân tạo!

Đại gia Tô bất đắc dĩ nói.

Vương Tranh mở mắt ra:

- Cút sang một bên đi, về sau cho dù gặp được loại tình huống này, phiền toái tìm một người đẹp đến!

Vương Tranh đẩy Nghiêm Tiểu Tô ra, một bên Sally dở khóc dở cười, vỗ vỗ bộ ngực:

- Hù chết, ta còn tưởng rằng ngươi bị làm sao.

- A, ta vừa rồi có điểm thất thần, làm sao vậy?

Vương Tranh nghi hoặc hỏi.

- Mới vừa rồi ngươi gắt gao cầm lấy cây cột này, giống như yêu thích cây cột, kéo ngươi mà ngươi cũng không nhúc nhích chút nào.

An Mỹ nói, Vương Tranh tên này luôn thích làm ra những chuyện kỳ quái.

- Vậy sao, vừa rồ ta i đang suy nghĩ một chuyện có chút thất thần.

- Ngươi cũng đủ kỳ quái, thất thần đều có lực như vậy, ba người cimgx kéo không ra.

Sally hiếu kỳ nhìn Vương Tranh, Vương Tranh chỉ dùng một bàn tay, ba người bọn họ dùng sức như thế nào cũng không chút sứt mẻ.

- Ha ha, đại ca của chúng ta chính là vương bài trong học viện quân sự.

Đại gia Tô cười nói.

Sally ah một tiếng, cũng không có kinh ngạc. Tiêu chuẩn của Trái Đất ở nơi này dường như không tính là chuyện đặc biệt gì.

Nhưng mà ánh mắt lại nhìn vào trên người Vương Tranh:

- A, tại sao ngươi lại tháo xuống thiết bị bảo hộ ?

Vương Tranh nhìn nhìn mỉm cười:

- Không có việc gì, năm lần trọng lực ta còn có thể thừa nhận.

"Ngươi xác định, chuyện này cũng không phải là có thể cậy mạnh!

Sally hồ nghi nhìn Vương Tranh, có không ít người đều thích cậy mạnh, cho nên trước khi xuất hành đều phải ký kết hiệp nghị, nếu là tự tiện tháo xuống bảo hộ, tự gánh lấy hậu quả.

Vương Tranh thoải mái cử động cánh tay:

- Thật sự không có việc gì, ngày thường thường huấn luyện dùng qua năm lần trọng lực, ta cảm giác Đất ở nơi này nơi này trọng lực đại khái không đến năm lần, hơn nữa càng tự nhiên một ít, cảm giác đông cứng hoàn toàn bất đồng với cùng phòng huấn luyện.

Sally trong ánh mắt nhiều hơn một tia bội phục:

- Trọng lực nơi này chuẩn xác ước chừng ở 4.6 đến 4.9, hơn nữa người hành tinh Norton chúng ta cho rằng trọng lực của thiên nhiên có tính bảo hộ, nó ban ân là chúc phúc cho nhân loại.

- Quả thật là vậy, xin lỗi, ta có thể dừng lại trong chốc lát sao?

Vương Tranh nói.

- Đương nhiên có thể, thời gian còn nhiều, chúng ta có thể chờ ngươi.

Khoảng cách giữa Sally lập tức cùng Vương Tranh kéo gần lại, đối với người có thể thích ứng trọng lực trên hành tinh Norton, những người này có thể được người hành tinh Norton tôn trọng.

Vương Tranh lại nhìn khu vực khai thác mỏ, nhưng mà hình ảnh mới vừa rồi không có ở xuất hiện, chẳng lẽ là ảo giác?

Chắc chắn sẽ không, hắn là không bao giờ xuất hiện ảo giác, Vương Tranh tuyệt đối tin tưởng lực lượng tinh thần của mình, sẽ không bị đến quấy nhiễu.

Ngay trong nháy mắt vừa rồi, hắn như là tăng lên một cảnh giới.

Bí quyết Quy Nhất vận chuyển không giống như bình thường!

Điều này sao có thể?

Dù sao ở bên ngoài không quá tiện, bằng không Vương Tranh thật muốn lập tức gọi Khô Lâu đi ra để hỏi cho rõ. Chẳng lẽ là ảnh hưởng của hình ảnh kỳ quái vừa rồi.

Hắn chợt cảm thấy có điểm không thích hợp.

Cho dù là tình huống của hắn, tuy rằng không sợ năm lần trọng lực, nhưng mà không đến mức trên người không có cảm giác a!

Đây hoàn toàn là hai loại khái niệm.

- Sally, vừa rồi ngươi nói hành tinh Norton của các ngươi từng xuất hiện qua một vĩ nhân, là chuyện gì xảy ra?

- Hì hì, đó là truyền thuyết. Kỳ thật là bà nội ta nói cho ta biết, bà nội ta nói, là của bà nội trước đây của bà từng kể cho bà nghe, thời đại trận chiến lớn giữa chủng tộc trùng Zago cùng nhân loại, hành tinh Norton của chúng ta sinh ra một vị người có bản lĩnh vô cùng cường đại. Nắm tay của hắn có thể đánh tan bầu trời, chân của hắn có thể đạp vỡ mặt đất, kỳ thật là hắn tiêu diệt chủng tộc trùng Zago.

Sally nói.

Một bên Nghiêm Tiểu Tô nhịn không được chém bậy:

- Vậy bà nội ngươi có nói cho ngươi kỳ thật là bà ấy đang nằm mơ hay không?

Sally cũng không tức giận:

- Truyền thuyết này ở hành tinh Norton rất nhiều, tuy rằng không cách nào chứng minh, nhưng mà chúng ta tin tưởng, hành tinh Norton có một vị anh hùng như vậy.

Kỳ thật ngay cả thế hệ trẻ hiện tại trên hành tinh Norton cũng không tin, nhưng thế hệ trước đều truyền xuống. Mọi người cảm thấy thú vị cũng cứ như vậy truyền xuống.

Trong đầu Vương Tranh hiện ra hình ảnh vừa rồi chợt lóe lên đã mất. Bộ dáng đã mơ hồ, nhưng mà Vương Tranh lại nhớ kỹ ánh mắt kia, đó là ánh mắt hùng bá thiên hạ.

Liếc mắt một cái bao quát thiên hạ!

Đây là cái dạng người như thế nào?

Nửa giờ trôi qua, bọn họ đã dừng lại thời gian rất lâu, đến lúc phải đi về, trước khi đi, Vương Tranh nhìn thoáng qua khu vực khai thác mỏ cổ xưa, trên thế giới này tồn tại rất nhiều bí mật.

Trên đường trở về, An Mỹ cùng Nghiêm Tiểu Tô líu ríu giống như đôi chim nhỏ, hai người còn trao đổi số điện thoại với Sally, coi như là nhiều hơn một cái bạn bè từ hành tinh Norton, cũng mời Sally có rảnh đến Trái Đất vui đùa.

Một chuyến này thắng lợi mà trở về, mua một đống lớn vật kỷ niệm, còn làm quen bạn bè mới, mà Vương Tranh vừa về đến liền chui vào phòng của mình.

- Tiểu Tô, anh xem bạn thân của anh thảm biết bao nhiêu, em sớm nói công chúa cái gì đó là không đáng tin cậy, nam nhân cần thực tế đến nơi đến chốn!

An Mỹ nói.

Nghiêm Tiểu Tô ho khan vài tiếng, đây là đang nói cho hắn sao:

- An Mỹ, chúng ta có thể tạo cơ hội, nhưng không cần lo cho nhiều, anh cảm thấy loại chuyện này vẫn là thuận theo tự nhiên thì tốt hơn, nếu không có duyên phận, mạnh mẽ tác hợp cũng không tối cho hai bên.

- Được rồi, đừng ở trước mặt en ra vẻ tình thánh, anh ra sao ta còn không biết sao, dù sao em đứng về phe khuê mật của em.

An Mỹ trắng mắt liếc Nghiêm Tiểu Tô một cái, nàng là điển hình yêu ghét rõ ràng, đâu thèm để ý đối phương là ai, nàng còn không sợ.

- Anh kiên định đứng ở bên en.

Nghiêm Tiểu Tô cười nói.

- Anh thức thời đó, buổi tối cho anh chút ngon ngọt.

- Ah, phải không, nếu không chúng ta...

Đại gia Tô tiến đến bên tai An Mỹ nhỏ giọng nói thầm, nháy mắt mặt An Mỹ liền đỏ:

- Tại sao tư tưởng của anh lại xấu xa đến như thế?

Đại gia Tô hô kêu to oan uổng:

- Cái gì mà xấu xa, cái này gọi là có tư tưởng được không, en không biết là rộng mở với biển sao rất có cảm giác sao, cả người đều tăng lên.

An Mỹ hết chỗ nói rồi, người này đơn giản là có thể đem tất cả địa phương lãng mạn trở thành nơi để chịch chịch chịch.
Bình Luận (0)
Comment