Tinh Chiến Phong Bạo

Chương 296

- Cười cái gì mà cười?

An Mỹ không chịu nổi, cũng có điểm bất đắc dĩ, đứa em trai này không có chút hứng thú đối với đọc sách, mỗi ngày chỉ biết các loại giải trí, chơi trò chơi đặc biệt nhiều, ngay cả bạn gái đều làm quen trong trò chơi.

- Hắc hắc, chị, đừng nói chị không có người theo đuổi, cũng đúng thôi, làm quen với bạn trai chuyện này nhất định phải vượt qua pháp nhãn của em, nếu không phải như thế, miễn bàn, đến một lần thì em đuổi một lần.

An Thế Kiệt nói đương nhiên.

An Mỹ trừng mắt nhìn liếc mắt một cái:

- Nhóc con ngươi tiến bộ, dám quản chuyện của chị sao, muốn ăn đòn phải không?

Vừa thấy An Mỹ bày ra tư thế, An Thế Kiệt hoảng sợ, bà chị mình có khuynh hướng bạo lực, đi trường quân sự trở về còn không biết luyện thành cái dạng gì.

- Làm gì dám a, chị của em xinh đẹp như tiên trên trời, em làm thế này không phải là giúp chị sao, sợ chị bị người ta lừa!"

Thấy vẻ mặt không tin của An Mỹ, An Thế Kiệt ho khan vài tiếng:

- Đương nhiên, cha mẹ không có khả năng chiếu cố em cả đời, không dựa vào chị hai thì dựa vào ai, lấy tư sắc của chị, chọn như thế nào, cũng phải tìm cho em một người anh rể là người thừa kế nguồn quỹ lớn. Đến lúc đó hắc hắc hắc, cậu em vợ dựa vào anh rể, đó không phải chuyện hợp tình hợp lý sao?

- Thích đi nơi nào mát mẻ thì đi đi!

An Mỹ vừa tức giận lại là buồn cười, mặc cho ai có được một người em ruột như vậy, đều không biết nói gì.

- Đi, chỉ cần chị tìm anh rể tốt cho em, để cho em đi WC mát mẻ cũng được.

Đang nói chuyện, một thiếu phụ không già không trẻ từ bên ngoài đi vào, một thân hàng hiệu, ví tiền trên tay là nhãn hiệu xa xỉ Colo, toàn hệ Mặt Trời số lượng chỉ có một trăm cái.

- Nói anh rể gì đấy? An Mỹ, không phải con tùy tiện tìm bạn trai gì đó rồi chứ?

- Mẹ!

An Mỹ hờn giận kêu lên.

- Con nghe mẹ nói là đúng nhất, mẹ nói với con rồi, nguyện vọng thứ nhất báo danh cái gì học viện Chiến Thần. Học viện Chiến Thần có thể có mấy cái tốt? Đều là đám không tiền đồ cùng tên nhóc.

Hàn Tố Tố nói tới đây, hung hăng trừng mắt nhìn mắt An Phong Đường, nguyện vọng thứ nhất này của An Mỹ, là được An Phong Đường ủng hộ, theo ý của bà, An Mỹ nen là đi đại học Thượng Kinh.

- Mẹ, có thể thi vào học viện Chiến Thần , tại sao lại có thể nói không có tương lai.

An Mỹ biện bạch nói. Mỗi nhà đều có chuyện khó xử, cũng không biết từ bắt đầu khi nào thì, mẹ của nàng càng ngày càng trở nên ghét nghèo yêu giàu.

- Trường quân sự đi ra, một tháng có thể kiếm bao nhiêu? Một trăm ngàn? Hay là một triệu? An Mỹ a, đừng cảm thấy mẹtạo áp lực, con gái nha, phải gả cho thật tốt mới là chuyện tốt, đừng giống mẹ, gả cha ba con. Đời này cũng chưa kiếm được một chút chuyện tốt. Mua cái ví tiền còn phải cắn răng chờ hơn nửa năm. Những người kia năm đó mẹ cũng chưa để vào mắt, hiện tại một đám đều tốt hơn so với mẹ. Tóm lại, mẹ sẽ không hại con.

An Mỹ khe khẽ thở dài, coi như gió thoảng bên tai, trôi qua tai xem như xong.

Một bên An Thế Kiệt uống xong đồ uống. Đối với bà mẹ cực phẩm này hắn cũng là rất bất đắc dĩ, vừa mới chuẩn bị lượn đã bị ngăn cản.

- Đều chớ đi, buổi tối hôm nay có yến hội, quần áo mẹ đã muốn đặt lấy, An Mỹ, hiện tại con phải đi thử xem, còn nữa Thế Kiệt, đừng đóng ổ ở nhà, theo mẹ đi gặp mặt thêm chút từng trải. Còn tiếp tục như vậy người ta đều phải gọi con là con ốc, mẹ làm còn mặt đi ra ngoài gặp người khác?

An Thế Kiệt vẻ mặt đau khổ, chính là trong nhà không có người có thể ảo hơn mẹ của mình, đối kháng với bà, thì…

- Mẹ, con không đi.

Yến hội gì đó, An Mỹ biết sự thật, biến tướng của việc đi coi mắt mà thôi.

- Không đi cũng phải đi, làm quen thêm nhiều tuấn kiệt trẻ tuổi chân chính, kiến thức nhiều hơn, tự nhiên sẽ không sẽ bị mấy tên nhóc thông đồng, tóm lại, mẹ là vì...

Lại là một hồi thao thao bất tuyệt.

An Mỹ trong lòng cảm thán, cúi đầu nhìn ngón tay của mình, An Phong Đường lại xấu hổ giúp không được gì. Trong lòng của ông cũng tự nhiên hy vọng An Mỹ có thể gả cho kẻ có tiền, đương nhiên, cũng phải có tình cảm nhất định, công ty mỹ phẩm trang điểm An Thị tuy rằng không phải nguồn quỹ lớn, nhưng quy mô cũng có mấy trăm nhân viên, cũng có chút danh tiếng ở trên thị trường đồ trang điểm.

An Thế Kiệt lại đi đến trước mặt An Mỹ:

- Chị, tuy rằng lời mẹ nói không dễ nghe, dù sao, chị trăm ngàn lần đừng mắc mưu, đừng cùng mấy tên nhóc thông đồng, đời này của em chỉ có thể trông cậy vào chị.

An Mỹ không thể nhịn được nữa, đánh bay!

Mẹ của mình có bộ dáng này, em trai lại là một tên kẻ dở hơi, làm sao nàng không biết xấu hổ để cho Nghiêm Tiểu Tô đến nhà nàng? Làm sao có thể cùng người trong nhà nhắc tới Nghiêm Tiểu Tô?

Cuối cùng vẫn bị mẹ mìnhtha đi, trong nhà này thật sự là không có người có thể né qua nàng.

- Chị, tình báo mới nhất, mẹ đang cùng một vị phu nhân, thành viên hội đồng quản trị tập đoàn Khai Dương nói chuyện.Phỏng chừng một hồi nhà Tiễn Tuyên bọn họ sẽ tìm đến chị, chị, cảnh cáo chị một tiếng, trăm ngàn lần đừng để ý đến hắn, nghe đồn hắn là một tên quỷ hẹp hòi.

An Thế Kiệt một lòng muốn chị mình gả cho kẻ có tiền là đúng , nhưng nếu anh rể là quỷ hẹp hòi mà nói thì trăm ngàn lần không được.

Quả nhiên, chỉ chốc lát, công tử ca Tiễn Tuyên của tập đoàn Khai Dương đã đi tới, vẻ mặt cao ngạo tự tin, ngay khi nhìn thấy An Mỹ, ánh mắt rõ ràng ngầm phát ra ánh sáng.

- An Mỹ, đã lâu không gặp.

- Chúng ta có gặp qua sao?

An Mỹ căn bản không nghĩ để ý tới, dù vậy, cách đó không xa, mẹ của nàng đang âm thầm cùng nàng nháy mắt, bất đắc dĩ lên tiếng.

- Đương nhiên là có, thời điểm học trung học, anh có đi qua đại hội trao đổi ở trường học của các em...

An Mỹ miễn cưỡng lên tinh thần nghe Tiễn Tuyên thổi phồng, đủ nhàm chán, đối phương căn bản coi nàng là cô gái nhỏ chưa từng trải.

- An Mỹ, anh cảm thấy chúng ta rất thích hợp ...

Người trẻ tuổi có điểm kiềm chế không được, vừa thổi phồng xong một hồi, liền trực tiếp mở miệng.

- Xin lỗi. Vừa rồi ta khẳng định đã làm sai gì đó, khiến cho ngươi hiểu lầm, chúng ta không thích hợp, thật sự…

Rõ ràng lưu loát cự tuyệt, trước kia nàng còn có thể đưa đẩy một chút, xem như nể mặt cho mẹ của mình, hiện tại thật một chút cũng không kiên nhẫn.

- Em!

- Cám ơn, ta đang chơi trò chơi chém trái cây, rất bận.

Tiễn Tuyên thở phì phì phủi tay tránh ra, trong ánh mắt, ngoài lửa giận rất nhiều còn mang theo dục vọng nào đó, càng không chiếm được thì càng muốn, dù sao trước mặt nhiều người hắn cũng không nên làm làm gì đó. Đến lúc đó dùng một ít thủ đoạn không chế nàng là được, càng cay càng kích thích.

Hàn Tố Tố bước nhanh đi tới, trừng mắt nhìn An Mỹ:

- Mấy khi được đại thiếu gia tập đoàn Khai Dương có ý đối với con , con đây là thái độ gù?
Bình Luận (0)
Comment