Tinh Chiến Phong Bạo

Chương 372

- Học trưởng, vị học tỷ kia xưng hô như thế nào, có bạn trai sao?

Vương Tranh ngẩn ngơ, đây cũng coi là vấn đề?

- Đúng vậy, đẹp quá a, có bạn trai cũng có thể đuổi a, ai nói có thủ môn thì không thể ghi bàn!

Không biết khi nào thì, bên này hỏi đường có chút nhiều.

Hiện tại học viên mới đều trâu bò như vậy sao, hướng đến đều là người lớp trên đi hưởng dụng tài nguyên mới cấp thấp, chỗ nào có phản công.

- Học tỷ, xin chào, ta là Đàng Hoàng, ánh mắt đầu tiên nhìn thấy ngươi thì ta đã bị ngươi mê hoặc, xin hãy làm ta bạn gái.

Một anh bạn còn kéo rương hành lý, thế nhưng không biết từ chỗ nào mua một đống lớn hoa tươi vọt lại đây

Nhanh tay thì có chậm tay thì về không, một đám vây xem, tức giận đến thẳng dậm chân, vào vực bắt cá không bằng về sông kết lưới.

- Người anh em này, vui lòng xếp hàng, ngươi nói thế này coi như là một vấn đề, xin đến mặt sau!

- Đúng thế, chúng ta đều đã đợi lâu như vậy, còn không đến phiên ngươi đâu!

Sau đó vị này đang cầm hoa tươi đã bị lôi ra phía sau..

Bạn học Vương Tranh làm tốt chuyện này cảm giác toàn không có, một đám người không phải muốn tư vấn, mà là đến xem người đẹp.

Diệp Tử Tô nhẹ nhàng khoát lên cánh tay Vương Tranh:

- Xin lỗi, trước mắ ta t đang theo đuổi hắn, sẽ không quan tâm những người khác.

Nhất thời, toàn trường há hốc mồm, một đám người mới ngơ ngác nhìn Vương Tranh . Người này là ai, không phải chỉ cầm bảng chỉ đường haysao?

Một tên cù lần như vậy, sẽ có quan hệ với người đẹp trước mắt sao?

Bỗng nhiên đầu óc của mọi người mới kịp phản ứng lại, giống như vị học tỷ xinh đẹp này vẫn là chủ động với đối phương a?

Có lầm hay không?

Táng tận thiên lương, lãng phí tài nguyên a!

Vương Tranh cùng Diệp Tử Tô thật vất vả mới rời khỏi, Diệp Tử Tô cười rất vui vẻ, Vương Tranh đau đầu.

- Ngươi đã nói anh em tốt mà thôi, gần đây người đưa hoa rất nhiều, cảm thấy rất phiền, ngươi đi trợ giúp chặn lại đi.

Diệp Tử Tô bất đắc dĩ nói.

Vương Tranh vô tội nhún nhún vai:

- Trực tiếp cự tuyệt không được sao?"

- Ngươi nói đi?

- Ngươi nhận mệnh đi.

Diệp Tử Tô vỗ vỗ Vương Tranh bả vai:

- Ah, còn có chuyện này, làm ra robot thí nghiệm Thần Gió ngươi có thể đến thử xem, thuận tiện cho thêm chút ý kiến chuyên nghiệp.

- Đúng rồi, ta thiếu chút nữa đã quên, cô giáo Tiếu Phỉ tìm ngươi.

Cùng tán gẫu với Vương Tranh thật vui kết quả đã quên chuyện chính.

Tiếu Phỉ?

Vương Tranh làm sao có chút cảm giác không quá tốt đẹp, nói tóm lại, cô giáo Tiếu Phỉ rất phóng túng cho hắn, gần đây vẫn không có tìm hắn để gây phiền toái.

Chờ Vương Tranh đi vào văn phòng, phát hiện trừ Tiếu Phỉ ra còn có Guth , Marcos , hơn nữa còn có vài vị giáo viên khoa Vật Lý .

Đội hình này có điểm đồ sộ, có điểm áp lực.

- Vương Tranh, rốt cục ngươi đã đến đâyngồi đi.

Guth cười nói.

- Hiệu trưởng. Có chuyện gì thì thì mọi người cứ nói thẳng đi, kiểu khí thế này ta áp lực thật lớn a.

Guth cười cười:

- Kỳ thật cũng không phải chuyện lớn gì, chúng ta thảo luận qua, ngươi đã có ý tưởng này, dựa theo tôn chỉ đào tạo nhân tài, chúng ta đồng ý.

Vương Tranh rùng mình, không ổn, Tiếu ma nữ cười rất xán lạn, nhưng mà sau lưng mình lại càng lạnh lẽo.

- Hiệu trưởng, chuyện gì a, trí nhớ của ta lúc này không tốt lắm.

Guth đứng lên:

- Bạn học Vương Tranh, không, chuẩn xác mà nói, về sau chính là thầy giáo Vương, đề nghị của tiến sĩ Tiếu Phỉ đều được toàn thể giáo viên khoa Vật Lý thông qua, Vương Tranh được đề cử trở thành giáo viên khách mời trong khoa Vật Lý của học viện Chiến Thần.

Các thầy giáo đều đứng lên, một mảnh tiếng vỗ tay, nhất là Tiếu Phỉ cùng Marcos thật sự cao hứng.

Bạn học Vương như bị sét đánh, đây lại là chuyện gì.

- Đồng thời nói cho ngươi một tin tức tốt, ngươi xin chuyển khoa đã được thông qua, hiện tại ngươi là một thành viên của khoa điều khiển robot!

Nếu đã là giáo viên khách mời khoa Vật Lý, hiển nhiên sẽ không thích hợp tiếp tục làm học viên, Tiếu Phỉ cùng Marcos rất rõ ràng, lấy trụ cột trước mắt của Vương Tranh, trường học về mặt này không có gì cần học, để cho hắn đứng ở khoa Vật Lý cũng là lãng phí thời gian.

Đây là điển hình một trái táo đỏ, thêm một cây cây gậy, đều phải tiếp a.

Vương Tranh há miệng thở dốc, chuẩn bị giãy dụa một chút, nhưng sau đó chính là lời chúc mừng không dứt bên tai, một chút cũng chưa cho hắn cơ hội phản kháng.

Chuyện này cứ mơ mơ màng màng như vậy định xong rồi.

Rất nhanh Guth cùng các thầy giáo khác đi hết rồi, còn lại Tiếu Phỉ cùng Vương Tranh, Vương Tranh ngơ ngác ngồi ở trên ghế, sau một lúc lâu nhìn thấy Tiếu Phỉ đang cười tủm tỉm.

- Cô giáo, không nên trêu đùa như vậy, khi nào em nói tới sẽ giảng bài, em chỉ muốn chuyển khoa.

- Bạn học Vương Tranh, à không, hiện tại hẳn là thầy giáo Vương, lúc em đối mặt Đổng Học Vũ đều có thể nói, giảng bài dạy học sinh khẳng định là dư dả, là một thành viên của học viện Chiến Thần, vì trường học cũ làm điểm cống hiến cũng là chuyện đương nhiên.

- Em không làm được a, giải quyết vấn đề còn được, nhưng giảng bài hoàn toàn không được.

- Ha ha, sẽ không để em đi giảng chương trình học thông thường, em phải làm là toạ đàm các đầu đề trọng điểm, yên tâm, cô sẽ giúp em.

- Có thể không nói sao?

Vương Tranh còn muốn giãy dụa một chút.

Tiếu Phỉ biểu tình trở nên vô cùng nghiêm túc:

- Bạn học Vương Tranh, em cho rằng quyết định của trường học là trò đùa sao!

- Em chỉ muốn phản kháng nho nhỏ một chút thôi.

- Không cần phản kháng, làm giáo viên khách mời em có rất nhiều ưu đãi, hơn nữa rốt cục cô thuyết phục hiệu trưởng đáp ứng rồi giúp em chuyển khoa.

Vương Tranh nhìn nhìn trần nhà, một lão hồ li, thêm một hồ ly tinh, dù sao khi dễ hắn là được.

- Không cần giống như cô dâu nhỏ bị bắt nạt, làm đàn ông con trai, là thời điểm kiến công lập nghiệp thu lấy danh tiếng, lần này đặc biệt bổ nhiệm đối với trường học cũng là một lần khảo nghiệm, em ráng cố gắng nghen!

Tiếu Phỉ cười nói, cô giáo Tiếu tâm tình vô cùng tốt.

- Em tận lực không dọa người a.

- Đến, thầy giáo Vương, làm quen một chút.

Tiếu Phỉ vươn bàn tay ra.

Vương Tranh bất đắc dĩ a, hết thảy đều bị Tiếu ma nữ nắm giữ.

…..

Trở lại ký túc xá, bỗng nhiên một trận cuồng hô.

- Anh em, ngươi rất trâu bò, về sau chúng ta phải dựa vào ngươi!

Diêu Ngả Luân vọt lên.

- Tranh ca, ngươi là thần tượng của ta, thật sự!

- Các ngươi làm cái gì vậy?

Vương Tranh rối rắm tâm tình còn chưa hoàn toàn bình phục.

Trương Sơn nở nụ cười:

- Thầy giáo Vương, ngài cũng quá không chú ý mạng lưới vườn trường, là thầy giáo trẻ tuổi nhất trong lịch sử học viện Chiến Thần, ngươi nổi danh.

Vương Tranh vội vàng mở điện thoạ ra i, phát hiện bản tin đầu đề chính là giáo viên khách mời mới khóa này của khoa Vật Lý, còn có hình ảnh của Vương Tranh nữa.

Thần Linh ơiiiiiii..

- Thầy giáo Vương, chỉ bằng quan hệ giữa chúng ta, hàng năm A+ là tuyệt đối trốn không thoát.

- Đúng vậy, xin phép gì đó liền giao cho ngươi lo chúng ta rồi đó nha.
Bình Luận (0)
Comment