Tinh Chiến Phong Bạo

Chương 376

- Ngươi mới bao lớn, ngươi đã trải qua bao nhiêu, liền dám ngộ đạo như vậy. Còn nữa, học viện Chiến Thần thân là một thành viên trong chuỗi liên minh học viện, tại sao có thể làm xằng làm bậy như vậy, đây là phạm tội.

Quách Lương Đống lòng đầy căm phẫn, âm thanh vang dội, râu tóc bay lên, bộ dáng vô cùng phẫn nộ.

Tất cả mọi người ở thời điểm thảo luận suy đoán vừa mới rồi có có thể làm cùng với quy mô, đều bị Quách Lương Đống người này giọng vang như sấm làm kinh ngạc một chút.

Người này là ai a, nhảy nhót như vậy?

Đánh người không vẽ mặt, mắng chửi người không nói rõ chỗ yếu, vô luận suy đoán có thể tin cậy hay không, đều có thể thảo luận, người này tại sao vừa đi lên liền trực tiếp công kích.

Mấu chốt là Vương Tranh nói vô cùng thú vị, hơn nữa cũng có đạo lý, về mặt suy đoán là nói được thông qua, chỉ là chừng mực có điểm lớn, quả thật có điểm tư tưởng kỳ diệu mở ra chân trời mới.

Tiếu Phỉ cùng Marcos thuộc loại người đi trước trong lĩnh vực này, hai người đã bị chủ đề của Vương Tranh hấp dẫn thật sâu, cái này có thể là khâu mấu chốt giúp bọn họ đột phá giai đoạn thứ ba.

Vốn nghĩ đã chuẩn bị tốt rồi, kết quả lại phát hiện lại lâm vào bình cảnh.

Tầm nhìn thế giới quan có vấn đề?

Thời điểm đang chờ Vương Tranh tiếp tục mang đến điểm kinh hỉ, lại không nghĩ rằng con khỉ này nhảy ra.

Ngay cả người đến cùng trường với hắn cũng đều đen mặt.

Quách Lương Đống hành động quá tốt, còn kém không than thở khóc lóc.

- Làm tiền bối trong giới Vật Lý học, ta vốn là ôm hy vọng rất lớn để tới nơi này, cũng muốn cho cổ vũ người trẻ tuổi một ít, nhưng mà ta nhìn thấy gì, nhìn được một hồi biểu diễn, thảo luận độ phân chia chiều không gian thứ mười ba, đó là chủ đề khó khăn nhất cao nhất giới Vật Lý học, mấy trăm năm đều không có kết luận, đến ngươi nơi này tại sao có thể không kiêng nể như thế, phủ định, ngươi có tôn trọng đối với những người đi trước sao?

Quách Lương Đống tức giận đến tay đều đang run rẩy.

Một đám học viên cũng bị khí tràng của người này chấn kinh rồi, Quách Lương Đống bản mặt rất quen thuộc, ở Trái Đất coi như là nổi tiếng, là người thường xuyên lên TV.

- Thầy Quách nói đúng, chúng ta tới nơi này là học bản lãnh thật sự, không cần lừa dối!

Trong học viên có người hô lên.

Kêu xong, Triệu Lăng Phong vội vàng rụt đầu lại, lần này thật sự là đến đúng lúc rồi.

Nhất thời mọi người cũng hiểu được không quá thích hợp, nghe thấy Vương Tranh giống như một người lừa dối, hình như là chuyện như vậy, nhưng cẩn thận ngẫm lại lý luận trụ gì cột cũng không có, chỉ là một suy đoán, còn hấp dẫn bọn họ vỗ tay không ngừng.

Nói trắng ra là, chính là kể chuyện xưa.

Trường hợp có điểm không khống chế được, Quách Lương Đống biểu tình vẫn là như vậy trang nghiêm ngưng trọng:

- Cô Tiếu Phỉ, ngươi muốn dẫn dắt đệ tử thì có thể, nhưng phải có chừng mực, nuông chiều cho hư là làm hại, cơm phải ăn từng miếng, đường phải đi từng bước một.

Quách Lương Đống lời nói đầy nghĩa chính đối với Vương Tranh lẫn Tiếu Phỉ nói, nhưng ánh mắt lại liếc ở trên bộ ngực Tiếu Phỉ.

Tiếu Phỉ cũng là rất lạnh nhạt, chuyện này không quá phù hợp lẽ thường, Marcos biết, tính tình Tiếu Phỉ cũng không tốt gì, nhất là gặp được loại sự tình này, nhưng hôm nay là làm sao vậy.

Trên đài Vương Tranh mặc cho đối phương mưa rền gió dữ phê phán, vẫn cười tủm tỉm.

- Vị tiên sinh này, xin an tâm một chút chớ nóng vội, học thuật có tranh luận là rất bình thường, vừa mới rồi ta chỉ đem ý nghĩ của chính mình nói một chút, phía dưới mời vài vị khách quý thảo luận một chút trụ cột lý luận của suy đoán này.

Vương Tranh nói, nói xong ánh mắt nhìn phía thính phòng.

Còn có khách quý?

Còn có khách quý? Marcos cũng sửng sốt một chút, chẳng lẽ là tìm hắn cùng Tiếu Phỉ?

Nếu có lời muốn mời, khẳng định sẽ trước tiên nói một tiếng, về mặt chủ đề này cũng không phải là thứ hắn am hiểu.

Tiếu Phỉ mỉm cười:

- Quách Lương Đống tên này thật là khờ vô cùng, tự làm bậy không thể sống.

Lúc này Vương Tranh vươn bàn tay làm động tác mời:

- Hoan nghênh tiến sĩ Mục Phùng Xuân, tiến sĩ Gail, tiến sĩ A Duy Lan.

Nhất thời toàn trường lặng ngắt như tờ.

Ai?

Mục Phùng Xuân? Gail? A Duy Lan?

Đây đều là danh nhân lớn có tiếng tăm lừng lẫy trong giới khoa học đương thời, Mục Phùng Xuân cùng Gail rất có uy tín trong giới Toán Học, đồng thời ở mặt Vật Lý học cũng có tài nghệ rất sâu.

A Duy Lan? Rất có uy tín trong mảng lý luận trụ cột Vật Lý, phó viện trưởng viện khoa học đế quốc Aslan!

Nói giỡn à, tại sao bọn họ lại đến Trái Đất ???

Nhưng thật sự có ba người từ mặt sau thính phòng cùng nhau đứng lên, mọi người đều chen lên phía trước xem, thật đúng là không chú ý ba ông lão ở phía sau.

- Quá giống. Cùng trên TV có điểm giống a.

- Thật sự, Gail giống như ông lão KFC.

Nháy mắt tất cả mọi người xem là ồn ào ngất trời, thật là bọn họ a.

Trong phút chốc tiếng vỗ tay như sấm dậy, mọi người trong hội trường sôi trào, nhấc lên tiếng hoan hô rung động.

Đây là khái niệm gì, tương đương vài nhà khoa học nổi danh nhất Ngân Minh quang lâm học viện Chiến Thần, đây là viện khoa học liên bang hệ Mặt Trời đều rất khó mời đến.

Quách Lương Đống trợn mắt há hốc mồm, ba người này hắn đương nhiên quen biết, nhưng mà người ta không biết hắn thôi.

Gail trực tiếp đi tới Quách Lương Đống, cao thấp đánh giá một chút:

- Ngươi là từ đâu chui ra, không hiểu cũng đừng giả bộ như biết.

- Khụ khụ, tiến sĩ Gail, vị này là chủ nhiệm khoa Vật Lý học viện Thượng Kinh.

- Chủ cái gì, chủ khôi hài sao, người như thế còn dám làm giảng viên, dạy sai sinh viên người ta!

Gail là có danh pháo cối, mặt mũi ai cũng không bán.

Đừng nói một tên Quách Lương Đống, cho dù Đổng Học Vũ đều nã pháo ngay mặt không lầm, người này tính là cái gì vậy.

Đây là điển hình tìm đánh.

Ngay cả Mục Phùng Xuân đều nhịn không được nói một câu”

- Nghiên cứu học vấn, trước học làm người, điểm lòng dạ ấy đều không có, như thế nào làm giảng viên.

- Ở Aslan, ngươi người như thế đã sớm khai trừ rồi.

A Duy Lan lắc đầu nói, khó trách nền giáo dục Trái Đất tiến triển chậm như vậy. Đều là bị một đám người như vậy cản giữa đường, có tài có thể cũng bị áp chế.

- Tiếu Phỉ cùng nhau lên đi.

A Duy Lan cười nói.

- Giáo sư mời lên trước.

Tiếu Phỉ nói, A Duy Lan cũng là giảng viên của Tiếu Phỉ thời điểm ở Aslan.

Trái Đất ở thể chế giáo dục còn rất cũ kỹ. Rất nhiều thời điểm tâm tư không phải đặt ở mặt nghiên cứu, mà muốn làm toàn chuyện ruồi bâu.

Năm người lên khán đài, ai cũng không nghĩ tới một buổi giảng bài của Vương Tranh lại hấp dẫn đến ba vị nhân vật siêu cấp quan trọng.

Đã không có người chú ý Quách Lương Đống, Quách Lương Đống quyết đoán hôn mê, mẹ kiếp, lúc này không trốn thì khi nào mới trốn.

Vốn tưởng rằng bốn vị giáo sư cấp bậc quan trọng lên đài, Vương Tranh sẽ thành ngồi bồi, tình huống lại hoàn toàn tương phản, đề tài hoàn toàn là Vương Tranh chủ đạo. Năm người vừa mới bắt đầu nói còn có vẻ chậm.
Bình Luận (0)
Comment