Tinh Chiến Phong Bạo

Chương 487

- Đây là danh thiếp của ta, mời chị Tử Tô thu kỹ, về sau có rảnh nhớ ghé thăm nha.

- Mở công ty? Trang phục dành riêng, tốt, về sau có cần thì tìm ngươi.

- Oa, OMG là khách hàng lớn, ta cũng không giảm giá cho ngươi nha.

- Chặt chém cũng không phải là thói quen tốt nha.

Vương Tranh ở một bên, quạy quậy cà phê, nhìn hai cô gái đấu võ mồm, tiếng cười thanh thúy như chuông bạc nghe rất êm tai, có cảm giác trở lại trung học, thật tốt.

- Vương Tranh, đây là Hạ Lam, chị em tốt của ta.

Diệp Tử Tô cười cười, đang muốn cùng Hạ Lam giới thiệu Vương Tranh.

Hạ Lam lại nháy mắt mấy cái, chủ động hướng Vương Tranh vươn tay ra:

- Vương Tranh, tuy rằng không cùng khối, nhưng chúng ta vẫn đã gặp mặt nhau, dù sao... Ha ha, hiện tại ngươi thật sự là danh nhân lớn rồi nha, trong kênh tin tức luôn có mặt, đội trưởng IG, ha ha, đi vũ đài lớn của Ngân Hà a.

- Cám ơn, vì làm vẻ vang cho Trái Đất, cúc cung tận tụy!

Vương Tranh cũng cười gật đầu, hỏi Hạ Lam tình hình gần đây.

- Mở công ty nhỏ, miễn cưỡng coi như tạm được đi.

Tính cách Hạ Lam có điểm hấp tấp, nói mấy câu, liền lôi kéo Diệp Tử Tô đi đến bên kia:

- Nói chuyện một chút về tư mật con gái, một hồi sẽ trở lại.

Diệp Tử Tô cười phối hợp đi vào góc, chợt nghe Hạ Lam nhỏ giọng nói:

- Tử Tô, không phải ngươi cùng Vương Tranh có quan hệ gì gì đó chứ?

Diệp Tử Tô mỉm cười:

- Chúng ta là bạn tốt, bạn làm ăn, cùng học một trường trung học, giờ lại học cùng một Đại Học.

- Oh, nhìn thấy ngươi cùng hắn ngồi chung một chỗ, dọa ta đây này, ngươi đừng bị hắn lừa đi nha, cũng không phải nói hắn không tốt, chính là xứng với ngươi vị công chúa nhỏ của OMG còn kém rất nhiều.

- Ta cũng không có tốt như ngươi nói như vậy, cái gì mà công chúa vẫn là đừng nói lung tung.

- Tại sao lại không thể, hiện tại OMG như mặt trời ban trưa, ở câu lạc bộ cao cấp ta nghe người ta nói đến, ngay cả gia tộc Cronus đều phải chấp nhận để các ngươi trôi qua. À đúng rồi, Dịch Tây Tư cũng sẽ trở về, hắn đã theo đuổi ngươi 3 năm, vẫn rất chuyên tâm đấy, coi như là có thuộc thực lực trong số người theo đuổi ngươi năm đó, hiện tại hắn khá tốt.

- Lại thu chỗ tốt rồi?

- Làm sao có, dù sao ta cảm thấy hắn là lựa chọn khá tốt a, dù sao chúng ta còn trẻ xinh đẹp như hoa, cũng không gấp, hì hì, nam nhân phải treo, mới có thể tốt với chúng ta. A, quên là ngươi không cần, nhưng mà cũng đừng nhân nhượng để bị lừa nha.

Diệp Tử Tô chỉ là mỉm cười, có lẽ Hạ Lam có lòng tốt, có lẽ là nhiều chuyện, những lời này lúc ở trường học cũng sẽ nói một ít, nhưng mà hiện tại nghe tới lại có cảm giác không giống với.

Chỉ có thể nói xã hội là cái chảo nhuộm thật lớn.

Hạ Lam hiển nhiên không lưu ý đến chút biến đổi trong ánh mắt Diệp Tử Tô, còn nói rất nhiều, là ai người nào đó từ học viện gì đã trở lại, về sau có hy vọng lớn theo chính đàn trở thành chính trị gia, lại có ai lúc ở Đại Học cũng đã tự chủ gây dựng sự nghiệp, rất có tiền đồ.

- Thời gian sắp đến rồi, cần phải đi.

- Ai nha, nhất thời thật là vui quá quên mất thời gian, Tử Tô ngươi lái xe đến à?

- Ngồi xe Vương Tranh.

- À, hắn lái loại xe gì?

Hạ Lam nháy mắt.

- Polier.

- Không thể nào? Ngay cả ta đều lái Ling.

- Là học viện chúng ta thưởng cho hắn.

- Ah, là thưởng cho? Ha ha, cũng đúng, tuy rằng hiện tại có danh tiếng, nhưng kỳ thật vẫn là học viên, ừh, nếu không Tử Tô ngươi ngồi xe của ta đi? Trên đường chúng ta còn có thể tâm sự nhiều hơn, nếu cảm thấy khó nói thì ta sẽ nói với hắn.

Diệp Tử Tô khẽ lắc đầu:

- Không cần.

Hạ Lam ngẩn ra, gật gật đầu:

- Như vậy a, vậy được rồi. Ngươi vẫn giống như trước đây, không có thay đổi a.

Diệp Tử Tô trở lại bên người Vương Tranh, lộ ra nụ cười xin lỗi:

- Đi thôi.

Ở bãi đỗ xe, Hạ Lam trơ mắt nhìn Diệp Tử Tô ngồi vào một chiếc xe bay Polier ngoại hình xấu muốn bỏ đi, lắc lắc đầu, khởi động Ling của nàng. Một tiếng động cơ nổ vang, bay nhanh tiến vào lối đi trên không trung , đi vào trong đường dẫn cao tốc, đảo mắt biến mất không thấy.

- Vừa rồi, Hạ Lam nàng người này chỉ là miệng rất tùy ý, có cái gì thì nói cái đó, ngươi không nên để ý.

Diệp Tử Tô biết thực lực của Vương Tranh, tuy rằng vừa rồi là trốn ở góc phòng nói nhỏ nhưng nói không chừng Vương Tranh có thể nghe thấy.

Vương Tranh cười:

- Nàng nói ta cái gì?

- Ngươi không có nghe sao?

- Ta giống như là người chuyên đi nghe trộm sao?

- À, không có gì.

- Không đúng, khẳng định là nói ta cái gì, nói xấu hay là khích lệ?

- Hì Hì, ngươi có cái gì tốt để khích lệ. Không có việc gì đừng học mấy trò của nhị ca, đối với ta không có tác dụng.

- Tại sao lại không có tác dụng, không phải đã nở nụ cười rồi sao?

- Ha ha, có thời gian nói này đó không bằng lái nhanh lên được không?

- Khụ. Đang ở trong quá trình thích ứng, rất nhanh có thể nhanh lên.

Vương Tranh còn đang lấy tốc độ giới hạn thấp nhất của tuyến đường trên không để lái xe.

- Chạy nhanh lên nha.

Diệp Tử Tô cảm thấy trêu đùa như vậy rất vui vẻ, không ngừng thúc giục.

- Còn thúc giục, ta dừng xe nha.

Vương Tranh khó được có óc hài hước làm cho Diệp Tử Tô dở khóc dở cười.

Khó khăn lắm mới chạy tới khách sạn cao cấp nơi tụ hội, khách sạn cao cấp Olin, cấp bậc năm sao theo tiêu chuẩn Ngân Hà.

Suốt một tầng, đều bị bao xuống , ngoài cửa lớn của khách sạn cao cấp còn lộ ra biểu ngữ laser, lầu ba tụ hội bạn học trung học Thự Quang, nhìn ra được đã hơn một năm không gặp, mọi người đã muốn súng bắn chim đổi pháo, hơn nữa một ít công tác, lăn lộn cũng tốt, cấp bậc đều tăng lên.

Tiến vào khách sạn cao cấp, rất xa lập tức nhìn thấy vài thân ảnh quen thuộc, lúc này có bồi bàn chạy nhanh đi lên đón:

- Diệp tiểu thư?

Diệp Tử Tô gật đầu, các bồi bàn của khách sạn cao cấp lập tức xuất ra tiêu chuẩn tiếp đãi VIP ngang với một lãnh đạo quốc gia, thật cẩn thận hướng dẫn đưa hai người lên thang máy.

Đi vào lầu ba, liền nhìn thấy Hạ Lam đang nói chuyện phiếm cùng một người nam nhân tuổi còn trẻ tóc vàng khá đẹp trai, thỉnh thoảng hướng tới thang máy bên này nhìn xung quanh, sau khi nhìn thấy Diệp Tử Tô, liền nhanh chóng chạy vội tới:

- Tử Tô, hơi chậm nha.

Tên nam nhân đẹp trai tóc vàng cũng từ từ đi tới, ánh mắt thản nhiên nhìn Diệp Tử Tô.

- Tử Tô, đã lâu không gặp.

- Dịch Tây Tư, đã lâu không gặp.

- Vị này bạn học có điểm lạ mặt, có chút xin lỗi, lầu ba là nơi một ít người chúng ta đã quen biết trước tụ hội, đại sảnh ở lầu một đã đã được bao trọn gói, là nơi tất cả tụ hội bạn học, qua một lát, chúng ta cũng sẽ xuống dưới.

Dịch Tây Tư cũng không có mời mọi người đi vào, ánh mắt dừng ở Vương Tranh trên người.

Cuối cùng Vương Tranh cũng hiểu được sao lại thế này, khó trách bạn học Diệp Tử Tô lại muốn mang theo hắn, trọng điểm là muốn đối phó những người này đi.
Bình Luận (0)
Comment