Tỉnh Dậy Sau Giấc Ngủ Ngàn Năm, Ta Bỗng Thành Đại Sư Huyền Học

Chương 127

Chưa đầy hai giờ sau, chuyện Thi Việt là thủ khoa kỳ thi vào cấp ba đã lan truyền khắp các trường. Tin tức lan nhanh đến mức ngay cả phóng viên cũng tìm đến tận nhà họ Thi gõ cửa.

Người đến là nữ phóng viên từng phỏng vấn Thi Việt và Oanh Oanh lần trước. Cô ấy tên là Thạch Tĩnh. Khi thấy Thi Việt mở cửa, cô hơi sững sờ. Không ngờ thủ khoa năm nay lại chính là cậu học sinh ra khỏi phòng thi sớm nhất hôm đó.

Nhanh chóng lấy lại tinh thần, Thạch Tĩnh mỉm cười:

"Bạn học này, xin hỏi bạn có phải là Thi Việt không?"

Thi Việt gật đầu: "Vâng, là em."

Thạch Tĩnh tươi cười: "Chúc mừng bạn! Bạn là thủ khoa kỳ thi vào cấp ba năm nay của thành phố Ninh Bắc! Tôi có thể phỏng vấn bạn một chút không?"

Thi Việt không từ chối, nhưng trong nhà đông người, không tiện trò chuyện. Cậu dẫn Thạch Tĩnh đến khu rừng nhỏ phía sau khu dân cư để tìm một nơi yên tĩnh hơn.

Lúc Thi Việt đi phỏng vấn, Oanh Oanh ở nhà lo đặt chỗ khách sạn, vì tối nay cả nhà chắc chắn sẽ ra ngoài ăn mừng.

Cô còn chưa đặt xong thì điện thoại đã reo lên. Là Phong Tranh gọi đến.

 

"Oanh Oanh, chị nghe nói bạn học Thi Việt là thủ khoa năm nay, chúc mừng chúc mừng!"

Phong Tranh từ lâu đã điều tra về hoàn cảnh của Oanh Oanh. Khi cô ấy chuẩn bị ngọc thạch, cô đã tìm hiểu khá nhiều thông tin.

Cô biết Oanh Oanh là con gái út của Trần Nghĩa Xương, biết năm đó cô bé từng bị coi là ngốc nghếch, rồi gần đây đột nhiên thông minh trở lại sau một lần đi lạc. Cô cũng hiểu rõ mối quan hệ giữa Oanh Oanh và Thi Li Uyển, thậm chí còn đoán được lý do thực sự khiến Trần Nghĩa Xương sinh ra Oanh Oanh. Sự thật này khiến cô không khỏi rùng mình.

 

Dù vậy, cô không nhắc đến chuyện này trước mặt Oanh Oanh, chỉ nghĩ sau này sẽ giúp đỡ ba mẹ con họ nhiều hơn.

Oanh Oanh nhẹ nhàng nói: "Cảm ơn chị Tranh."

Phong Tranh cười: "Khách sạn vẫn chưa đặt đúng không? Vừa hay gần đây có khách sạn của nhà chị. Nếu em không chê, tối nay chị sẽ cho tài xế đến đón mọi người, cả nhà cùng nhau ăn mừng."

Cô ấy có một khách sạn ngay gần tiểu khu Hoàng Khẩu.

Oanh Oanh không từ chối, chân thành đáp: "Cảm ơn chị Tranh."

Phong Tranh cười: "Không có gì đâu. Có chuyện gì thì cứ gọi cho chị."

Vừa cúp điện thoại chưa bao lâu, Viên Thành Quân lại gọi tới.

"Oanh Oanh, chú nghe nói Thi Việt là thủ khoa thi vào cấp ba năm nay! Chúc mừng, chúc mừng! Chú đặt giúp cháu khách sạn nhé?"

Oanh Oanh bật cười, bất lực đáp: "Chú Viên, cảm ơn chú, không cần đâu ạ, chị Tranh đã giúp cháu đặt khách sạn rồi."

Viên Thành Quân vui vẻ nói: "Vậy thì tốt! Phong Tranh đã lo liệu thì tối nay mọi người cứ vui vẻ ăn mừng đi. Có gì cần thì cứ gọi cho chú nhé!"

Cúp điện thoại xong, Oanh Oanh thở dài một hơi. Cô cảm thấy mình đúng là được quan tâm đến mức… hơi quá.

Không lâu sau, Phong Tranh gửi tin nhắn WeChat đến cho Oanh Oanh.

Trong tin nhắn có đầy đủ tên khách sạn, định vị khách sạn và cả biển số xe sẽ đến đón họ.

 
Bình Luận (0)
Comment