Tỉnh Dậy Sau Giấc Ngủ Ngàn Năm, Ta Bỗng Thành Đại Sư Huyền Học

Chương 160

Sáng hôm sau, Oanh Oanh thức dậy sớm như thường lệ. Chạy bộ xong, cô mang về một con cá trắm cỏ, một con gà trống nhỏ, thêm cả cà chua, dưa chuột, bí đao và một ít trứng.

Những thứ này đều lấy từ trong động phủ. Hiện tại, rau củ trong động phủ đã đến kỳ thu hoạch, cá tôm trong suối nhỏ cũng rất béo, có thể ăn được.

Trứng gà và con gà trống cũng từ đó mà có. Một tháng trước, cô cố ý bắt mười mấy con gà con thả vào động phủ, nhốt trên sườn núi. Chúng lớn rất nhanh, bây giờ không chỉ có thể lấy trứng mỗi ngày mà gà trống nhỏ cũng đã có thể làm thịt.

Buổi sáng, cô dùng bí đao và trứng để nấu một nồi mì.

Hương thơm dịu nhẹ lan tỏa khắp căn bếp.

Ba người quây quần bên bàn ăn, tận hưởng bữa sáng đơn giản mà ấm cúng. Một nồi mì đầy được ăn sạch sẽ, không sót lại chút nào.

Việt Việt vẫn đang trong giai đoạn phát triển, vì thế Oanh Oanh luôn hy vọng cậu có thể ăn nhiều thực phẩm chứa linh khí để bồi bổ cơ thể.

Sau khi ăn sáng xong, cô lấy hai lá bùa rồi bê một chậu hoa hồng từ ban công vào nhà, đưa cho Thi Việt: "Việt Việt, em mang hai lá bùa này cùng chậu hoa hồng này đến cho anh Lộ nhé."

Thi Việt nhìn chằm chằm vào chậu hoa hồng đang nở rộ, hương thơm thoang thoảng tỏa ra từ những cánh hoa mềm mại. Cậu có chút khó hiểu: "Đưa bùa thì được, nhưng tặng hoa hồng làm gì?"

 

Thăm bệnh thì mang hoa cũng không có gì lạ, nhưng bình thường người ta tặng bó hoa, chứ ai lại bê nguyên cả chậu thế này?

Oanh Oanh cười thần bí, ghé sát lại gần, giọng điệu đầy vẻ tự hào: "Việt Việt không hiểu rồi, hoa do chị trồng không chỉ đẹp mà còn có thể nuôi dưỡng con người nữa đấy."

 

Thi Việt bất đắc dĩ lắc đầu: "Được rồi, vậy em mang cho anh ấy."

Cậu cẩn thận bỏ hai lá bùa vào túi, rồi ôm chậu hoa rời khỏi nhà, bắt tàu điện ngầm đến chỗ Thiệu Lộ.

Trên tàu điện ngầm, thiếu niên thanh tú khẽ dựa vào một cột trụ gần đó, trong lòng ôm chặt chậu hoa hồng đang bung nở rực rỡ. Những cánh hoa mềm mại, sắc đỏ nồng đậm, rũ xuống gần tới bắp chân cậu, hương thơm thanh nhã lan tỏa khắp không gian.

Sự kết hợp này vô tình thu hút không ít ánh mắt.

Đặc biệt là các cô gái trẻ, họ không nhịn được mà lén liếc nhìn cậu thiếu niên ôm hoa. Hình ảnh một chàng trai có làn da trắng mịn, gương mặt thanh tú, trên tay ôm chậu hoa hồng kiều diễm, trông vừa nhẹ nhàng lại vừa hút mắt đến lạ.

Có một cô gái không kìm được, liền nhanh tay chụp một bức ảnh, sau đó đăng lên Weibo:

"A a! Hôm nay trên tàu điện ngầm gặp được cảnh đẹp thế này! Một thiếu niên ôm chậu hoa hồng, người đẹp – hoa cũng đẹp! Da trắng, mặt mũi thanh tú, mà hoa hồng thì đỏ rực kiều diễm, nhìn mà muốn xiêu lòng luôn! Còn nữa, không biết có phải ảo giác không, nhưng bình thường đi tàu tôi rất dễ bị say xe, thế mà hôm nay đứng cạnh anh trai nhỏ này, ngửi mùi hoa hồng tỏa ra từ chậu cây, triệu chứng say xe của tôi cũng biến mất luôn!"

Đăng bài xong, cô gái tắt điện thoại, lại tiếp tục lén nhìn cậu thiếu niên một cách thích thú.

 
Bình Luận (0)
Comment